Giấc mơ xưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...Hôm qua trong giấc mơ của em có anh anh ạ, chúng mình nắm chặt lấy tay nhau trong suốt cả giấc mơ như thể nếu thả tay ra anh hoặc em sẽ biến mất ấy...

Trong giấc mơ em thấy mình quay về những nơi mà chúng ta đã từng đến, thật vui và hạnh phúc biết bao nhiêu những ngày đầu khi ta mới yêu nhau. Chúng ta đến đồi Tình yêu, nơi anh em trao anh nụ hôn đầu, nơi lần đầu anh nói với em tiếng yêu, nơi lần đầu và duy nhất em khóc trước mặt anh. Ôi ở đây có nhiều cái lần đầu của em quá anh nhỉ? Có bao nhiêu kỷ niệm của chúng mình ở nơi đây, buồn, vui, hạnh phúc, dỗi hờn.

Em lại thấy anh và em đi chơi bằng xe đạp, anh chở em, rồi em lại lanh chanh đòi chở anh, ngồi đằng sau ôm chặt lấy anh em thấy tình yêu, hạnh phúc ngập tràn cả trái tim em. Khi ấy là buổi chiều mùa thu anh nhỉ, nắng nhàn nhạt, gió nhè nhẹ, cả con đường như chỉ có anh và em, nhìn vào mắt anh em biết anh cũng đang rất vui. Thi thoảng em lại cao hứng đứng lên ôm lấy cổ anh, em cảm thấy như mình đang ôm cả bầu trời. Mọi người đi đường đang nhìn đôi mình đấy anh, họ nhìn với anh mắt ghen tị và thèm muốn anh ạ. Chúng mình khi ấy cứ như là những cô cậu học trò ấy anh nhỉ, thật vô tư, trong sáng, lãng mạn và hạnh phúc nữa phải không anh? Cứ như là một giấc mơ, em không ngờ chúng mình cũng từng có những khoảnh khắc đẹp đến thế.

Rồi anh đưa em đi ăn nem chua rán Bà già, món ấy ngon thật đấy anh nhỉ, em ăn mãi mà chẳng thấy chán bao giờ, hình như lần nào anh lên chúng mình cũng đi ăn món ấy anh nhỉ? Cái quán ấy cũng thật lạ nữa, quán thì nhỏ xíu, hầu như lúc nào khách cũng quá tải, tất cả mọi người đều ngồi chung một bàn, còn ngồi tràn cả ra ngoài ấy nữa chứ, lúc nào cũng ấm cúng, nhộn nhịp. Em thích ăn ở đấy ngoài vì ngon ra còn một thứ nữa em rất thích đó là lúc nào mình cũng ngồi thật sát vào nhau (để nhường chỗ cho người khác), em xấu tính thật đấy anh nhỉ.

Em lại đưa anh sang GL để về HP, trên xe bus chúng mình hay ngồi ở hàng ghế thứ 2 từ dưới lên, em tựa đầu mình vào vai anh, anh thì nắm chặt, đôi lúc lại siết chặt lấy tay em nghe chừng bình yên quá anh ạ, nhưng hết tuyến xe ấy là chúng ta lại xa nhau, mỗi đứa một nơi. Anh lên xe về HP, em quay lại MĐ. Xe vừa lăn bánh anh nhắn tin cho em "Em à, anh lên xe rồi, anh về nhé, anh nhớ em lắm"... Em cũng thế mà anh, vừa nhìn thấy anh lên xe em đã thấy nhớ anh rồi.

Cái siết tay vẫn còn ấm, lời hứa vẫn còn đây, thế mà... em quyết định xa anh, để anh tự do thoải mái với con đường mà anh đi. Chúng ta, mỗi người sẽ đi trên những con đường khác nhau. Em thấy trái tim mình đã bình yên trở lại... Anh quay về và nói anh rất yêu em. Anh đang rất hối hận, anh buồn... Em thương anh quá! Anh nói em cho anh 2 tháng để anh sửa đổi, để anh chứng minh tình cảm của mình... Em đã mềm lòng, và tha thứ cho anh vì em vẫn còn yêu anh thật nhiều.

Nhưng mới chỉ hơn 1 tuần mà mọi chuyện đã lại như cũ! Anh của em đấy sao? Người đàn ông trong lòng em đấy sao? Tình yêu mà anh dành cho em đấy sao? Lời hứa của anh đấy sao? Anh làm trái tim em trở nên nhức nhối. Khi nó đã liền vết thương anh lại cắt thêm một miếng nữa và giờ đây anh biết không nó thật khó để lành trở lại.

Và em vẫn nhớ anh, nhớ thật nhiều...!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kelz9x