Chap 3: Tình cảm che giấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho đến sáng mai thức dậy, Jacky thức dậy với người mệt mỏi và lạnh như băng, tự rờ tráng mình thi biết rằng minh đang sốt, nhưng quá mệt nên Jacky không thể nào rời khỏi giường được, quần áo đang mặc vẫn còn ẩm ướt. Cô gắng đi thay quần áo, lếch từ bước chân để đi nhúng khăn đắp tráng. Sức của Jacky không chịu nổi nên đã xỉu đi lúc nào không hay. Jacky thức dậy thì thấy mình đang nằm ở trong bệnh viện và đang truyền dịch, thấy đứa em Pu của mình đang ngồi đó đọc sách. 

-"Anh tỉnh rồi hả? anh làm em lo quá?" - vẻ mặt của Pu lo lắng 

-"Ủa mà sao ở đây?" - Jacky hỏi

-"anh bệnh sốt rất là cao, cảm nặng, em mà ko qua kịp lúc thì chắc anh đi gặp tổ tiên rồi" - Pu giúp Jacky ngồi dậy

-"Cảm thôi mà, sốt rồi hết thôi" - Jacky cười

-"Hết sống đó anh, ở đó mà hết hết" - Pu lắc đầu - "em tính nói cho chi Mai biết là anh đang bệnh nằm viện" 

- "Thôi em ... nói chi ... anh không mún Mai lo lắng, với lại Mai bây giờ con nhiều điều phải lo hơn la anh."

-"Nhưng mà ..." - Pu rất mún nói cho Mai biết

-"Nhưng gì mà nhưng ... nghe anh không được nói gì cả" - Jacky vừa nói xong thì Mai gọi điện thoại, nhìn chiếc điện thoại đang reng, Jacky không còn mún bắt máy lên nữa, mỗi lần thấy Mai gọi với anh đó là niềm vui tuyệt vời nhất, nhưng thời điểm bây giờ no không khiến anh vui, nó khiến anh buồn nhiều hơn. 

-"anh không nghe máy hả?" - Pu nhìn Jacky

-"uhm.. anh sẽ không nghe máy nữa, anh không mún vì mình mà Mai cảm thấy thế này thế kia, cô ấy đã chọn cho mình một cuộc sống tốt rồi, với lại anh chàng kia đã từng yêu thương trân trọng cô ấy lắm, cũng là một người đàn ông rất tốt không có gì để dành giật  em à, anh từng nói với em rằng anh chỉ mong co ay dc hạnh phúc dù là hạnh phúc đó không phải do anh mang đến, mặc dù anh rất mún hạnh phúc đó sẽ là người mang đến. Cô ấy sẽ có những người con mà cô ấy mong muốn, gia đình bạn bè cô ấy sẽ rất vui rất hạnh phúc em ah. Đừng vì bản thân mình mà khiến cho nhiều người buồn, không đáng đâu em, thay vì vậy sao mình không làm cho họ cảm thấy hạnh phúc vui vẻ, cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn" 

-"Dạ" - Pu biết anh của mình đau buồn nhiều thế nào khi không thể cùng Mai sau này sống chung với nhau hạnh phúc, Pu biết anh của Pu cố gắng làm tất cả để được có Mai bên cạnh, những gì anh ấy  nói đều là thật lòng nhưng anh ây đau hơn  bao giờ hết, Pu không thể khuyên , chắc có lẽ Pu sẽ ở cạnh để lắng nghe những gì người anh mình nói. 

Đôi khi tưởng rằng bệnh cảm của Jacky nhẹ thôi, vậy mà Jacky phải nằm viện cả tuần vì sức đề kháng yếu nên bệnh hết lâu hơn mọi người. Cả tuần đó những cuộc gọi của Lan nghĩ rằng mình sẽ cố gắng không nghe máy, nhưng cũng nghe vài cuộc. Jacky chỉ nói đơn giản, vài câu rồi ngắt máy. Vì Jacky nghĩ rằng mình nên hạn chế với tất cả với Mai, vì Mai sắp có gia đình rồi. Thân thiết với Jacky mọi người sẽ bàn tán rất nhiều, Jacky không muốn điều đó. 

Những ngày sau đó Jacky luôn lạnh không thể cười dù rất muốn, khi có không gian riêng Jacky luôn nhìn sợi dây chuyền con hạt, Jacky nhìn nó và nói rằng " người ta hay nói mày là niềm hy vọng, vậy mày sẽ mang hy vọng đến với tao chứ?" Và rồi cất nó đi một cách cẩn thận nhất, những người bạn thân thiết đều báo tin cho Jacky biết rằng là khoảng 2 tháng nữa họ sẽ làm đám cưới. Các tin nhắn mà Jacky nhận được. 

"Ê .. mày nghĩ concept nào hay đi để chụp đám cưới cho Mai kìa" 

"Lần này chụp hình cưới cho Mai phải lung linh hơn tất cả các bộ mà Jacky chụp nha" 

"Hay tụi mình đi ra nước ngoài chụp hình đi, chi phí mày lo hết haha..."

Bởi vì họ không biết mối quan hệ giữa Jacky và Mai, họ nghĩ Jacky và Mai là người bạn thân thiết. Vì đôi khi ở trước mặt mọi người Jacky luôn hay giỡn rằng "đám cưới của Mai để Jacky chụp cho, đẹp nhất luôn", Mai cũng đùa theo " uhm, ko đẹp đi tui quánh cho chết". Và khi đi cùng mọi người Mai va Jacky rất để ý mọi thứ xung quanh, chỉ có Pu là biết mối quan hệ của họ như thế nào. 

Jacky trả lời tất cả mọi người qua tin nhắn :" uhm, tao biết rồi. haha..." gương  mặt lạnh lùng tay bấm tin nhắn rồi gửi, một hành động không một cảm xúc. Jacky quăn chiếc điện thoại lên bàn sau đó bước vào tủ lạnh khui chai bia uống, sau đó đến bàn làm việc. Jacky mở tất cả những hình ảnh mình chụp cho Mai và cả hình Mai và Jacky cùng tự sướng với nhau, những hình ảnh này chỉ có Mai và Jacky thấy không ai thấy ngoài hai người. 

Jacky đang tự hỏi chính mình :" mày đang làm cái gi vậy Jacky? mày tính đi chụp ảnh cưới luôn sao? mày bị điên rồi?" - Jacky cười và lắc đầu cho những cái hành động ngốc nghếch phía trước mà bản thân Jacky không hiểu vì sao bản thân mình cứ tự làm đau chính mình, điều đó có gì hay mà sao Jacky không thể giải thoát cho mình được. Những dòng suy nghĩ bị đứt mạch khi tiếng chuông điện thoại vang lên, Jacky thấy Mai đang gọi cho mình. 

- Alo! Jacky nghe nè

- Jacky có ở nhà không? Mai đang ở trước cửa nè.

- uhm, có đợi Jacky một chút ra liền. 

Jacky chạy nhanh ra mở cửa thấy Mai đứng đó Jacky vui lắm, vì nó rất nhớ cô ấy vì cả tháng nay nó đã không gặp cô ấy, nhưng trong ánh mắt vui mừng thì nổi buồn lấn chiếm nhiều hơn. 

- Mai vào nhà đi. 

Cả hai cùng vào nhà rồi ngồi ở ghế sofa cạnh nhau, bầu không khí im lặng và vô cùng nặng nề, Mai nhìn xung quanh nhìn thấy máy tính đang mở Mai thấy hình của ca hai đứa, còn Jacky ngồi như một bức tượng cứ cuối mặt nhìn xuống đất. Cậu ấy không biết phải hỏi Mai điều gì, phải nói với Mai điều gì, nhưng rồi cũng bắt đầu một câu. 

- Mai qua đây có gì không? - Jacky nhìn mai cười rồi hỏi 

- Phải có gì mới qua đây được sao? - Mai nhìn Jack không thể cười tươi được. 

- Hì hì ... thì tưởng kiếm có gì mới qua đây. - Jacky vẫn cố gắng cười thật tươi. Nhưng sau câu nói đó Mai im lặng không nói gì. 

Jacky nhắm mắt hít thở thật sâu bàn tay Jacky muốn tìm đến bàn tay nhỏ bé và mềm mại của Mai khi xưa Jacky rất hay nắm lấy và nhẹ nhàng nâng niu siết chặt. Bàn tay cứ ngập ngừng không biết điều Jacky đang làm la đúng hay sai? Nếu nắm tay của cô ấy khắc nào mình đang phá đi điều mà cô ấy mong đợi hạnh phúc nhất sao? Nếu không nắm lấy cô ấy Jacky sẽ mất cô ấy vĩnh viễn và người ta cho rằng Jacky không biết giữ lấy hạnh phúc không biết giữ cô ấy bên cạnh. Mai thấy bàn tay của Jacky không chút nào yên cô ấy biết những gì Jacky đang nghĩ, cô ấy biết Jacky rất mún nắm tay cô ấy và cô ấy rất mún có sự ấm áp từ bàn tay ấy, cô ấy không thể chủ động vì cô ấy đã quyết định lập gia đình, cô ấy làm vậy chỉ càng làm tổn thương Jacky mà thôi. Nhưng cô ấy rất nhớ Jacky của cô ấy. Mai bỗng giật mình bỗng cảm thấy ấm áp từ lòng bàn tay, Jacky đang nắm lấy tay của Mai mà bàn tay rất run, rất lạnh, Mai nhìn thay Jacky đang khóc nhưng Jacky vội lau nước mắt và ngước lên nhìn Mai cười rất tươi. 

- Mai nè, Jacky luôn mong muốn Mai thật hạnh phúc, lúc nào cũng vui vẻ, lúc nào cũng cười thật tươi, Jacky sẽ làm tất cả những gì có thể để Mai được hạnh phúc và thoải mái nhất. Mai của Jacky sẽ thật hạnh phúc nha, mọi người xung quanh ai cũng mún Mai của Jacky hạnh phúc nhất, chắc ngày cưới Mai của Jacky sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất lộng lẫy nhất nhỉ? - Bàn tay Jacky vẫn nắm vẫn run vẫn lạnh, cậu ấy biết cậu ấy ko còn thời gian ở cạnh Mai được bao nhiêu nữa, cậu ấy phải sẵn sàng tâm lý về việc người con gái mình yêu thương sẽ ở cùng với một người đàn ông khác, cô ấy sẽ có những đứa con thật xinh xắn mà với Jacky điều đó là điều Jacky không thể mang đến cho Mai được, cậu ấy bất lực trước số phận đã sắp đặt, có lẽ cậu ấy sẽ chấp nhận những gì đang diễn ra. 

Mai vội vàng ôm lấy Jacky khóc như một đứa trẻ, Jacky ôm lấy Mai vuốt tóc nhẹ nhàng dỗ dành cô ấy, đến tận phút cuối Jacky vẫn yêu Mai vẫn trân trọng Mai. 

- Hì hi.. thôi mà đâu có gì đâu mà khóc nè - Jacky nhìn Mai lau đi giọt nước mắt trên đôi má mịn màng của Mai, Mai vẫn cứ thút thít. Những hành động Jacky dành cho Mai là sự yêu thương hơn cả bản thân mình, Jacky nhẹ nhàng hôn tráng của Mai thật lâu thật lâu. Sau đó nhìn Mai thật kỹ vì gương mặt này Jacky sẽ không còn nhìn thấy thường xuyên nữa, chắc Jacky sẽ rất nhớ, nhớ nhiều lắm. Hôn mắt hôn mũi, hôn ở hai má thật lâu. Jacky nắm chặt hai tay của Mai đưa lên má áp sát mặt mình vào và nhẹ nhàng hôn bàn tay của Mai. 

- Jacky yêu Mai lắm, yêu Mai bằng tất cả những gì Jacky có thể, Jacky rất muốn được ở cùng mai sau này, được chăm sóc lo lắng cho Mai thật nhiều ... nhưng mà bây giờ chắc điều mà Jacky muốn sẽ không được rồi. Từ giờ về sau Mai sẽ có một người bạn, một người chồng, đồng hành đến suốt cuộc đời còn lại. Đừng lo cho Jacky , Jacky sẽ ổn và sẽ ổn thôi. Mai luôn nhớ là dù ở bất cứ đâu Jacky vẫn luôn ở cạnh Mai. 

Mai càng lúc càng khóc to hơn ôm chặt lấy Jacky. 

- Thôi mà đừng khóc nữa mà - Jacky vẫn dỗ dành Mai cho đến lúc Mai ngủ trên vai của Jacky lúc nào không biết, thế là cả hai cùng nằm ở trên ghế sofa ôm lấy nhau. Chỉ có Mai chiềm sâu vào giấc ngủ, Jacky vẫn thức nhìn Mai suốt cả đêm, ngắm nghía gương mặt đó, Jacy vén nhẹ tóc ở tai của Mai để Jacky nhìn thấy rõ hơn... Và Jacky tiến gần hơn một chút gần hơn một chút để môi của mình có thể chạm vào môi của Mai, Jacky đã chạm đến nhắm mắt và cứ đặt đôi môi của mình ở vị trí đó không rời. Sau đó Jacky nói rất nhỏ "Anh yêu em, ước gì em là vợ của anh, là cô dâu xinh đẹp trong ngày cưới, anh muốn được nắm tay em hãnh diện nói với mọi người rằng, anh là kẻ may mắn nhất thế gian khi có em ở bên cạnh, dù thế nào đi nữa, anh vẫn mong em được hạnh phúc".

Khi vừa dứt câu Mai động đậy nằm nép sát người của mình vào Jacky nhiều hơn như muốn nói rằng "hãy ôm em chặt hơn và chặt hơn nữa" 









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro