Chương 3: Biết về nàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngự tỷ sau khi khăn tắm rớt xuống, trên mặt nhiễm một tầng mây đỏ khiến cho người ta nhớ tới cảnh tượng cổ đại mỹ nữ khi tắm .

Ngự tỷ nghĩ rằng, nếu khăn tắm này cứ như vậy rơi xuống, ta đơn giản sẽ không choàng lại .
Nhìn thoáng qua cái con tôm đang che mắt trộm nhìn nàng qua kẽ tay kia , ngự tỷ buông máy sấy tóc, đi đến trước tủ đồ , bắt đầu chọn lựa quần áo.

Gil ở giữa kẽ tay nhìn thấy Chi khí định thần nhàn tự mình chọn quần áo, lại nổi lên một chút hưng phấn .

OMG người này đừng nói là đang kiểm tra định lực của mình nha ?! Biết rõ là mình thích con gái cũng không đùa giỡn như vậy đi ! ta ngày mai sẽ không đau mắt hột đâu chứ hả ! Thượng Đế làm ơn phù hộ hôm nay còn có thể sống sót rời đi nơi này.

Nhưng mà cô giáo thân thể thật đẹp a, da thịt trắng noãn, bộ ngực căng tròn vểnh vểnh lên, đôi chân mảnh khảnh.

Nhìn lén dáng người ngự tỷ, Gil nuốt nuốt nước miếng, lại xoa xoa sống mũi, nghĩ chính mình như thế nào lại mê gái đến chảy máu mũi......Đột nhiên ý thức được , cái gì ?! ôi~!, Gil chảy máu mũi !

Nhắc đến Chi đã chọn quần áo xong, bắt đầu mặc , chợt nghe đến bạn học Gil tru lên, quay đầu lại nhìn đến cái con thỏ nhỏ kia đang chạy vội tới phòng tắm.

Thấy như vậy, Chi khóe miệng vểnh lên thành hình móc câu.

Nhìn đến trên tường đồng hồ đã muốn chỉ đến 11h30 , là thời điểm ăn trưa , đi đến ngăn tủ lấy ra túi xách, sau đó ngồi ở sô pha, nhìn người kia đã lau sạch mũi, đang bịt giấy đi ra.

"Em phải chịu trách nhiệm với tôi"

"Cô nói trách nhiệm là....."

"Làm trợ lý của tôi, thẳng đến khi nào em làm cho tôi vừa lòng mới thôi"
Thở phào nhẹ nhõm, may là làm trợ lý cho nàng chứ mình bị bắt cưới nàng thì từ thần tượng được yêu mến lai trở thành bị anti, mà từ khi nào đi biểu diễn thôi mà, mình cũng đường đường là một tổng giám đốc đi, cũng không cần đến nỗi không biết đến ca sĩ Gil Lê chứ, nhưng bây gìơ đã phải chịu trách nhiệm như vậy rồi. Vị cô giáo này quả thực rất trẻ đẹp, không chứng kém tuổi mình. Nghĩ nghĩ như vậy những người con gái này thật đẹp xinh xắn trông cũng dễ thương không ngờ có thể làm cô giáo, thôi thì giả vờ ngây ngốc vậy dù gì mình cũng đã gây phiền cho cô ấy gìơ chịu trách nhiệm một chút mà cũng thật tò mò về người con gái này.
Gil khẽ gật đầu
- Tôi tên Chi, Nguyễn Thùy Chi. Em tên gì?
- Em tên Trúc, Lê Thanh Trúc ạ!
- Ừ. Bây gìơ cũng không còn sớm gì nữa. Nếu như em không phản đối chúng ta sẽ đi ăn trưa và buổi chiều thư kí se mang đến cho em lịch làm vviệc của tôi,học thuộc được càng tốt , khi tôi cần em phải có mặt. - nói xong Chi liếc mắt qua nhìn Gil rồi xách túi bước nhanh ra ngoài
Gil bây giờ đã là trợ lí của Chi rồi cũng chỉ biết phúc vụ làm theo, nhanh chóng đuổi kịp Chi, tịên tay đóng cửa lại.

Đi theo Chi ra chỗ để xe, chỉ còn lại một chiếc xe BMW màu trắng, "Em lái" Chi tung khóa cho Gil rồi nhanh chóng ngồi vào ghế bên cạnh. Gil cũng nhanh chóng vào trong xe lái xe ra khỏi trường
- Lái tới Keang Nam đi

Gil không nói gì, gật đầu dồi tập trung vào lái tiếp. Trong lòng nghĩ con người này thật là liều nha không cần biết là mình có biết lái xe hay không mà vứt mạng sống của mình lên người khác, thật là. Mà nói đến Keang Nam là tòa nhà cao nhất Hà Nội rất nổi tiếng, có đầy đủ các dịch vụ không nói cũng biết là dành cho những người có tiền rồi, cô giáo của chúng ta thật giàu nha làm trợ lý cho nàng chắc cũng đỡ ha. Mà cũng thật tò mò thân phận của nàng nha, còn trẻ như vậy kiếm tiền sao có thể siêu như vậy.

Đi vài vòng ruốt cuộc đến nơi, tấp xe vào bãi đỗ, Gil nhanh nhẹn xuống xe qua mở cửa cho Chi, hành động cũng ga lăng quá đi, Chi cũng không phản ứng gì lắm vì Gil cũng chỉ làm tròn trách nhiệm của người trợ lí thôi mà. Nếu như bình thường một cô gái nhận được sự ga lăng như vậy từ một người đẹp trai ngư vậy là ghi điểm đẹp rồi. Chi bước xuống đi vào trong tòa nhà Gil đi theo sau. Hai người đi tới cửa đã thấy quản lí chạy tới.
" Cô đã tới rồi à. Mời cô đi bên này. Chỗ đặt đã được chuẩn bị rất tốt" Ông quản lí khom khom lưng rồi dẫn vào trong. Đối với con người này thật tò mò nếu chỉ là khách hàng bình thường thì cũng không cần đến nỗi quá như vậy. Có cần thiết phải có hàng bảo vệ đi theo sau không chứ. Nhưng không tiện hỏi. Chỉ có thể nén lại sự tò mò.

Xung quanh chỗ ngồi, đều là tường kính, Gil ngồi đối diện với Chi. Nhìn Chi mặt không chút thay đổi cùng vị quản lí nói hai câu, liền nhìn thấy người kia cúi đầu lấy lòng sau đó rời đi.

Gil vốn muốn hỏi vì cái gì mà có thể kì lạ đến như vậy, nhưng lại không dám, sợ vừa hỏi lại gặp thêm xui xẻo.

Chi đương nhiên biết Gil nghi ngờ, đang chờ Gil lên tiếng

Chi lại nghĩ tới mình, vì cái gì lại muốn con người kia bước vào cuộc sống của mình. Từ trước đến nay ở trường cũng không ai biết đến thân phận của Chi. Nàng che dấu rất tốt. Mặc dù nhan sắc có xuất chúng. Nhưng mọi người cũng chỉ nghĩ nàng là giảng viên đại học. Nàng cũng chỉ là sở thích thôi.

-''Cô à...em có thể.....hỏi cô một vấn đề được không? ''Cuối cùng cũng chịu lên tiếng. Thấy Chi vẫn xem tạp chí mặt không chút biểu tình. Ngầm cho là đồng ý
''Vị quản lí kia..?''
''Tôi là Tổng giám đốc tạp đoàn Keang Nam. Việc người quản lí và xung quanh cũng chỉ là công việc thường tình, nói ra để tạo điều kiện cho việc trợ lí để bổ trợ cho tôi. Đợi lát nữa em theo tôi đến công ty, tôi gọi thư ký mang lịch trình đến cho em. Em hiện tại đi học, buổi chiều không có tiết, cho nên giờ làm của em là vào buổi chiều và tối đi. Còn nữa, không được nói với bất kỳ ai chuyện của tôi ." Ngự tỷ sau khi nói xong, nhíu mày, bưng lên cà phê uống một ngụm.

Quả thật là bất ngờ ở trong lòng hạ quyết tâm, trừ bỏ việc công cùng bài vở và bài tập ở ngoài ( đâu có đi học chứ lừa người ta không à. Vị nữ nhân này mà biết Gil không có thua kém gì thì chết chắc )phải cách xa nữ nhân này, tuyệt đối tuyệt đối không thể động tâm, muốn thời khắc nhắc nhở chính mình tuyệt đối không thể gây án.

Chi nhìn cái người lúc này vẻ mặt rối rắm, trong lòng một trận khó chịu.

Người này xoắn cái gì, chẳng lẽ nghe được thân phận của mình làm cho nàng khó chịu như vậy? Lại lắc đầu lại nhíu mày , chẳng lẽ nàng thực sự để ý đến thân phận mình sao?

Ngự tỷ nghĩ " cho dù ngươi để ý thì thế nào, ngươi đã nhìn thân thể ta , còn nhìn đến chảy máu mũi , phải đối với ta phụ trách , tuy rằng hiện tại suy nghĩ thoáng hơn lúc xưa, lên giường cũng không là việc gì khó, nhưng nàng ngự tỷ trời sinh bảo thủ, lại đối với tình cảm rất lạnh lùng. Nàng sống thời gian dài như vậy còn chưa có người nào vì nàng quét lá đa [nói đại là ế đi chị, dài dòng quá à ] chỉ một kẻ tiểu nhân như vậy làm khó nàng sao được. Ta xem ngươi có thể chạy được mới là lạ, hừ hừ, rối rắm đi, cho ngươi rối rắm một chút cũng tốt, ai kêu ngươi nhìn ta chứ.

Ngự tỷ trình xấu xa thừa dịp tăng cao, thời khắc vui sướng khi người gặp họa thật đẹp tuyệt vời a.

"Làm trợ lý cho cô cũng được, nhưng xin hỏi tiền lương của em thì sao ?" Gil đột nhiên cười hỏi, đây là Gil lần đầu tiên cười với Chi, nụ cười kia thoạt nhìn thực ấm áp như ánh mặt trời, đáng yêu nhất là, bạn học Gil lúc cười, má trái có một cái má lúm đồng tiền, thiệt đáng yêu~.

Chi khi nhìn thấy Chi đối nàng cười thế nhưng ngây người, có một cảm giác nói không nên lời vây quanh. Nhìn thấy cái kia tươi cười, lại chứng kiến cái má lúm đồng tiền kia, Chi bỗng nhiên có chút hồi hộp, cảm giác trong lòng ngưa ngứa , rất muốn chọt chọt cái má lúm đồng tiền kia một chút nha.

Nghĩ là làm ,Chicũng cười , vươn tay một chút liền nhéo má trái Gil, sau đó rất đáng yêu dùng ngón tay chọt chọt cái lúm đồng tiền kia.

Cảnh này thật sự là ấm áp a, rất giống một đôi tình nhân. Chỉ là lúc này Gil hông có phát hiện, mà Chi cũng không có ý thức. Duyên phận này nọ thực kỳ diệu, cảm tình kỳ thật nhiều khi có thể chỉ trong nháy mắt nở rộ.

P/s: chật vật muốn chết luôn ạ..sr Au tung chưởng đêm khuya ạ ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro