C67: Thánh vật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rudger đã đi khắp lục địa để tìm kiếm những mảnh ghép Thánh vật còn thiếu.

Hắn đã đi qua nhiều thành phố, nhiều quốc gia, nhiều dân tộc. Hắn cũng vô tình bắt gặp nhiều Thánh vật khác nhau. Đối với Thánh vật, Rudger có nhiều kinh nghiệm hơn bất kỳ ai khác.

"Ở yên đó."

Hắn niệm chú như thể ra lệnh, tạo ra ma pháp trấn áp. Viên đá vạn năng cảm nhận được cũng tạo ra ma thuật dữ dội như thể đang cố chống lại hắn. Đôi khi, Thánh vật khác thường sẽ có loại 'ý chí' này.

Có một bí ẩn nhỏ về việc phát tán sức mạnh ma pháp của Thánh vật.

Viên đá này tồn tại để đáp ứng nhu cầu của người khác. Việc Thánh vật phân tán ma thuật ra xung quanh nhằm mục đích thỏa mãn ham muốn mù quáng đã thăng hoa thành ý chí và có ảnh hưởng đến môi trường xung quanh. Theo một cách nào đó, Thánh vật cũng là một vật phẩm bị nguyền rủa.

Đó là lý do tại sao nó chống lại Rudger.

Rudger cười nhạo viên đá.

"Dù sao thì ngươi cũng không thể biến điều ước thực sự của ta thành hiện thực."

Dù có cái tên 'vạn năng', Rudger vẫn không tin vào việc viên đá này thực sự có thể ban phát điều ước.

Đương nhiên nó cũng có thể ban cho người sử dụng thứ gì đó, nhưng điều đó sẽ nằm trong giới hạn sức mạnh của viên đá cho phép.

Vậy thì sao có thể gọi là ban điều ước?

Một điều ước có giới hạn không phải là một điều ước. Rốt cuộc chỉ là một sự giả tạo.

Viên đá không bỏ cuộc. Thay vì phân tán những làn sóng năng lượng ma thuật mạnh mẽ ra xung quanh, nó tập trung vào Rudger.

Phép thuật xanh quấn quanh cơ thể Rudger. Hắn cau mày trước sự kỳ diệu tràn ngập tâm trí.

"Đấu tranh vô ích."

Nhưng hắn không đẩy hay ngăn chặn ma thuật của viên đá. Ngược lại, hắn đã làm một điều táo bạo bằng cách tăng sức mạnh ma thuật của mình nhiều hơn vào viên đá trong tay.

Vu woo woo!

Viên đá hoang mang. Nhân loại này đang làm cái quái gì vậy? Thay vì phòng thủ, hắn chấp nhận sức mạnh ma thuật của nó?

Viên đá vạn năng không ngừng xâm chiếm tâm trí Rudger trong khi đặt câu hỏi về hành vi quái dị của hắn.

Đúng khoảnh khắc nó nghĩ đây là một điều tốt và đi vào thế giới nội tâm của Rudger.

Lạch cạch!

Dòng ma pháp chảy qua viên đá bị chặn lại như thể nó va phải một bức tường kiên cố.

Nó bị mắc kẹt? Có phải nhân loại này đã giở trò gì đó?

Thực tế không phải sức mạnh ma thuật của Rudger đã chặn được viên đá vạn năng. Có một sức mạnh ngoại lai hoàn toàn tách biệt với sức mạnh ma thuật của Rudger. Thứ ngăn chặn viên đá là một lực lượng kỳ lạ thậm chí không thể phân loại được.

Đó là một sức mạnh khó hiểu. Thậm chí không thể phân tích được.

Ma lực? 

Không. 

Hào quang không đồng nhất này khác với thứ kia. Như thể một cái gì đó khác đang theo dõi và bảo vệ nhân loại này.

"Tốt hơn là ngươi nên dừng lại ở đó."

Rudger cảnh báo 'ý chí' của viên đá.

"Nếu ngươi đi xa hơn, ta không thể bảo đảm ngươi sẽ nguyên vẹn."

Cảnh báo của Rudger không chỉ là nói suông. Đây là lời khuyên chân thành.

Một lúc sau, viên đá đã chấp nhận đề xuất của Rudger.

Nếu nó cố gắng tiến thêm nữa, nó có cảm giác sẽ bị hủy hoại đến mức không bao giờ có thể nhìn thấy ánh sáng nữa.

Nếu vậy, nó sẽ không thể hoàn thành vai trò của mình trong tương lai.

Ssssss.

"Tốt lắm."

Rudger đặt sức mạnh của mình vào viên đá và cưỡng chế thực hiện một điều ước.

"Ta có một mảnh cổ vật."

Rudger lấy một mảnh từ túi trong của mình.

"Hãy cho ta biết bốn mảnh còn lại ở đâu?"

Vào lúc đó, một ánh sáng xanh chói lóa phát ra từ viên đá vạn năng.

Nếu đó là một cánh đồng rộng mở, ánh sáng rõ ràng và đủ mạnh để có thể nhìn thấy rõ ràng ngay cả từ một khoảng cách rất xa.

Tuy nhiên, trong một không gian khép kín, nơi các làn sóng năng lượng ma thuật bị chặn lại, ánh sáng cuối cùng chỉ chiếu rọi bên trong căn phòng.

Khi ánh sáng hoàn toàn biến mất. Rudger buông viên đá xuống.

"Quả nhiên."

Tất cả những gì Rudger muốn là vị trí của cả bốn mảnh cổ vật, nhưng giới hạn duy nhất mà viên đá có thể chỉ ra là hai. Hắn biết đại khái một mảnh ở đâu.

'Ít nhất lần này thu được tin tức của một mảnh, không tệ.'

Nhờ viên đá này, Rudger có thêm manh mối tìm thêm được một mảnh còn thiếu, điều này giúp hắn tiết kiệm được nhiều năm có thể bị lãng phí.

'Không ngờ mảnh cổ vật đó lại ở gần như vậy.'

Vị trí của mảnh ghép mà Rudger vô tình biết được. Nó nằm ngay trong thành phố Leathervelk vĩ đại.

Vù vù.

Viên đá vạn năng rung chuyển như thể phản đối Rudger. Vì nó có ích nên nó muốn hắn mang nó ra ngoài nhưng Rudger phớt lờ ý muốn đó.

"Ngươi là một thứ nguy hiểm. Ta nghĩ tốt nhất ngươi nên ở lại nơi này."

!!!

Viên đá cố gắng phản kháng dữ dội, nhưng Rudger đã triệu hồi ma thú quấn lên cơ thể và chìm vào bóng tối.

Còn lại một mình, viên đá vạn năng nhấp nháy màu xanh lá cây như thể đang phản đối, nhưng rồi nó nhanh chóng trở nên im lặng.

Bởi vì không ai sẽ lắng nghe nó.

* * *

Trở về phòng, Rudger ngồi xuống ghế sofa một lúc để nghỉ ngơi vì cạn kiệt ma lực.

Dịch chuyển tức thời quá nhiều lần mang lại hậu quả nghiêm trọng hơn hắn tưởng.

Chóng mặt và buồn nôn, hơn hết, ma pháp đó tiêu tốn rất nhiều ma lực của Rudger.

[───]

Tiếng ồn len lỏi vào não.

Rudger cau mày, nhét viên thuốc vào miệng một cách thô bạo.

Năng lượng ma thuật chứa trong thuốc lan truyền khắp cơ thể và bổ sung năng lượng ma thuật đã tiêu hao, nhưng vẫn chưa đủ.

Để không nghe thấy tiếng ồn này, Rudger luôn ngậm thuốc trong miệng.

Lần này hắn đã lợi dụng tiếng ồn khó chịu này. Viên đá đã xâm nhập vào tâm trí hắn, nhưng nhờ tiếng ồn này, hắn đã có thể vượt qua mà không bị tổn thương nghiêm trọng.

Thật may mắn khi bây giờ là 'Giai đoạn thứ nhất', nhưng nếu nặng hơn thế này thì rất khó hồi phục.

Rudger dùng ngón tay ấn nhẹ vào cái trán đang đau nhói của mình như thể đang bấm huyệt.

Có lẽ nhờ nằm ​​yên trong khoảng nửa tiếng nên tiếng động trong đầu hắn đã dần biến mất.

'Kết thúc chưa?'

Rudger thở phào nhẹ nhõm và đứng dậy. Bây giờ hắn đã biết vị trí của các mảnh ghép, hắn cần đi lấy chúng.

Giữ quả cầu pha lê và truyền ma pháp vào, phản hồi đến ngay lập tức.

[Anh trai, anh gọi à?]

"Ừ."

Hans bắt liên lạc ngay lập tức dù đã quá nửa đêm. Cậu ta chắc hẳn đang đợi hắn liên lạc lại.

[Tình hình bên đó xong rồi à?]

"Kết thúc sớm hơn tôi dự kiến."

[Tín hiệu tốt đấy.]

"Cậu có thể hẹn bên kia gặp mặt cuối tuần này."

[Tôi cũng nghĩ đó là thời điểm thích hợp. Còn có gì khác không?]

Có lẽ vì Hans làm việc với Rudger khá lâu nên cậu nhanh chóng nhận ra những điều như thế này.

"Tôi đã tìm thấy địa điểm một mảnh khác."

[...]

[ ... Nó ở đâu?]

"Ở Leathervelk. Có vẻ nó ở một nhà đấu giá."

[Nếu là nhà đấu giá thì chỉ có một nơi ở Leathervelk thôi.]

"Tuyệt."

Nhà đấu giá duy nhất của Leathervelk, <Kunst>.

Đây là một trong những nhà đấu giá được điều hành bởi Công ty Luke, công ty đấu giá lớn nhất trong Đế quốc Exilion.

Ảnh hưởng của Nhà đấu giá Kunst này không chỉ giới hạn ở Leathervelk mà còn ở toàn bộ Đế quốc Exilion.

Nhà đấu giá Kunst có tỷ lệ tham gia rất cao vì những người giàu có từ khắp các đại lục có thể tụ tập và mua hàng hóa ở đây.

Đồ cổ chất lượng cao, vật phẩm lịch sử và thậm chí cả đồ tạo tác nổi tiếng là những thứ tốt thu hút những người giàu có và những người đó đầu tư số tiền khổng lồ để thể hiện sự giàu có của họ.

Nhà đấu giá này là nơi trao đổi nhiều tiền đến nỗi ngay cả Rudger cũng phải than thở.

Khi một phiên đấu giá chiến thắng áp đảo xuất hiện, thông tin sẽ lan truyền và thu hút sự chú ý của người dân ở các quốc gia khác.

Một vòng tròn của tiền cứ lặp đi lặp lại. Tiền lại sinh ra tiền.

Điều đó đã tạo ra Nhà đấu giá Kunst hiện tại.

Và nếu dự đoán của Rudger là chính xác, mảnh ghép Thánh vật mà hắn đang tìm kiếm sẽ ở trong nhà đấu giá Kunst này.

[Thời điểm không tệ vì nghe nói rằng sẽ có một sự kiện lớn tại đây.]

"Kiểm tra danh sách vật phẩm và thời điểm nó được bán đấu giá giúp tôi."

[Tôi biết, anh không cần phải nói điều đó. Nhân tiện, anh trai, dù sao thì, chẳng phải nơi đó có hơi lớn sao?]

"Ý cậu là gì?"

[Tôi tự hỏi liệu phương pháp 'thông thường' có hơi khó không.]

Giọng nói hơi lo lắng của Hans khiến Rudger nhận ra cậu đang lo lắng điều gì.

"Tôi biết. Tôi dự định sẽ đóng vai khách mời đàng hoàng."

Nhà đấu giá Kunst được thắt chặt an ninh đến đáng sợ, xứng đáng là nơi tập trung của đủ loại người giàu có.

Khi một cuộc đấu giá được tổ chức, họ thuê hiệp sĩ để đảm bảo an ninh. Điều này có nghĩa là quy mô của cuộc đấu giá rất lớn.

Ngay cả các pháp sư cũng tham gia và các vật phẩm có giá trị đều được yểm phép thuật bảo vệ. Thật khó để sử dụng cách cũ ở một nơi như vậy.

"Đừng quá lo lắng. Vẫn còn rất nhiều thời gian."

[Tôi hiểu. Để tôi kiểm tra danh sách các mặt hàng đầu tiên. Ế?!]

"Gì vậy?"

Đột nhiên Hans hét lên và Rudger tự hỏi liệu có chuyện gì xảy ra không.

[Không phải chuyện gì lớn. Một thứ khó chịu đang hút thuốc thôi.]

"Thứ gì?"

[Mấy kẻ quái dị mà anh gọi tới. Có một tên đã đến rồi.]

"À."

Họ đến sớm hơn dự kiến.

Vào lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía bên kia của quả cầu pha lê.

[Này! Chờ ở đấy! Tôi ra ngay!]

Nghe Hans hét lên như vậy, chắc hẳn người đó đã đến.

[Tôi ngắt đây. Gặp anh vào hôm đấy nhé.]

"Được rồi. Cậu cố chịu đựng mấy hôm."

Rudger kết thúc cuộc gọi với Hans.

Sau đêm nay, vụ việc liên quan đến viên đá ban điều ước hẳn đã kết thúc.

'Với sự cố này, mình có thể xóa bỏ hầu hết nghi ngờ của hiệu trưởng, vậy là đủ.'

Bây giờ là lúc quay trở lại cuộc sống hàng ngày của 'Rudger Chelici'.

Điều duy nhất khiến hắn bận tâm lúc này là Flora Lumos.

'Mình không nghĩ sẽ gặp con bé trong khu rừng đó.'

Con bé đã đến chính xác nơi hắn ở ngay cả trong Khu rừng câm lặng? Nhưng nếu đó không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là cố tình đuổi theo thì điều đó còn vô lý hơn.

[Ater Nocturnus] sẽ xóa đi sự hiện diện của chính hắn, nó không phải là thứ mà một học sinh có thể nhận ra.

Ngay cả hiệu trưởng cũng không nhận ra, không phải sao?

Flora Lumos.

Hoặc con bé có một cái gì đó khác đặc biệt?

'May mắn thay là từ phản ứng lúc đó, có vẻ con bé không thấy mình sử dụng ma pháp.'

Có lẽ đó là nhờ phép thuật hủy diệt cao cấp mà hiệu trưởng sử dụng đã thu hút sự chú ý của nó.

Nhưng điều đó không thay đổi được sự thật rằng Rudger có thể bị nghi ngờ về lý do tại sao hắn lại có mặt ở đó.

Hiện tại, cách tốt nhất là hắn nên im lặng và giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Hắn cần cẩn thận hơn.

Hành động của Flora Lumos cũng cần được theo dõi chặt chẽ.

Nghĩ vậy, Rudger lặng lẽ chìm vào giấc ngủ. Hắn phải dậy sớm vào ngày mai.

* * *

Trước phòng Rudger buổi sáng sớm.

Rudger không còn cách nào khác là dừng lại khi nhìn thấy một cô gái đang lảng vảng trước cửa văn phòng của hắn.

"Flora Lumos."

"A! Giáo sư Rudger?"

'Con bé này làm gì ở đây?'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro