CHƯƠNG 19 ♡

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

/chap này có những từ ngữ và tình tiết gây khó chịu, nên cân nhắc./

.

min_jooz:
Kook, em có ở nhà không?
Seen

Anh có thể qua không bbi? Anh cần nói chuyện với em.
Seen

just_jk:
Em biết anh sẽ nói về việc chia tay!?

min_jooz:
Không không....em à, anh chưa một lần nghĩ đến việc đó, anh thề.
Seen

Bbi, anh chỉ muốn nói chuyện với em thôi, anh nhớ em rất nhiều, anh muốn mọi thứ được làm rõ.
Seen

just_jk:
Okay.

_____

Tim Jungkook bắt đầu đập thình thịch khi nghe thấy tiếng chuông cửa. Cậu bước xuống cầu thang và lo lắng mở cửa.

Đập vào mắt là ​​cảnh Son Joo ôm bó hoa hồng đỏ, nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt đẹp trai của anh ta.

"Chào em, người đẹp." Anh bước vào, cánh tay trái nhanh chóng vòng qua eo Jungkook rồi đáp nhẹ nụ hôn lên má cậu. Cử chỉ ngọt ngào ngay lập tức xoa dịu căng thẳng của Jungkook.

"Ai đấy Gukgie?." giọng nói của mẹ cậu hỏi vọng ra từ trong phòng.

"Là Son Joo, mẹ." cậu cao giọng để mẹ Jeon có thể nghe được.

Bố mẹ của cậu đều biết mối quan hệ của cả hai và họ đều ủng hộ không ngăn cấm cậu.

Son Joo nở nụ cười và đưa cho cậu bó hoa, Jungkook nhận được bông thì liên tục mỉm cười, hoa hồng có mùi rất thơm.

"Đi lên phòng."

Khi Jungkook đóng cửa lại, Son Joo nhanh chóng ôm lấy eo cậu và ấn cậu vào cửa. Cái nhìn của anh mãnh liệt, khiến má cậu đỏ bừng vì xấu hổ.

Son Joo nhận lấy bó hoa từ tay cậu và ném nó xuống giường. Khóe môi anh nhếch lên một nụ cười, "Làm mẹ em thất vọng đi."

Mắt Jungkook nhắm lại và hơi thở trở nên nặng nề khi miệng Son Joo dán vào cổ cậu. Son Joo tận hưởng sự mềm mại của làn da trên lưỡi anh. Bỗng Jungkook đẩy nhẹ người của anh ra rồi thở dài.

"Anh sẽ để lại dấu đó."

"Thì anh sẽ rất vui đó." Son Joo thì thầm vào tai cậu, da gà da vợt cứ thế mà nổi lên, cậu cứ đẩy đẩy anh ra.

"Son Joo.." Jungkook bắt đầu thở hổn hển khi anh kéo eo cậu, ép cậu vào vật cứng phía dưới đã chào cờ của anh.

Dục vọng dần bắt đầu thanh lọc tâm trí Jungkook thì đột nhiên cậu nhớ lại chuyện cần phải giải quyết với Son Joo. Cậu ấn một lòng bàn tay lên ngực anh và nhẹ nhàng đẩy anh ra sau, đầu cậu cúi xuống và không thể nhìn vào mắt Son Joo.

"Chúng ta nên làm rõ mọi thứ trước khi...chuyện này." cậu ngập ngừng nói.

Son Joo nhìn đi chỗ khác, thở dài. Anh lùi lại và vén tóc ra sau, quai hàm nghiến chặt, "Được, chúng ta nói chuyện."

Jungkook nhìn anh yên vị trên giường. Vài giây thì Son Joo vỗ lên đệm, ra hiệu cho cậu ngồi xuống cạnh mình. Jungkook khó chịu sửa lại chiếc quần đùi, anh ngồi bên cạnh bạn trai với hai tay đang đan vào nhau.

"Hôm đó anh đã đi quá xa, lẽ ra anh nên hành động có trách nhiệm hơn thay vì gay gắt với em. Anh xin lỗi." Son Joo nói với giọng bình tĩnh.

Lời nói của Son Joo rất nhẹ nhàng, cậu thì dễ rung động, môi dưới trượt giữa hai hàm răng, cắn chặt để kìm nén tiếng khóc nhưng lại thất bại thảm hại.

"Kook, em đang khóc à?." Son Joo cố mở mắt nhưng cậu vẫn cúi thấp đầu.
Anh thấy vậy thì kéo cậu vào lòng, "Không sao mà, anh xin lỗi."

Son Joo thả lỏng hơi thở, nhắm mắt lại và tựa cằm lên đầu Jungkook "Anh xin lỗi, lẽ ra anh không nên làm em tệ như thế này."

"Không...em nghĩ anh sẽ không bao giờ nói chuyện với em nữa.." cậu lặng lẽ khóc trên ngực anh, "Em sợ phải tiếp cận anh, em xin lỗi."

Jungkook ngả người ra sau một lúc, cậu lau nước mắt và bắt gặp Son Joo đang nhìn mình chăm chú, "Em không sao chứ?."

Cậu gật đầu với một nụ cười, "Cảm ơn vì đã đến."

"Chúng ta đều không sao đúng chứ?."

"Hoàn toàn."

Jungkook mỉm cười khi Son Joo chiếm lấy miệng cậu, môi cả hai mấp máy trong sự khẩn trương cuồng nhiệt. Son Joo vội vàng kéo chiếc áo crop top của cậu lên và ném nó xuống sàn. Cậu nâng người lên và nhắm đến môi anh nhưng Son Joo lại ấn cậu xuống và ngậm đầu ngực của cậu vào miệng.

Jungkook nhắm mắt lại khi cảm nhận được lưỡi của Son Joo, anh lùi lại với một nụ cười lười biếng, "Nói cho anh biết?."

Jungkook luồn những ngón tay dọc theo chiều dài mái tóc anh. Son Joo lại nắm hai tay cậu đặt lên ngực khiến cậu bĩu môi. Son Joo không thích bị ai động vào hay nghịch tóc nhưng Jungkook lại rất thích nghịch tóc anh khi cả hai ở trên giường.

"Lần cuối cùng em 'bj' cho anh là khi nào?. Câu hỏi của Son Joo khiến cậu lại cảm thấy căng thẳng hơn. "Mm tháng trước?."

"Quá lâu đúng không?." Son Joo cười khúc khích, anh xuống giường và bắt đầu cởi thắt lưng, "Nào, quỳ xuống đi."

Jungkook cựa quậy một cách khó chịu, mặc dù cậu đã bj khá nhiều lần, nhưng dường như cậu vẫn không thể thích ứng với nó, nó làm cậu thấy lạ, cậu không biết tại sao. Có thể có nhiều lý do cho việc này, có thể cậu không thích cách Son Joo bảo cậu nuốt, và cậu không làm được hoặc cậu không thể làm đúng cách, cậu vẫn căng thẳng liệu mình có làm đúng hay không.

Jungkook bò ra khỏi giường và từ từ quỳ xuống trước mặt Son Joo. Anh giữ lấy cằm cậu, cúi xuống và hôn cậu trong hơn một phút. Anh khuyến khích Jungkook bắt đầu đi, cậu nuốt nước bọt một cách khó khăn, lo lắng kéo khóa quần và tiếp tục hạ quần đùi xuống.

"Jungkook?." Giọng nói của mẹ Jeon kéo phát ra từ ngoài cửa, khiến Son Joo phải chửi thầm một câu, vội kéo lại quần, "F*ck."

Jungkook đứng dậy hắng giọng, "Dạ?."

"Mẹ mở cửa được không? Hai người làm gì trong đó vậy?."

Câu này khiến Son Joo cau mày.

"Em không khóa cửa à?."

"Em không được phép khóa cửa khi anh đến." Jungkook thì thầm.

Son Joo ngán ngẩm không nói, cậu thì vơ lấy chiếc áo trên sàn và nhanh chóng mặc vào. "Vâng thưa mẹ."

Mẹ Jeon bước vào, lén nhìn vào một cách cẩn thận.

"Xin chào, Son Joo" mẹ Jeon mỉm cười, anh cũng cúi đầu, "Chào cô Jeon."

"Con có ở lại không? Xuống ăn tối?."

"Dạ không, con chuẩn bị đi đây ạ." Câu trả lời của anh khiến Jungkook phải liếc nhìn.

"Ok." vẻ mặt mẹ Jeon có vẻ như là hài lòng với câu trả lời của Son Joo.

"Mẹ, mẹ muốn gì vậy?." Jungkook nhịn không được xen vào một chút.

"Mẹ lên xem hai đứa có bày trò gì hay không thôi."

"Mẹ." Jungkook hơi bức lực với kiểu đuổi người này của mẹ mình, nhưng cậu cũng cảm thấy vui mừng một chút vì mẹ đã lên đây.

"Mau lên, mẹ đợi con ở dưới nhà đó."

Nói rồi mẹ Jeon cười hè hè quay lưng đóng cửa lại đi xuống dưới nhà.

Jungkook quay sang Son Joo "em xin lỗi về mẹ của em."

"Không sao đâu." Son Joo lắc đầu, anh biết mẹ Jeon không thích anh nhiều nhưng anh cũng không lo lắng về điều đó. "Anh nên về trước."

Jungkook cố nắm lấy tay anh nhưng Son Joo đã vội vã đi về phía cửa. Anh dừng lại và quay sang nói. "Kook, em hãy nói với anh khối trên của em đừng thao túng bạn thân của anh nữa."

Jungkook ngạc nhiên, "Hả? Anh Jin? Anh ấy đã làm gì?."

"Không có gì, anh chỉ không thích Taehyung can thiệt vào chuyện tình cảm của mình thôi. Đó là bởi vì tên ngốc đó có sức mạnh ảnh hưởng đến anh và anh không muốn nó bị lợi dụng để chống lại mình."

Jungkook chớp mắt, hoàn toàn bối rối. "Anh Jin sẽ không làm điều gì đó như thế nhưng nếu anh chắc chắn thì hãy nói chuyện với anh ấy."

"Ừ, nếu nó còn tái phạm, anh sẽ bem ảnh luôn." Son Joo buồn bực đen mặt.

"Không cần nghiêm túc như thế đâu."

"Không nghiêm túc đâu, anh còn bị đe dọa bởi Taehyung." Son Joo càu nhàu.

Câu này khiến Jungkook suy nghĩ chậm vài giây để trả lời, "Anh ở đây vì bạn thân của anh đã thuyết phục anh đi nói chuyện với em?."

"Cũng không chắc.."

Jungkook khẽ lườm Son Joo, "Vẫn là..bạn thân của anh bảo anh làm thế mà."

Son Joo thở dài, uể oải dựa vào cửa. "Được rồi, hãy bắt đầu một vấn đề khác."

"Tại sao Taehyung lại nói chuyện với anh thay em?."

Son Joo nhắm mắt lại một lúc. "Bởi vì anh Jin đã nói gì với cậu ta để cãi lại anh."

Jungkook lắc đầu, "Em không tin anh, Taehyung là người duy nhất trong toàn trường phớt lờ em như một bệnh dịch và thành thật mà nói, em hơi buồn khi biết anh ấy là bạn thân nhất của anh và dường như không thể thấy anh ấy đủ thoải mái để có một cuộc trò chuyện đàng hoàng, chẳng hạn như anh ấy có ghét em không? Anh ấy có nói với anh rằng em không tốt cho anh không?."

"Cậu ta không làm như vậy đâu." Son Joo gãi trán, "và em cảm thấy buồn vì cậu ta không nói chuyện với em?."

Jungkook gật đầu ,"Ừ, giống như en không biết liệu em có làm gì xúc phạm anh ấy không và em có cảm giác như anh ấy ghét em và kể cho anh nghe những điều không hay về em, điều này cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng ta."

Son Joo định mở miệng để bào chữa nhưng Jungkook giễu cợt bằng cách bắt chước giọng anh, "Bởi vì anh ấy có sức mạnh lay chuyển anh."

"Cậu ta chưa bao giờ, chưa bao giờ đề cập một từ nào về em với anh cả." Son Joo nhấn mạnh.

"Thật sao?" Jungkook nhướng mày khó tin, "Tại sao?"

"Ý em là sao?"

"Ý em là, tại sao? Giống như em là người yêu của anh và anh ấy là bạn thân nhất của anh. Bạn thân của anh không thích em, đó là một vấn đề nghiêm trọng. Anh có nghĩ vậy không?"

Son Joo khoanh tay và nghiêm khắc nhìn cậu, "Tại sao em lại muốn cậu ta thích em?"

"Không, em chỉ nói vì anh ấy là bạn thân nhất của anh và tất cả bạn bè của anh đều ổn với em nhưng anh ấy thì chẳng như thế, em không hiểu tại sao." Jungkook cứ lải nhải trong miệng.

Son Joo im lặng và nhìn cậu với ánh mắt kì lạ, "Huh?"

Cậu chỉ nhún vai, "Không có gì."

Nhìn đi chỗ khác, Son Joo lạnh lùng nói trước khi bước ra khỏi phòng, "Đừng nghĩ nhiều về cậu ta."

Jungkook phải suy nghĩ xem mình có nói gì sai không, nhưng có một điều chắc chắn, người bạn thân nhất của Son Joo quá quý giá đối với cậu và nếu anh ấy không thích cậu, có nghĩa là anh ấy có lẽ cũng đang trút sự ghét bỏ của mình lên Son Joo. Đó có lẽ là lý do cho hành vi xa cách của Son Joo gần đây.

Mặc dù mọi thứ giữa cậu và Son Joo đã được giải quyết ổn thỏa, nhưng trong đầu cậu vẫn còn rất nhiều câu hỏi chưa được giải đáp mà cậu không thể nói ra với Son Joo vì cậu sợ rằng người kia sẽ lại nổi giận với mình.

Cậu vô cùng muốn một lời giải thích về bài đăng gần đây của Reunha nhưng cậu biết Son Joo sẽ chỉ coi đó là hành động tán tỉnh thông thường của mình.

Hơn nữa cậu không biết sự thật, đó có thể là một mánh khóe khác của Reunha để chọc tức cậu. Nhưng cậu muốn biết liệu có bất kỳ sự giả dối nào trong những bình luận mà cậu đã đọc được hay không, cậu biết cách giải quyết vấn đề đó.

Mọi thứ đều đưa cậu hướng đến người bạn thân nhất của Son Joo, cậu cần biến anh ấy thành bạn của mình hoặc ít nhất là có tên trong danh sách những cuốn sách hay của anh ấy.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro