Giáo hoàng phản nghịch - Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mỗi cây cột đá , mỗi bậc thang , đều là thuần sắc trắng , dưới ánh nắng chiếu rọi xuống , phảng phất như dát lên một tầng kim quang , làm kiến trúc rộng lớn nơi đây càng thêm thần thánh . Nơi này là thánh sơn , là giáo đình , ngồi ngay ngắn trên thần điện này trăm ngàn năm qua , ngưng tụ vô số tín ngưỡng cùng tôn trọng , thần thánh như thế , không gì xâm phạm được , bất cứ dị đoan gì đều không xứng ở chỗ này , làm bẩn nôi này . Chính là cố tình , một tên phản nghịch giả to gan nhất từ trước đến nay , đứng ở trên đỉnh thánh sơn .

Trường bào thuần trắng tượng trưng cho sự thánh khiết , kim sắc tôn quý , màu tím thần bí , cùng màu bạc của ánh trăng , ba loại sắc thái này được chế biến thành sợi tơ , ở trường bào thánh khiết thuần trắng vẽ ra đồ án đầy mị lực , mũ miện , quyền trượng xa hoa tinh xảo , không gì không chứng minh được người này một thân quần áo là cỡ nào tôn quý , y là Giáo Hoàng , là người phát ngôn của thần , nhưng hiện tại , y đang giằng co cùng Thần Minh , y thân là Giáo Hoàng thế nhưng lại là phản nghịch giả lớn nhất từ trước đến giờ .

Khiến cho thần tinh thần hoảng hốt , đối với thần múa may vũ khí , làm cho thần một thân máu tươi , ở thần điện thánh khiết này làm phản nghịch giả lớn nhất từ trước đến giờ .

" Vì cái gì ? " Thần phẫn nộ chất vấn , nhân loại trước mắt này hãm hại hắn , làm hắn trầm miên ( trầm mê , miên man đúng không ? ) , trộm đoạt thần lực của hắn , đối hắn múa may vũ khí , làm hắn một thân máu tươi , hắn đến nay vẫn luôn không rõ vì cái gì ? Liền tính tới hiện tại , liền tính mọi người biết gương mặt thật của tên này , đối với nhân loại phản bội này cùng nhau thảo phạt , chính là vì cái gì , nhân loại này vẫn bình tĩnh như cũ , như căn bản chuyện đó không đáng để bụng .

Giáo Hoàng tôn quý , đối với việc thần phẫn nộ chất vấn , ngẩng cao đầu , dùng nụ cười   mê hoặc thần dân đối thần  nhàn nhạt mỉm cười , nhìn khoảng không phía trên Thần Minh .

Giáo Hoàng không nói , thoạt nhìn như vậy ngạo mạn , làm Thần Minh tức giận , bầu trời bị kim sắc nhuộm đẫm , đó là lực lượng của Thần Minh . Giáo Hoàng vẫn như cũ đạm cười , kim sắc lực lượng đồng dạng ở phía sau y tụ tập , tươi cười kia , giống như là đang chờ mong nhiều hơn .

Lực lượng cùng lực lượng va chạm nhau , quang minh chói mắt ........

Linh linh linh , thanh âm của đồng hồ báo thức làm hết thảy cảnh trong mơ kết thúc . " Bang " một tiếng , đồng hồ báo thức bị một bàn tay đánh rớt .

" Lại mơ thấy " . Thanh âm lười biếng , cùng một thanh âm với người trong hoàng cảnh trang huy kia . Chủ nhân của thanh âm kia từ từ ngồi dậy , duỗi eo một cái , cầm lấy mắt kính trên bàn mang lên , sau đó xuống giường , đi đến buồng vệ sinh sửa sang gương mặt . Gương trong buồng vệ sinh , chiếu lên bộ dáng chủ nhân , là một gương mặt văn tú , thêm vào một cặp kính , thoạt nhìn càng thêm hào hoa phong nhã , hoặc là nói là văn nhược , đôi mắt hơi hơi nheo lại , chính là trong mắt nhàn nhạt ý cười , trong mắt cảm thấy sạch sẽ không nói lên lời , làm cho người ta cảm thấy dễ dàng thân cận , hoặc là nói thực bình thường .

Làm một bữa sáng đơn giản , mở cửa sổ ra , bên ngoài là rừng rậm , càng thêm chứng minh rằng cảnh vừa rồi hắn thấy là mơ , thế giới huyền  huyễn kia tuyệt đối không tồn tại . Nhưng là suy nghĩ này y cảm thấy không đúng , bởi vì thế giới kia thật sự tồn tại , là bản thân y dùng kinh nghiệm của bản thân tự mình trải nghiệm . Ban đầu y cũng cho rằng những cảnh đó là ở trong mơ , chính lực lượng theo trở về cho y biết toàn bộ đều là sự thật .

Đến tột cùng đây là luân hồi , hay là kí ức kiếp trước thức tỉnh , cũng có thể là linh hồn của y đã trải qua một lần sinh hoạt dị thế , điều đó không còn quan trọng nữa , chỉ cần biết mọi việc đều là thật , như vậy là đủ rồi .

Đúng rồi , còn chưa giới thiệu nhân sinh kỳ lạ của y .

Y có hai cái tên , trong đó không bao hàm cái tên ở dị thế , tên thứ nhất gọi là Lý Hiểu Minh , là cái tên phi thường bình thường ở đại chúng , tên thứ hai là Trác Cẩn Khác , nhìn qua phức tạp , viết lên cũng phức tạp , đọc lên lại càng khó , nhưng so với cái tên Lý Hiểu Minh ,như thế nào cũng cao cấp hơn nhiều , tuy rằng ý tứ không làm người khác thoải mái , nhưng y thực thích tên này , ít nhất là thích hơn cái tên Lý Hiểu Minh .

Vì sao lại có sự tình đổi họ tên này ? Chính là do nơi y sinh ra nói lên , đổi danh là do y là một cái tư sinh tử ( con riêng ) , trở về nhận tổ quy tông , đương nhiên là phải đổi sang họ phụ thân .

Trác gia , là một trong số những gia tộc đứng đầu , trong nhà có trưởng bối từng ở cấp lãnh đạo , cùng mấy thế hệ dưới , Trác gia cũng trở thành một đại gia tộc , ở bổn quốc cũng coi như đứng đầu . Có nhiều tài nguyên tốt như vậy , Trác gia đều phát triển không tồi , phụ thân y có gia tộc như vậy chống đỡ , sự nghiệp phát triển không ngừng đó là điều không cần phải giải thích .

Bất quá , vì ở gia tộc như vậy , vì yêu cầu của gia tộc , quyền tự chủ hôn nhân phải hy sinh một chút , phụ thân y  cũng không ngoại lệ , cùng một tiểu thư đại gia tộc khác kết hôn . Hai người bọn họ đều rất may mắn , đối với nhau đều có hảo cảm , xem như thiệt tình yêu nhau , như vậy ở đại gia tộc thực không dễ dàng . Chính là vì cái gì lại nháo ra một tư sinh tử như y đâu ?

Nam nhân luôn có thời điểm không quản được thân dưới của chính mình, cho nên khi cùng lão bà xảy ra xung đột , đã xảy ra sự tình ngoài ý muốn , mà y chính là sự tình ngoài ý muốn kia .

Dung mạo mẫu thân y kì thật không tồi , nàng cũng không phải là người ham mộ hư vinh mà cố ý tiếp cận phụ thân y . Nàng chỉ là muốn cùng một người đàn ông phổ thông kết hôn thôi , chính là sinh ở gia đình bình thường , có bộ dáng này , khó tránh gặp phải sự tình không may , trời xui đất khiến như thế nào cùng phụ thân y có một đêm xuân phong . Mẫu thân vốn dĩ tính toán chạy lấy người , hai người cứ như vậy không gặp lại , nhưng ttrong nhà xảy ra chuyện , rất cấp bách cần tiền , mẫu thân phát hiện mình mang thai , liền tìm đến phụ thân , phụ thân liền dùng tiền giải quyết chuyện này . Bất quá , mẫu thân không có theo ước định phá thai .

Bởi vì sự tình trong nhà , mẫu thân bôn ba khắp nơi , gian nan sinh hạ y không bao lâu , liền rời khỏi cõi đời , y được mang đến nhà bà ngoại . Bà ngoại tuổi cũng lớn , nuôi y đến năm mười tuổi , mắt thấy mình không được nữa , liền mang y đi tìm phụ thân y , sâu đó qua đời , thân phận tư sinh tử này của y được đưa ra ánh sáng .

Trác gia luôn an tĩnh sinh hoạt , bởi vì y mà trở nên gà bay chó sủa một thời gian , phụ thân y cùng thê tử nháo , bởi vì tuổi tác của y cùng nhi tử lớn nhất của bọn họ không sai biệt lắm , ngày sinh của y còn so với đại nhi tử kia lớn hơn hai ngày , tuy rằng là y sinh non , nhưng cũng đủ chứng cứ chứng minh phụ thân phản bội . Thê tử nháo , bọn nhỏ đối phụ thân chỉ trích , nhưng là bà nội không cho phép huyết mạch Trác gia lưu lạc bên ngoài , cho nên cho y về Trác gia , cải danh thành Trác Cẩn Khác , Cẩn Khác , là cảnh cáo y , thận trọng từ lời nói đến việc làm , chú ý thận phận tư sinh tử của y .

Tư sinh tử không tốt , nhưng đâu phải do y sai , đó là do người đời trước phạm sai lầm , nhưng gánh vác sai lầm này lại là y . Làm một cái tư sinh tử , y không thể không nói một câu : Tư sinh tử thật sự không dễ làm a .

Mẫu thân y sinh ra trong gia đình bình dân , tiền có từ phụ thân năm đó, đều đã vì sự tình trong nhà mà giải quyết hết , từ nhỏ y cùng bà ngoại lớn lên ở nông thôn . Ở nông thôn mọi người đều rất thuần phác , y bị bà ngoại mang lên , tính cách vốn đơn thuần, kiến thức lại càng ít , nhìn thấy Trác gia tráng lệ , tâm lý liền rất áp lực , bị người ta khinh thường , cảm thấy y là đồ nhà quê cũng không sao .

Đến khi bà ngoại qua đời , chỉ còn y một thân một mình ở Trác gia , trên dưới Trác gia đối y tư sinh tử này không có ấn tượng gì tốt , khắp nơi gây áp lực cho y , khiến tính cách của y trở nên tối tăm . Có đôi khi nghĩ lại mấy phim truyền hình , hay có mấy pháo hôi tư sinh tử, về mặt tình cảm có thể tha thứ , tại hoàn cảnh tồi tệ đó lớn lên , tâm lý không vặn vẹo mới thực sự có vấn đề .

Là người có năng lực thích ứng mạnh , cũng có thể là do lúc đó tuổi y còn nhỏ , qua một doạn thời gian liền thích ứng sinh hoạt ở Trác gia , Trác gia cũng không có bạc đãi y , cho y ăn ngon uống tốt , tiền tiêu vặt đều cấp , cũng không có đem y như hạ nhân mà sai sử Gặp Trác gia trên dưới ngăn nắp như vậy , y cũng rất có tinh thần phấn đấu, cũng quyết định nỗ lực , kỳ thật là muốn cho thân nhân , phụ thân cùng huynh đệ có thể vì y kiêu ngạo một chút , dù sao cũng là một tiểu hài tử , còn chưa hiểu nhân tình phức tạp .

Y bắt đầu dụng công đọc sách , mỗi lần thi cử đều cố gắng trong top 10 trường học nhân tài quá nhiều , muốn tranh vào top 10 đều thật vất vả , mỗi ngày y đều đọc sách đến khuya . Không nghĩ tới như vậy là không đúng , lúc trước y vô dụng , nhân gia nói y tâm lý âm u , đến khi y bắt đầu lấy được thành tích tốt , lại có người nói y tâm cơ thâm trầm . Y nỗ lực cùng các bạn nhỏ học chung , bởi vì họ là người của Trác gia , lại bị người ta nói thành thích luồn cúi . Tóm lại , làm tốt là y không đúng , làm không tốt cũng là không đúng , làm tư sinh tử , nghĩ sinh hoạt sẽ tốt liền như thế nào khó khăn vậy .

Y cho đến giờ cũng chưa làm qua sự tình thương thiên hại lý gì , chính là đối với các bạn nhỏ trong Trác gia ân cần chỉ điểm , không có biện pháp , ai biểu y không bối cảnh , không ai thương , muốn dung tiến cái vòng luẩn quẩn này , chỉ có thể làm như vậy . Chính là không một ai đem y để vào trong mắt . Ở trong Trác gia này , y là tư sinh tử khiến Trác gia chê cười , tồn tại của y , hành vi của y , những người đó từ trước đến nay đều không để ý , càng không cảm kích , ở trong mắt bọn họ , những việc y làm đều là những hành vi luồn cúi , bọn họ đã   tiếp xúc với loại người này nhiều rồi , sẽ không tiếp nhận loại hành vi này của y .

Đến khi y 18 tuổi , phụ thân kia của y lại càng sảng khoái , nói là đã đem y dưỡng thành người , đã tận tình tận nghĩa , cho y một căn phòng ở , một số tiền , đem y quét ra cửa . Nỗ lực nhiều năm như vậy , vì cái gì chứ , cũng chỉ là muốn phụ thân thừa nhận nhìn một cái , thẳng đến khi bị đuổi ra khỏi nhà , y mới biết , thừa nhận kia đối với mình vĩnh viễn không có khả năng .

Trước khi khi bà ngoại qua đời , đã nói y phải kiên cường , phải hảo hảo sống , lúc đó y không có khóc , nhưng vào cái ngày bị đuổi khỏi Trác gia , buổi tối hôm đó y nhốt mình trong phòng , khóc thê thảm , chính là trên đời này , không có ai sẽ quan tâm y . Y bị thương , y mua bia uống , uống đến nỗi say không còn biết gì , ngã trên mặt đất , nhưng dù y có say chết cũng sẽ không có người biết .

Lại không nghĩ đến , một lần say này , đưa y đến một thế giới khác , bắt đầu một đoạn nhân sinh mới , rộng lớn mà mạnh mẽ .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro