Chap 7: Sinh nhật bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khách sạn M.T, phòng Tổng thống

Vừa về đến nơi Tú liền nói

- Nè thay đồ đi chúng ta sẽ ra ngoài

- Ra ngoài đi đâu z?

- Đi chơi

- Đi chơi s? S a lại dẫn tôi đi chơi?

- K phải lúc ở trên máy bay tôi đã hứa với cô nếu giải quyết xong sớm tôi sẽ dẫn cô đi chơi khắp Nha Trang s?

- A k nói đùa đấy chứ?

- Nếu cô k muốn đi thì thôi. Cô có thể ở lại khách sạn k đi mà

- Ấy..ấy..có chứ có chứ...tôi đi thay đồ nhanh lắm

Tú và Nhi thay quần áo, sau đó bắt một chiếc taxi đầu tiên là đi dạo quanh một vòng Nha Trang, r thuê một chiếc du thuyền ra biển để qua Vinpearl chơi. Đứng trên du thuyền Nhi hét thật lớn, hết lăng xăng bên này rồi lại qua bên kia

---------------------------------------------------------------------------

- Ôi gió biển đã quá đi. Mát quá đi

- Tú, a nhìn nè cá nè đẹp quá đi

- Tú, cá voi kìa

- Tú, biển trong quá, thấy cả san hồ nữa kìa

- ....pla...pla

Tú chỉ biết lắc đầu vì tính tình trẻ con của Nhi. Từ khi gặp Nhi Tú cũng đã cởi mở hơn một chút, cũng k còn ngang ngược như hồi xưa nữa. Nhi đã thực sự dần dần làm thay đổi con ngừoi Tú rất nhiều.

- Cô đứng yên một chỗ đi, cứ chạy qua chạy lại làm tôi chóng mặt quá đi thôi

- Lần đầu tiên tôi được đi du thuyền chứ bộ, a đi chơi mà cứ nằm k z s? Đứng dậy đi

Dùng hết sức kéo Tú đứng dậy nhưng k được, Tú dùng tay giật lại khiến Nhi ngã thẳng vào lòng Tú. Nhi đang định ngồi dậy thì Tú vòng tay qua ôm cô lại

- Nằm yên đi

Tú nói vậy Nhi mặt hơi ửng hồng, chỉ biết nằm yên k dám động đậy gì. Đến khi tàu cập bến thì Tú mới buông Nhi ra

------------------------------------------------------------------------------------

Vinpear,

Vừa xuống tàu Nhi lại chạy bên này chạy bên kia, thấy z Tú liền chạy lại nắm lấy tay Nhi

- Đừng có mà chạy loạn nữa, cô mà đi lạc, tôi vứt luôn ở đây luôn đó

Một phần là vừa sợ lạc sợ Tú bỏ lại đây, một phần là Tú đang nắm tay Nhi khiến Nhi hơi lúng túng ngại ngùng k còn dám chạy lung tung nữa

Tú đưa Nhi đi chơi rất nhiều trò nào là tàu lượn siêu tốc, vòng đu quay, trượt thác,..pla...pla..

Nhi thì rất vui vẫn còn muốn tiếp tục chơi, nhưng Tú thì có vẻ hơi mệt nên đành dừng lại ngồi nghĩ một lát. Nhi đứng dậy lại gần đó mua nước cho Tú và mình uống.

- Chị ơi lấy cho e hai chai nước suối

K biết phải do xui xẻo k nữa vừa xoay qua lại đụng trúng ngay một đám con trai.

Bị cả đám con trai chặn lại, thật sự rất đáng sợ.

- Nè cô em, đụng trúng bọn a r s đây

- E ... e xin lỗi..e k cố ý

Đang tính bỏ đi thì Nhi bị một tên trong số đó giữ lại

- Ấy một câu xin lỗi là tính bỏ đi là được s?

Nhi sợ đến nổi mặt k còn tí máu

- Z a...a muốn gì?

- Muốn cô em đi chơi với tụi anh

- Tôi..tôi đang đi với bạn r..

Thấy Nhi đi lâu quá mà chưa về sợ cô bị lạc Tú đứng dậy đi tìm tới gần chỗ bán nước thấy một đám con trai đang bu quanh Nhi còn một tên đang giữ Nhi lại, Tú rất tức giận chạy tới cho tên kia một đấm nằm thẳng xuống đất. Mấy tên kia thấy người mình bị đánh thì liền xoay quanh Tú. Một tên trong số còn lại ra hiệu xông lên đánh Tú

- Mày chán sống r s? Tụi t mà cũng dám đánh. AE lên

- Ngày quái gì mà sáng h toàn phải đánh nhau thế này k biết nữa.

Tú vừa nói vừa làm động tác di chuyển trong đấm bốc né các đòn tấn công của bọn chúng, sau đó tung đấm thẳng vào mặt hết tên này đến bên kia rất nhanh chóng Tú đã hạ gục hết cả đám

- Hên cho tụi mày hôm nay bố m đang vui nên coi như chỉ là vận động một thôi. Còn k mau cút đi, t cho ăn thêm đòn cả lũ bây h

Bị đánh cho tơi bời hoa lá, chỉ biết lũ lượt dắt nhau bỏ chạy. Tú xoay qua trách Nhi

- Cô đi mua nước thôi mà cũng gây ra chuyện là s hả?

Vẫn còn đang sợ lại bị Tú trách Nhi k nói gì mà chỉ biết khóc. Thấy như z Tú liền hoảng tưởng Nhi bị thương ở chỗ nào, lập tức bế Nhi lên chạy đến khu vực y tế gần đó, tới nơi liền mở cửa xông vào. Nhân viên y tế ở trong đó hỏi

- Có chuyện gì z?

- Cô ấy bị thương, cô mau kiểm tra cho cô ấy đi

- Cô ấy bị thương ở đâu?

- Tôi k biết nữa, cô kiểm tra toàn thân cho cô ấy đi

Nhân viên y tế liền kiểm tra một lượt khắp người Nhi. Xoay lại nhìn Tú

- Cô ta k bị s cả. Chỉ có ở cánh tay bị bầm một chút thôi. Có z mà làm như cháy nhà đến nơi ấy

- Cảm ơn cô, tôi vào trong được r chứ

- A vào đi

Tú bước lại gần Nhi hỏi

- Cô k có bị thương z s lại khóc?

- Tôi sợ lại bị a trách nên tôi...hức hức..hức hức

- Được r nín đi, tôi sợ nhất là nhìn thấy người khác khóc đó

- Hai cô cậu muốn tâm tình gì thì ra ngoài đi mà tâm tình ở đây k phải chỗ hẹn hò đâu. Tôi FA đấy đừn có mà thể hiện như z dùm cái.

Cả hai đều thấy xấu hổ, rời khỏi đó. Nhìn lại đồng hồ cũng đã 3h chiều, nhớ ra mình vẫn còn cuộc hẹn tối nay với Gil

- Về đi, trễ r tối nay còn có hẹn ăn tối cũng vs TGĐ G&C nữa

Nhi k nói gì chỉ buồn buồn theo Tú ra về, thấy z Tú liền nói

- Tôi hứa nếu lần sau có ra công tác Nha Trang tôi sẽ dẫn cô theo. Chúng ta sẽ chơi nhiều hơn có chịu k?

Nghe Tú nói Nhi mới lấy lại được tinh thần, vui tươi ra về

------------------------------------------------------------------------------

6h tối khách sạn M.T,

- Xong chưa s cô lâu quá z?

- Tôi xong r đây ra liền ra liền

Nhi bước ra với bộ đồ k thể nào đẹp hơn được nữa.

- Cô mặt cái quái gì z hả? Định làm tôi mất mặt s? *đập tay lên trán*

- Bộ này là bộ đẹp nhất của tôi r. Vì biết ra đây công tác nên tôi mới mang theo đó

- Cô giỡn với tôi s? Như z mà gọi là đẹp àh *nắm góc áo của Nhi*

- Chứ tôi đâu còn bộ nào nữa đâu

- Theo tôi lẹ lên

Một trong các chuỗi cửa hàng quần áo của Tập đoàn Lê gia tại Nha Trang. Tú lôi Nhi vào trong cửa hàng

- Tôi cho các cô trong vòng nữa tiếng lập tức biến cô ta thành một người khác ngay cho tôi

- Dạ vâng TGĐ

Tất cả nhân viên cúi chào Tú lập tức đưa Nhi vào trong để thay đổi đổi hình tượng.

Sau một hồi vật lộn với đống áo quần, Nhi đã bước ra. Tú đứng hình khi nhìn thấy Nhi, cô thật sự rất đẹp, cứ như là nàng công chúa bước ra từ trong chuyện cổ tích z. Thấy Tú k phản ứng gì, liền bước tới

- Tú, Tú a làm s z? Tôi xấu lắm s?

- Àh, hả? K có gì? Tôi k s? K đẹp lắm

Được Tú khen Nhi khoái chí cừoi tít mắt. Tú nhìn vào đồng hồ đeo trên tay, thất cũng sắp đến h hẹn nên lật đật kéo Nhi r khỏi đó

-----------------------------------------------------------------------------

Nhà hàng Pháp,

Dừng lại trước cửa nhà hàng, Tú bước xuống xe, liền chìa tay ra để Nhi nắm

- Nào đưa tay cho tôi

Nhi bước xuống xe, Tú thuận tay khoác tay Nhi vào tay mình, chẳng khác gì một đôi trời sinh

- Đi thôi *Tú và Nhi điều mỉm cười*

Bước tới một cái bàn cạnh cửa sổ bên ngoài có thể nhìn ra thấy cảnh biển Nha Trang về đêm rất lãng mạn đã thấy có 1 cặp vợ chồng đang ngồi ở đó. Tú và Nhi liền tiến lại. Tú lên tiếng

- Thành thật xin lỗi chúng tối đến trễ

- Ấy k trễ k trễ, chỉ tại vợ tôi thích ngắm cảnh biển ở đây nên chúng tôi đến sớm mà thôi. Hai ngừoi ngồi xuống đi

Tú nhanh chóng kéo ghế cho Nhi ngồi vào và mình cũng ngồi xuống ghế kế bên.

- Giới thiệu với mọi người đây là vợ tôi tên là Chi, còn đây là người a nhắc vs e TGĐ tập đoàn Lê gia Tú và thư ký của a ấy Nhi

- Rất vui được gập mặt *cả ba cười gật đầu chào*

- Àh a k phiền khi tôi đã gọi trước món ăn r chứ?

- K s đâu tôi vs cô ấy gì cũng được mà

- Z thì hay quá

Nhân viên phục vụ mang thức ăn, tất cả điều là những món nổi tiếng ở nhà hàng, kèm theo một chai rượu vang năm 82. Nhìn chai rượu Tú mỉm cừoi

- A quả là biết hưởng thụ, rượu vang năm này ở Pháp quả thực rất là ngon

- A cũng có nghiên cứu về rượu s?

- Chỉ biết chút chút thôi, ở bên Pháp tôi có một vườn nho và một hầm rượu ở đó

- Thật s? Z có dịp nào a có thể mời vợ chồng tôi sang đó có được k?

- Rất sẵn lòng r. Mọi năm vào mùa thu hoạch tôi điều sang đó ở lại một thời gian, sau đó làm một chuyến du lịch vòng quanh Châu Âu

- Nói tôi biết hưởng thụ a mới đúng là biết hưởng thụ đó.

- Chỉ là một chút sở thích nho nhỏ thôi

- Nào nâng lên chút dự án của chúng ta thành công

- Cheer *cả bốn người đều đồng thanh*

Trong buổi tối cả 4 người trò chuyện rất vui vẻ với nhau Vì đây là lần đầu tiên Nhi đi ăn ở nơi sang trọng như vậy nên khá lúng túng, k biết sử dụng dao nĩa s cho đúng, Tú thấy z liền lấy cắt thức ăn trong dĩa mình xong r đưa qua cho Nhi r lấy đĩa cô ấy về.

Đang ăn nữa chừng Tú xin phép đi vệ sinh, Tú vừa đi được một lúc thì có tiếng piano. Ai cũng hướng về phía sân khấu hóa ra là Tú, Tú đang chơi piano, sau đó cất giọng hát

You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy. When skies are grey you'll never know dear , how much I love you. Please don't take my sunshine away, the other night dear. When I lay sleeping, I dreamed I held you in my arms. When I awoke dear, I was mistaken so I hung my head and I cried. You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy. When skies are grey, you'll never know dear how much I love you. Please don't take my sunshine away. You are my sunshine, my only sunshine, you make me happy. When skies are grey, you'll never know dear how much I love you. Please don't take my sunshine away

Nếu giọng của Nhi trong trẻo thì Tú lại trầm ấm khiến người nghe điều bị cuống xoay vào lời bài hát.

"Thật k ngờ a ấy lại đa tài như z. Piano giỏi hát lại hay nữa chứ, z mà từ bữa h toàn bắt mình hát, thật mất mặt quá đi àh...a..a."

Nhi cứ lắc đầu ngeo nguẩy, Chi lên tiếng

- Nhi, e k s chứ. S cứ lắc đầu hoài z? Bị ốm ở đâu àh

- K, e k s

Bài hát vừa kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên khắp nhà hàng. Tú cầm micro cất tiếng,

- Xin lỗi đã quấy rầy bữa tối của mọi người, và cũng cảm ơn mọi ngừoi vì đã lắng nghe. Nếu k phiền mọi người có thể cùng hát, nâng ly rượu mình lên và nói câu HPBD với Nhi, cô gái đang mặt bộ đầm trắng ở phía dưới kia được k

Tú rời sân khấu mang theo một cái bánh kem đến bên Nhi và hát

Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday happy birthday to you

Cả nhà cùng hướng về phía Nhi trong đó có cả Gil và Chi, r họ hòa theo tiếng hát vs Tú, sau đó nâng ly rượu lên dơ cao, hô to:

- Happy birthday Nhi

- Chúc mừng sinh nhật cô, Nhi. *Tú nói*

Lòng Nhi như vỡ ào cô chực khóc cô quá bất ngờ vì những hành động này của Tú tối nay và le lói lên một niềm hạnh phúc vô bờ. Đã từ lâu lắm r k có ai cùng đón sinh nhật với cô khiến cô cũng quên mất hôm nay là sinh nhật của mình, cô cũng băn khoăn k biết s Tú lại biết nữa.

- Nào cầu nguyện r thổi nến đi

Nhi nhắm mắt lại, đan hai tay vào nhau cầu nguyện r thổi tắt nến. Cô ước cô có thể mãi mãi cùng đón sinh nhật cùng vs Tú, k chỉ sinh nhật mà cả lễ tết bất kì dịp nào cô cũng muốn có Tú cạnh bên. Nhi thỏ thẻ cất lời

- Cảm ơn nha, Tú

- K có gì, cô đã cầu nguyện gì z? *Tú cười*

- K nói cho a biết đâu *Nhi e thẹn xoay người ra hướng cửa sổ*

- Chà tình cảm quá nói hai người k phải người yêu của nhau chắc k ai tin

Nhi nghe đến hai chữ "người yêu" thì sướng rơn cả người. Nhưng Tú đã vội lên tiếng phủ nhận

- A hiểu lầm r, chúng tôi chỉ là bạn bình thường mà thôi, tình cờ biết được sinh nhật cô ấy là ngày hôm nay nên tôi mới làm z thôi. Với ai tôi cũng đối xử như z cả

- Thật z s? Đáng tiếc nhỉ hai người trông rất đẹp đôi

Cả Gil và Chi điều cảm thấy tiếc cho họ khi cả hai k phải là ngừoi yêu của nhau. Nhưng mà với linh cảm của người từng trải họ nhận ra thật ra Tú và Nhi đã có cảm giác vs nhau, chỉ là họ đang cố gắng phủ nhận or chưa thật sự nhân ra mà thôi

Tạm biệt Gil và Chi, Tú cùng Nhi quay về khách sạn, trên đường đi Nhi k mở miệng nói vs Tú câu nào trong đầu cô luôn nhờ đến những lời mà Tú nói

A hiểu lầm r, chúng tôi chỉ là bạn bình thường mà thôi, tình cờ biết được sinh nhật cô ấy là ngày hôm nay nên tôi mới làm z thôi. Với ai tôi cũng đối xử như z cả

Ba chữ "bạn bình thường" của Tú cứ lởn vởn trong đầu Nhi. Tú thấy Nhi im lặng cũng k nói gì, không gian yên ắng bao trùm lên khắp chiếc xe, làm tài xế ngồi trước nghĩ "nếu bây h mà có con muỗi bay qua thì cũng nghe được quá"

-------------------------------------------------------------------

Khách sạn M.T, phòng Tổng thống

Căn phòng này khá rộng có hẳn cả hai phòng ngủ ở trong đó một phòng là của Tú, một phòng là của Nhi. Nhi trở về phòng của mình, Tú cũng z. Nhi vừa bước vào đã thấy có nguyên một con gấu bông to hơn ngừoi cô nằm ở trên giường kèm theo một tấm thiệp ghi trên đó "Chúc mừng sinh nhật cô Nhi, Tú". Nhi đọc xong liền lao qua phòng Tú mà quên k gõ cửa đúng lúc Tú đang cởi áo ra. Tú và Nhi điều đứng hình, Tú đang đứng đối diện với Nhi. H Nhi mới nhận ra sợi dây chuyền đang đeo trên cổ Tú là của Nhi đã tặng cho cô bạn lúc nhỏ của mình. Tú lập tức mặc áo vào

- Cô k có phép lịch sự s? Vào phòng mà k gõ cữa, nhỡ đâu tôi đang "làm gì" thì s?

- "Làm gì" là "làm gì"? *Nhi ngây thơ hỏi lại Tú*

- Cô k biết thật hay giả vờ k biết z? Qua đây có gì k?

Tú nhìn thấy tấm thiệp trên tay của Nhi

- Cô qua đây là vì con gấu s? Quà sinh nhật, tôi thấy đẹp nên mua tặng cô. K còn chuyện gì nữa thì về phòng đi. Tôi bùôn ngủ r.

Nói xong Tú đẩy Nhi ra khỏi phòng r đóng cửa lại, còn mình thì nằm lên giường ngủ tới sáng. Nhi chưa kịp hỏi gì đã bị đuổi Tú về nên đành quay lại phòng, đêm đó cô k ngủ được trong cô có biết bao nhiêu suy nghĩ, Cứ suy nghĩ suy nghĩ mà sáng lúc nào k hay

"Cảm giác vs Tú là s?"

"Rốt cuộc Tú là ai?"

"Có phải là bạn của mình lúc nhỏ k?"

"Cả hai người đều là tên Tú, k thể trùng hợp như z được"

"Còn sợi dây chuyền nữa"

"Nếu đúng thì tại s Tú k nhớ mình"

"Chẳng lẽ Tú đã quên đi tình bạn thời thơ ấu của mình r s?"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro