chap16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trúc đưa Chi xuống căngteen ăn tối.

Nè em ăn nhiều rau vào-Trúc gắp rau vào bát Chi

Chi mỉm cười nhận lấy.

Ăn xong Trúc bảo Chi về nhà:

Em về nhà nghỉ đi mai em còn làm mà.

Ko, em phải ở lại chăm sóc bác gái cùng Trúc.

Nhưng em đâu thể ở đây cả ngày dc,ngoan nghe Trúc về nghỉ ngơi đi-Trúc xoa má Chi

Thôi dc rồi,em sẽ về mà có chuyện gì nhớ báo em ngay nha-Chi gật đầu

Uk.

Đợi taxi đi xa Trúc mới vào lại trong bệnh viện,giờ này bệnh viện thật vắng vẻ.Trúc đi vào phòng nhìn điện thoại một lúc rồi tắt đi nằm sang giường cho người nhà ngủ.

Sáng hôm sau.

Trúc,Trúc-Chi vỗ nhẹ vào má Trúc

Trúc đang say giấc cảm thấy má mình như bị ai vỗ liền mệt mỏi mở mắt.

Hở,Chi-Trúc bật dậy

Haiz,ngủ kiểu gì mà gọi rát cả cổ họng ko dậy-Chi ngồi xuống giường

Tại hơi mệt em ạ-Trúc cười xoà

Nè trúc đi vscn đi rồi ăn bò hầm-Chi soạn đồ

Mà em đến khi nào thế còn mua bò hầm nữa-Trúc thắc mắc

Em mới đến còn bò hầm là em thức từ sớm hầm đó.

Cảm ơn em nha-Trúc ôm lấy Chi

Ko sao đâu-Chi mỉm cười

Hôm nay Trúc sẽ hỏi bác sĩ xem cách điều trị tốt cho mẹ nữa.

Uk.

                        ---------------------

Bác sĩ nói sao phải chuyển đến một nơi xa lạ để điều trị sao-Trúc hoảng hốt

Đúng,nếu như ở trong môi trường cũ sẽ khiến bệnh nhân bị ám ảnh bởi quá khứ-Bác sĩ tháo cặp kính

Vậy ko còn cách nào khác sao?

Bác sĩ lắc đầu

Vâng cảm ơn bác sĩ tôi xin phép-Trúc chào bác sĩ

Sao rồi Tú-Chi sốt sắng hỏi

Bác sĩ nói phải đưa mẹ đến môi trường khác ko bị vương quá khứ-Tú thở dài nói

Vậy Trúc quyết định sẽ đưa bác đi đâu chưa?

Trúc ko biết nữa có lẽ sẽ đưa mẹ sang bên Mỹ vì ở đấy có dì của Trúc.

Um-Chi buồn bã gật đầu

Em buồn sao-Trúc hỏi Chi

Ko có-Chi chối

Trúc biết em cảm thấy thế nào chứ nhưng em yên tâm đi-Trúc ôm Chi dựa vào lòng

Mà em sợ,em sợ Trúc sẽ hết yêu em.

Chúng ta gặp nhau khi xa cách cái đó gọi là định mệnh đó em.

Định mệnh chỉ là mới bắt đầu thôi chân thành mới bền vững được!

Trúc mỉm cười đặt một nụ hôn vào trán Chi và ôm chặt lấy cô trong lòng.

Trúc thiết nghĩ: tại sao Chi cứ hay lo sợ về tình yêu của Trúc vậy,dù xa mặt nhưng ko hề cách lòng là dc rồi tình yêu Trúc trao cho Chi quá lớn khó có thể gỡ bỏ dc Trúc chắc chắn Chi sẽ là người Trúc yêu suốt đời ko ai có thể thay thế dc.

Còn Chi:Trúc ơi nhiều khi nằm ngủ mà em cứ trằn chọc thao thức,Trúc ở đà lạt liệu có yêu ai khác ko,có còn dành tình cảm đó cho em ko,mặc dù tình yêu của chúng ta sẽ bị xã hội khinh miệt coi thường nhưng ai biết dc.Tình cảm xuất phát từ trái tim mà trái tim thì ta ko thể hiểu nó dc,bây giờ Trúc lại sắp xa em mà xa tận nửa vòng trái đất chứ ko phải vài trăm cây số nữa em lại sợ,em sợ những điều em thao thức khi Trúc ở Đà Lạt sẽ xảy ra nên Trúc đừng vậy nha.
     
                        **************

"Cộc,cộc,cộc"-tiếng gõ cửa phát ra làm Trúc giật mình

Vào đi-Trúc hắng giọng

Trúc bác gái sao rồi-Lệ Chi lo lắng hỏi

Cô ch... à cô Lệ sao cô ở đây-Trúc ngạc nhiên

Cậu đó bác gái bị bệnh mà chẳng cho bạn bè hay gì cả may là Hoa nói với tớ-Minh đi từ ngoài cửa vào giọng trách móc

...-Trúc gãi đầu cười trừ

Vậy bác gái bây giờ sao rồi-Lệ Chi ngồi cạnh Trúc

Bác sĩ nói mẹ tôi bị tặm thần phân liệt,muốn điều trị tốt thì cần phải sống ở một môi trường mới-Trúc thở dài

Hay cậu cho bác gái lên Đà Lạt đi ở đó cũng tốt mà-Minh cũng ngồi xuống

Mình đang tính cho mẹ mình sang chỗ dì bên Mỹ dù sao vẫn có người chông nom phụ giúp tớ.

Cậu định bỏ Chi lại đây à,mới gặp lại nhau chưa dc bao lâu mà-Minh cau mày

Đó chính là vấn đề tớ đang suy nghĩ nè.

2 người mới vào sao-Giọng Chi có phần ngạc nhiên

Ờ Chi hả,em kỳ nha nói cho mỗi Hoa chả thèm nói cho anh và chị Lệ biết gì cả.

Hì.

Mà Chi nè-Lệ Chi gọi

Chị Lệ gọi em có gì ko?

Chúng ta có thể nói chuyện dc ko.

Um,dc thôi.

Vậy chúng ta đi.

Chi và Lệ Chi bước ra khỏi cửa để hai cặp mắt tò mò đang nhìn nhau mà khó hiểu.
.
.
.
Tại cangteen

Chị muốn nói chuyện gì với tôi vậy?

Xem ra suy nghĩ của tôi ko sai-Lệ Chi bật cười

Chị Lệ có suy nghĩ gì về tôi mà nói ko sai vậy-mặt Chi đanh lại

À cũng ko có gì,chỉ là tôi thấy cô Chi đây có vẻ ko thích tôi cho lắm!

Chị nghĩ vậy sao?

Mà mục đích tôi muốn nói chuyện với cô là về chuyện của Trúc.

Sao nói đi-Chi lạnh lùng

Cô thực sự muốn xa Trúc sao.

Chi tặc lưỡi:

Tôi ko hề muốn nhưng tôi vẫn mong cho bác gái sớm hết bệnh hơn.

Đúng là con dâu hiếu thảo rất lo cho mẹ chồng-Lệ Chi vỗ tay

Chị nói quá rồi-Chi mỉm cười lắc đầu

Chắc cô biết là tôi yêu Trúc rồi chứ,đúng là ông trời cho tôi cơ hội.

Cơ hội,ý chị là gì-Chi thắc mắc

Cơ hội bên cạnh Trúc-Lệ Chi trợn mắt

Hahaha-Chi cười

Cô cười gì-Lệ Chi nhăn mặt

Tôi cười vì những người đến sau hay còn gọi là kẻ thứ ba sẽ ko có kết quả tốt.

Cô-Lệ Chi giận giữ

Chào chị tôi đi trước-Chi đứng dậy

Đúng là ko thể xem thường,xem ra Trúc cậu ta đã chọn ko sai người-Lệ Chi cười thầm

Hết chap 16

Nhớ cmt nếu có gì sai sót nha😊😊😊








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro