Chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"jimin , anh có thể giới thiệu cho em biết vị tiểu thư này là ai không? "
"Jimin , hôm nay là ngày đính hôn của anh.. Anh có biết vị hôn thê của anh vẫn còn đang ở kia không? "
Eunha nhìn Kim lão gia. Ông không kịp phản ứng cũng không có ý lên tiếng chấp vấn . Cô ngậm ngùi, thở dài, lắc đầu
Về phía Park jimin hắn vẫn còn lưu luyến không rời Hami
"bảo bối ngoan , chở về chờ tin của anh "
-"còn phải đợi tin tức gì nữa? Anh đã đính hôn rồi"
Park lão gia biết hắn đối với việc đính hôn này có chút bất  mãn .
-"jihoon"
Jimin lên tiếng "đưa Hami trở về"
Hami khó có cơ hội nhìn thấy park lão gia làm saocos thể cam tâm rời đi như thế. Ai không biết rõ jimin là người đàn ông của ả, nếu muốn giành phải xem có đủ sức không
Ả đã không làm thì thôi nếu làm thì phải làm đến cùng , ả nhẹ nhàng cầm tay jimin lên
-"jimin , em có thai con của anh "
-"HẢ" tất cả mọi người đều vô cùng kinh hãi
Đây chính là sự sỉ nhục của Park gia
Hami ngẩng đầu lên bộ dáng ngây thơ . Park jimin mới phút trước còn rất dịu dàng , giờ phút này cảm thấy vô cùng lo lắng . Đôi mắt híp lại thâm sâu nhìn vào Hami khuôn miệng hắn chứa ý cười . Vô tình anh mắt âm lãng đó của hắn làm ả lo lắng
Hắn giơ bàn tay lên nhẹ nhàng vuốt má ả
-"Hami , em vừa nói gì anh không nghe rõ"
-"Em... "
-"jimin thiếu gia , vị tiểu thư này nói cô ấy có thai với anh " anh phóng viên bên cạnh có "ý tốt" nhắc nhở
-"phải không?? "
Hắn cười cười , hami nhìn không ra tâm trạng của người đàn ông này , tâm trạng của hắn từ trước đến giờ đều không để lộ chút nào ra ngoài -"Hami , em nói cho họ biết em có mang thai thật không " Hắn tức giận quát
Lần này Hami lại phán sai hắn tức giận thật rồi
-"Em ...... Em xin lỗi em không mang thai"
Sự lạnh lẽo trong mắt hắn tan đi . Hắn vỗ vỗ mặt ả không dùng quá nhiều sức nhưng âm thanh phát ra làm cho ả cảm thấy đau đớn . Hắn vẫn duy trì vẻ ngoài vô hại của mình còn ả " gieo gió thì gặp bão thôi " bị rất nhiều đèn flash theo sát không ngừng
-"jihoon đưa cô ấy đi"
Sắc mặt của Park lão gia lúc này mới dịu đi một chút
Park jimin nhớ tới cách đó không xa có một người phụ nữ đang đợi hắn . Hắn đưa đôi mắt nhìn về phía cô ... Làm cô cảm thấy rùng mình vẫn còn cảm thấy bàng hoàng về những việc vừa sảy ra
Rõ ràng hôm nay là ngày vui mà lại sảy ra không biết bao nhiêu là chuyện khiến cô cảm thấy đau đầu . Sau một đống nghi thức thì cuối cùng buổi lễ đính hôn cũng xong xuôi.
Cô và hắn về căn biệt thự mà bố mẹ Park -kim đã chuẩn bị cho hai đứa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jimin