Chương 53. Hôn lễ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bởi vì tôi là người đàn ông của cậu ấy"
______________________________________________​

Bản nhạc hôn lễ huyền thoại lẳng lặng tấu lên trong giáo đường, tất cả mọi người im lặng nhìn chăm chú đôi trai tài gái sắc sắp kết hôn.

Cha xứ đứng trước lễ đài, mặt đầy nghiêm túc trầm giọng nói: "Các vị khách quý, xin chào, hoan nghênh mọi người hôm nay đã đến tham dự hôn lễ đầy thiêng liêng của chàng trai và cô gái này, cùng chứng kiến thời khắc tốt đẹp, hạnh phúc, quan trọng nhất. Hôm nay, trong sự chúc phúc cùng phù hộ của Thượng đế hai người sẽ kết làm vợ chồng."

Cô dâu ngượng ngùng cúi đầu, mà chú rể đứng một bên có vẻ thật khẩn trương, liên tiếp quay đầu nhìn về phía cửa của lễ đường.

Cha xứ vóc người tiều tụy chúc phúc cho đôi trẻ: "Chúa Jesus, chúng con cảm tạ người, bởi vì người đã sáng tạo thế giới, sáng tạo nhân loại, lại vì nhân loại dựng dục hôn nhân, để nhân loại hưởng thụ cuộc sống nhân sinh hạnh phúc trong hôn nhân, hôm nay một đôi trẻ đã tới thánh điện, cầu mong Chúa chúc phúc cho họ, chúc phúc hôn lễ hôm nay của bọn họ, phù hộ cuộc sống của bọn họ, chúc cho cuộc sống sau này của hai người tương thân tương ái, hài hòa mỹ mãn."

Hành động của chú rể quá mức rõ ràng, rốt cuộc kinh động đến cô dâu đang chìm đắm trong hạnh phúc.

Chỉ thấy cô dâu hung hăng trừng mắt nhìn chú rể, thấp giọng nói: "Kaito, anh đang tính làm gì, anh không phải là muốn bỏ trốn đấy chứ hả!"

"Sao có thể như vậy! Anh chỉ là......có chút khẩn trương." Chú rể hoảng sợ, nhanh chóng giải thích nói.

Cha xứ nhìn chằm chằm đôi trẻ trước mặt Thượng đế đang khe khẽ nói nhỏ, tạm dừng một chút, chờ đến khi hai người hồi phục lại ý thức còn đang tiến hành hôn lễ, cha xứ mới tiếp tục nói: "Kinh Thánh • Cựu Ước • Tạo lập Thế Kỷ chương thứ mười tám có ghi, Thiên Chúa phía trên nói con người không thể đơn độc, ta muốn tạo ra cho hắn một trợ thủ tương xứng. Vì thế Thiên Chúa khiến con người ngủ say, sau khi hắn ngủ liền rút một chiếc xương sườn, lại dùng thịt lấp vào chỗ cũ. Thiên Chúa dùng xương sườn của người kia tạo thành một người phụ nữ, dẫn nàng đến trước con người, nói với con người đây là cốt nhục mới của ta, nàng ứng với danh xưng là phụ nữ, bởi vì tạo ra từ đàn ông. Bởi vậy con người chấp nhận rời khỏi cha mẹ mình, cùng kết hợp với vợ, hai người trở thành một thể. Đây chính là sự khởi đầu hôn nhân của nhân loại chúng ta, bởi vì chúng ta tin tưởng Thượng Đế sáng tạo chúng ta, Thượng Đế tạo nên cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của chúng ta, thế nên đôi trẻ kết hợp với nhau không phải ngẫu nhiên, mà là Thượng Đế cho các ngươi hạnh phúc. Vì vậy chú rể cần phải yêu thương vợ mình như chính xương sườn của mình vậy......"

"Ầm......" Bên ngoài lễ đường đột nhiên truyền đến một tiếng vang lớn, như là âm thanh của thứ gì đó nổ tung, các vị tân khách đang ngồi đều bị hoảng sợ.

Bố của cô dâu là thanh tra Nakamori lại phát tác bệnh nghề nghiệp, lập tức từ chỗ ngồi nhảy dựng lên, muốn tông cửa xông ra thăm dò đến cùng, may mà được cấp dưới ngăn cản lại.

Hôn lễ tiếp tục cử hành, chuyện xảy ra bên ngoài đã có cảnh sát là cấp dưới của thanh tra Nakamori đến dự hôn lễ đi ra giải quyết, các tân khách cũng được trấn an.

"Cô dâu, chúng ta tin tưởng Thượng Đế giao cho con một trách nhiệm thiêng liêng, là phái con tới hiệp trợ......" Cha xử ở trước tiếp tục phát biểu, nhưng mà không đợi ông nói hết mấy câu, đã có một luồng khói từ bên ngoài lễ đường tràn vào, hiện trường nhất thời một trận ồn ào.

Các tân khách che mũi, vươn tay muốn xua khói dày đặc, mà dòng khói đặc mang theo tốc độ tràn ngập vô cùng nhanh, lập tức trong lễ đường xòe tay đã không thấy năm ngón, vì thế các tân khách bắt đầu hướng ra bên ngoài.

Hành động của cô dâu Nakamori Aoko lại không giống bình thường, chỉ thấy cô một phen hất tung khăn voan che trên đầu, theo bản năng muốn bắt lấy tay chàng trai bên cạnh, nhưng lại không tìm thấy.

Nakamori Aoko hai tay nắm chặt quyền, trán lộ gân xanh, trong lòng lửa giận cọ cọ cọ hướng thẳng lên trên -- Kaito tên này quả nhiên đào hôn! Lại còn dám dùng ảo thuật để thoát thân!

Nakamori Aoko cùng Kaito là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau từ nhỏ tới lớn, chỉ là cái tiểu xảo ấy không thể qua mắt được Aoko.

Sự thật quả nhiên giống như Aoko dự liệu, sương trắng rất nhanh tản đi, giống như nó chưa từng tồn tại vậy, một chút dấu vết cũng không có lưu lại.

Các tân khách không biết rõ đầu sỏ, nhỏ giọng thảo luận với nhau vài câu, liền quay về hội trường hôn lễ. Sau khi trở về các tân khách lại kinh ngạc phát hiện, cô dâu vốn dĩ xinh đẹp động lòng người đang tàn bạo nhéo lỗ tai chú rể, chú rể thì giống như cùng ai đó đánh nhau một trận, quần áo nguyên bản chỉnh tề giờ như lăn một vòng trên mặt đất, trên lễ phục màu trắng dính đầy tro bụi, hơn nữa đông rách một miếng tây rách một miếng, cơ hồ không có một chỗ nào là hoàn chỉnh. Trong đó một tân khách trên lối đi còn nhặt được một mũ dạ màu trắng, là mũ giả phỏng chế của siêu trộm Kid đang thịnh hành, mấy đứa nhóc con hay mang đi chơi, chơi đến không biết đâu là trời đất.

Các vị cảnh sát đã đi điều tra xong nguyên nhân của sự việc, là bên ngoài lễ đường có hai chiếc xe va chạm, làn khói đặc có lẽ từ trong xe phát ra...... Cổ họng không sặc mùi khói, cũng chỉ là lời nói dối của cảnh sát nhằm duy trì trật tự hôn lễ của con gái thủ trưởng.

Tóm lại tuy có biến đổi bất ngờ nhưng dù thế nào hôn lễ này cũng phải tiến hành xong, cha xứ tùy theo ý nguyện của gia đình mà đẩy nhanh tiến trình, tỉnh lược một đoạn lớn về lời chúc phúc.

"Các vị khách quý, mọi người có nguyện ý làm nhân chứng cho đôi trẻ hay không?" Cha xứ nâng tay phải lên, mời khách quý đứng dậy.

"Nguyện ý." Các tân khách cùng đồng nhất nói.

"Các vị khách quý, trong mọi người ai có thể nói ra lí do chính đáng, chỉ ra hôn nhân của hai vị này là không hợp pháp." Cha xứ dựa theo trình tự tiếp tục hỏi, thực ra tân khách đến lễ đường đều là bạn bè người nhà của bên trai và bên gái, sao có thể có người phản đối được chứ.

Ai ngờ cha xứ vừa dứt lời, một âm thanh lạnh lùng bên trong mang theo sát khí đột ngột vang lên, mà lời nói của người nọ khiến mọi người ở đây kinh hãi không thôi.

"Ai dám cùng em ấy kết hôn." Một người đàn ông mặc đồ đen xuất hiện trước cửa lễ đường, các tân khách dồn dập quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt dường như toàn bộ tầm mắt của mọi người đều chiếu lên người hắn.

Người đàn ông mặc đồ đen quay lưng lại với ánh sáng, cả người tựa hồ đắm chìm trong tia sáng màu vàng nóng chảy, mái tóc dài bạch kim tùy ý tán loạn trên vai, cố ý kéo thấp mũ dạ che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, khóe miệng hơi kéo lên hiện ra một mặt tươi cười quỷ dị đến cực điểm, thoáng như có một loại mị lực uy hiếp người, dù cho biết đó là nụ cười tượng trưng cho Tử Thần, cũng khiến người ta không thể di chuyển được.

"Khốn kiếp, ngươi là ai!" Thanh tra Nakamori triệt để nổi giận, vốn dĩ chuyện con gái lấy chồng là một chuyện rất đau lòng*, lại luôn có người đảo loạn hôn lễ con gái ông, thật sự là rất đáng giận!

*đau lòng đây là cha mẹ ruột phải gả con gái nhà mình đi, nói là nỗi lòng chứ không phải kết hôn là chuyện đau lòng.

Các vị tân khách khác lại bát quái suy nghĩ chẳng lẽ đây chính là tiết mục tình tay ba cưỡng hôn đã lâu không thấy? Đứa nhỏ Aoko này xinh đẹp như vậy, có người theo đuổi cũng là chuyện bình thường, thế nhưng ông chú này có phải tuổi tác hơi lớn rồi không? Vẫn là Kaito cùng Aoko xứng đôi!

Ngồi ở hàng đầu tiên bên nhà trai là Kudo Yusaku và Kudo Yukiko thấy Gin cư nhiên xuất hiện ở nơi này, hai người cũng hơi sửng sốt một chút, lúc trước bọn họ tham gia hôn lễ của Kaito cũng không nói cho Gin biết.

Sau khi cha xứ sửng sốt, nhìn đôi trẻ không đáng tin cậy, trầm giọng hỏi: "Vị này...... Xin hỏi anh có lí do gì?"

"Bởi vì tôi là người đàn ông của cậu ấy." Ngữ khí của hắn tràn ngập khí phách, kiên quyết quyết đoán, khiến người ta khó có thể chán ghét người đàn ông có can đảm biểu lộ tình cảm của chính mình.

Cha xứ lưu ý đến lời Gin nói là "cậu ấy" chứ không phải "cô ấy", nhưng nhìn gương mặt Gin mang nét ngoại quốc anh tuấn, có lẽ không quen với tiếng Nhật, cho nên nhầm lẫn hai chữ này.

Mọi người nghe vậy ánh mắt nhất tề xoát xoát rơi xuống người Gin, Gin nhìn như không thấy, chỉ thẳng tắp nhìn chằm chằm chú rể phía trước.

Cả người chú rể đều ngây dại, thời gian phảng phất bị thứ gì đọng lại, thậm chí ngay cả hô hấp đều thập phần khó khăn.

Theo từng bước Gin đến gần, biểu tình trên mặt chú rể càng lúc càng khó hiểu, tựa hồ cả người bị vây lại bên trong khiếp sợ mà hơi run run, nhưng lại như kinh hoảng, né tránh......

Cô dâu không hiểu chuyện gì nhìn người đàn ông đi tới, bản thân hoàn toàn không biết người này, vậy nam nhân này rốt cuộc là ai!

"Tiểu quỷ." Gin đứng trước mặt chú rể, mạnh mẽ nắm lấy cổ tay chú rể, nói nhỏ.

Chú rể nhìn Gin, vẻ mặt xụi lơ.

Cô dâu cùng tất cả tân khách đều bị một màn này hù dọa, người đàn ông mặc đồ đen cư nhiên tới cướp chú rể?

"Hừ, cư nhiên dám ở sau lưng tôi kết hôn với đàn bà, em hẳn là biết hậu quả của việc phản bội tôi." Gin nâng cằm chú rể lên, dùng lực kéo chú rể vào trong lòng, cúi đầu liền muốn hôn cậu.

"......" Chú rể cùng cô dâu đều kích động đến nói không nên lời, chỉ là chú rể kinh hách đến nỗi đầu óc trống rỗng, mà cô dâu thì tức giận đến không biết phải phát tiết lửa giận của chính mình như thế nào.

Mắt thấy hai phiến môi mỏng sắp dán vào nhau, Gin lại đột nhiên tạm dừng, nhìn khuôn mặt người con trai không chút tì vết, lãnh đạm nói: "Ngươi là ai?"

Thời gian trở lại một ngày trước, bên trong nơi ở của Kuroba Kaito đèn điện sáng trưng, ngẫu nhiên còn truyền tới vài tiếng cười.

Trước kết hôn một ngày Kuroba Kaito muốn vì bản thân mà tổ chức một buổi tiệc chào tạm biệt thời gian độc thân, hai vị hiện tại ở nhà cậu "làm khách" cũng trở thành khách nhân bữa tiệc.

Hai vị khách này chính là Kudo Shinichi cùng Vaughn, ngày đó sau khi Shinichi nghe được Gin và Vodka đang đàm luận tới Ran, liền nhanh chóng đuổi tới đại học Beika thăm dò tình hình, ai ngờ đúng lúc gặp được Kuroba Kaito đang bị đuổi giết...... Sau đó Vaughn ra tay cứu bọn họ, lại căn cứ vào hứng thú đối với "song bào thai"**, lấy thân phận ân nhân mà cưỡng chế tiến vào nơi ở của Kuroba Kaito.

** ý nói Kaito và Shinichi giống nhau như anh em sinh đôi.

Cũng may mà bọn họ đã đổi căn cứ, bằng không rất nhanh sẽ bị Vodka mang theo Husky đến hiện trường bắt lại.

Đèn trong phòng khách sáng lên, Shinichi ngửa mặt tựa lên sofa, má ửng đỏ, trong hô hấp mang theo mùi rượu.

Một bàn tay bỗng nhiên đáp lên bả vai Shinichi, nâng mặt Shinichi lên, cùng tầm mắt Vaugh chống lại.

"Thiếu niên, mới một ly mà thôi, tửu lượng của cậu quá kém. Hay là cậu không thích Gin? Muốn đổi Brandy không? Hay là Vodka?" Trong tay Vaugh cầm một ly rượu Gin, ngồi lên tay vịn sô pha bên cạnh Shinichi.

Trên mặt Shinichi một trận đỏ bừng, Vaughn tuyệt đối là cố ý!

Kuroba Kaito ngồi trên một ghế sô pha khác, khó hiểu hỏi: "Nhóc thám tử không phải thích Gin sao?"

Lúc mới chọn rượu, Vaughn cố ý nói nhóc thám tử thích loại rượu này.

"Đương nhiên thích, đó là loại rượu thiếu niên yêu thích nhất a!" Vaughn hướng Shinichi nhướn mày nháy mắt một cái, từ sau khi y đem Kudo Shinichi vạch tới chiến tuyến của mình, đối với thiếu niên lập tức thân cận.

Mà cái gọi là chiến tuyến, tự nhiên bởi vì y cho rằng Kudo Shinichi cũng bị Gin trêu đùa rồi vứt bỏ, bọn họ càng tất yếu phải liên hiệp lại đối phó Gin.

Kuroba Kaito sửa lại nói: "Nhóc thám tử không phải yêu nhất lão nam nhân sao?"

Kudo Shinichi nhớ tới Gin trái ôm phải ấp, tuy rằng biết hắn đối với hai chị em kia không có hứng thú nhưng tóm lại vẫn có cảm giác tức giận, vì thế nổi giận nói: "Tôi với hắn chia tay."

"Gì? Chia tay?" Kuroba Kaito sửng sốt nói, cái lão nam nhân kia nhìn qua có tính độc chiếm rất lớn, đối với nhóc thám tử cũng là nghiêm túc, cư nhiên sẽ cho phép nhóc thám tử đưa ra ý kiến chia tay?

"Thiếu niên, cậu chính là rất ngây thơ mới bị tên xú nam nhân Gin lừa gạt như vậy." Vaughn ồn ào nói, y chính là người xem náo nhiệt không chê lớn chuyện.

"Anh cũng thế cả thôi." Shinichi buồn bực nói, cậu đối với Gin quả thật ngây thơ, nhưng nghĩ lại chuyện của Vaugh và Gin cũng có nhiều chỗ khúc mắc, vì thế tìm cảm giác cân bằng trên người Vaugh.

"No! No! Hóa ra đại thám tử cũng tin tưởng mấy cái lời đồn trên đường kia...... Tôi làm sao có khả năng thích Gin cơ chứ, Gin là đối thủ một mất một còn của tôi a." Vaughn ngoài miệng không kiên nhẫn nói, "Bởi vì có hắn tồn tại, tôi vĩnh viễn chỉ là thứ hai trong thế giới ngầm, chỉ có giết hắn tôi mới có khả năng đoạt lại được danh dự."

Shinichi có chút hoang mang nói: "...... Nhưng là tôi nghe anh tìm mọi cách lẻn vào phòng Gin."

"Anh cũng quá biến thái đi." Kuroba Kaito miệng há to, tạo thành một hình chữ 'O', đối với tinh thần có gan mạo hiểm như vậy của Vaughn đưa đến sự ngưỡng mộ 100%  của anh, nhưng mà như vậy xác thực rất biến thái.

"Đó là vì máy theo dõi giám thị, tư liệu trong thế giới ngầm về hắn rất ít, hắn chính là một câu đố." Vaughn phẫn nộ, trước khi gây án thì việc quan sát hành tung của mục tiêu không phải rất bình thường sao?

"Vậy sao nhiều người ở trong thế giới ngầm đều đồn anh yêu thích Gin?" Shinichi xem như minh bạch số nhọ của mình, cậu vẫn luôn xem Vaugh là tình địch của mình.

"Có một lần tôi đến một bữa tiệc tụ hội của các băng đảng Mafia vì hoàn thành nhiệm vụ nào đó, phải giả trang bằng cách mặc quần áo của nữ, đi tất lưới, lại bị người quen phá vỡ, khi đó vừa lúc cùng Gin ở một chỗ." Nói đến đây Vaughn càng thêm phẫn nộ, y lúc ấy vừa vặn gặp Gin, vì thế tưởng thuận đường giải quyết hắn luôn, liền một đường theo đuôi, ai ngờ lại bị tên Robert xảo trá kia nhìn thấy, sau đó liền ra ngoài rêu rao bốn phía. Y vì báo mối thù này mà đến trước gia tộc Robert để trả thù, nhưng lại thành lấy thân chuộc nợ, đến nay cũng không thể giết Robert.

"......" Trên gương mặt giống y hệt nhau của Kudo Shinichi và Kuroba Kaito lộ ra biểu tình hoàn toàn tương tự nhau, thiếu chút nữa liền muốn viết lên trán hai chữ 'biến thái'.

"Hừ, mấy ngày hôm trước cậu vì tránh thoát đuổi giết cũng mặc quần áo phụ nữ?" Vaughn liếc xéo Kuroba Kaito, "Nói thật, trong ba lô của cậu làm sao lại có quần áo phụ nữ, cậu không sợ bị vị hôn thê của mình biết?"

Vì tránh thoát cái vụ đuổi giết không rõ đầu đuôi kia, Kuroba Kaito thay vào quần áo dự phòng của Aoko, lúc ấy lấy thân phận nữ gặp hai người Kudo Shinichi, chỉ kém một chút là Vaugh cho rằng đó là chị em của Kudo Shinichi.

"Cái kia là ba lô của Aoko, sau khi cô ấy chụp xong ảnh cưới liền đi tham dự tiệc tạm biệt cuộc sống độc thân." Kuroba Kaito ho hai tiếng, sự kiện kia có thể hay không đừng ở trước mặt đương sự đề cập lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, mấy ngày nay đã là lần thứ n anh bị trêu đùa.

"Phụ nữ chính nước nước lũ và mãnh thú, hôn nhân chính là một nhà giam, cậu liền phải trở thành động vật bị quản giáo." Vaughn trêu chọc xong Kuroba Kaito, quay đầu nhìn về phía Shinichi nói, "Cậu cũng muốn trở thành động vật bị quản giáo sao?"

Kudo Shinichi ngây ngẩn cả người, trong mắt chớp qua một tia hy vọng, nhưng rất nhanh liền tiêu thất.

Chỉ có mình cậu hy vọng thoát khỏi cuộc sống độc thân, thì điều ấy không có khả năng trở thành hiện thực a!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro