sợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu suy ngẫm ngồi góc xó tường
Bủn rủn khắp người nước mắt tuôn , hãy hồn khi nghĩ về ngày tháng bị cầm mình chẳng một tia hi vọng . Một nỗi ám ảnh chẳng thể xóa nhòa
Cậu quặn lòng mà khóc run bần bật , nhìn về phía cửa đập liên hồi . Con người man rợn ngoài kia sao mãi chẳng đi đi
Cậu sợ cậu lại về nơi xó ấy vừa ẩm , vừa hôi , cùng nhiều mùi máu tanh . Nồng nặc xốc lên tận mũi , nơi mà tới chó cũng chẳng thể ở vậy mà hắn lỡ lòng nào đưa cậu vào đó giam cầm ngày tháng chỉ toàn bóng tối .
Chắc hắn bây h phải vui lắm ! Khi mà đưa tang vẫn mỉm cười
Thương sao con người chẳng chốn dung thân , không nơi để về , không ai nương tựa .
Mặt hắn lúc cười lúc khóc dị dạng hãi người ......?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro