Chương 55. Nhìn thấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhưng tại nơi này của tôi, chỉ có một quy tắc là tử vong......"
________________________________

Trong phòng triển lãm trống trải, một người đứng lặng trước cửa sổ sát đất, nhìn xuống dưới chân đoàn xe đi về phía ngã tư đường.

Vô số chiếc xe chạy nối đuôi nhau, ánh sáng từ các cửa sổ phân nhánh rồi tụ lại thành một điểm nên phảng phất như dòng chảy ánh nắng in xuống, cảnh tượng yên tĩnh mà mĩ lệ.

"Coong... Coong." Tháp đồng hồ đối diện khách sạn đánh vỡ phần yên tĩnh này, chim bồ câu đậu trên tháp đồng hồ kinh hoảng bay về phía chân trời, luẩn quẩn thật lâu trên gác chuông không rời đi.

"Tôi còn không biết anh cũng thích ánh sáng đâu, Gin." Robert đi vào phòng triển lãm, nhìn người đàn ông quanh thân được ánh sáng vây lại hắt lên một tầng hào quang màu vàng óng, chim bồ câu trắng tượng trưng cho hòa bình bay tán loạn bốn phía bên ngoài cửa sổ, càng khiến hắn giống Thiên Sứ giáng lâm.

Gin nghiêng người lại, ánh sáng bao trùm không đến một khắc đã bị bóng tối che đậy, chỉ còn lại đôi mắt con ngươi xanh đậm băng lãnh.

"Chúng ta bao giờ cũng hành tẩu ở trong bóng tối, ánh sáng xa không thể với tới." Ngữ điệu của Robert biếng nhác mà thư hoãn, tự tại trêu chọc lại giống thổ lộ thật lòng.

"Chúng ta không phải bị bao phủ ở trong bóng tối không có nơi để trốn, mà chúng ta chính là bóng tối." Khóe miệng Gin đột nhiên hơi giương lên, lộ ra tươi cười đầy trào phúng.

Robert sắc mặt khẽ biến, nhưng rất nhanh liền trấn định.

Âm thanh của tháp đồng hồ rốt cuộc hạ xuống, tiếng chuông vang dội chín lần, yên lặng nhắc nhở mọi người thời gian đang trôi đi.

"Sao không thấy những người khác?" Robert dò hỏi, tự nhiên cất bước hướng tới khu triển lãm.

"Chỉ có một tân khách." Gin âm trầm cười, biểu tình tàn nhẫn mà hưng phấn.

Robert một tay chống eo, nhìn chiếc hộp đặt trên bàn triển lãm, khẽ cười nói: "Khách mời của anh vẫn không xuất hiện, xem ra lực hấp dẫn của bảo thạch Pandora đối với hắn cũng không quá lớn."

"Chiếc hộp Pandora một khi đã mở ra thì không thể đóng lại được, hơn nữa nó vĩnh viễn sẽ không để người ta thất vọng...... Chỉ cần trên thế giới này còn tồn tại con người, dục vọng tràn ngập thì chiếc hộp không thể đóng kín." Gin khinh thường cười nhạo nói, "Bên trong chiếc hộp Pandora là gì, trong ngàn tỉ người có ngàn tỉ đáp án, bảo thạch, tiền tài, quyền lợi...... Người muốn có, không thể có được, hận chỉ muốn chết, những điều gì đó cầu mà không được đều được trông mong trong một chiếc hộp hư vô, bất luận tên đạo chích đó có gì, hắn đều không thể cự tuyệt dụ hoặc này."

Gin giống như pho tượng vậy, đường nét gương mặt rõ ràng, giờ phút này tràn ngập âm trầm, khiến người ta dựng thẳng lông tơ.

Robert đè nén sự khẩn trương trong lòng xuống, kiệt lực bình tĩnh nhìn chằm chằm chiếc hộp trên bàn triển lãm, chiếc hộp nạm vàng giữa hoa hồng màu đỏ, phối hợp giữa màu đỏ mãnh liệt cùng bạch kim mạnh mẽ, sinh ra một loại mỹ cảm khiến người ta hít thở không thông.

Ngón tay thon dài của Robert khoát lên bàn triển lãm, hai mắt buông xuống, khóe miệng nhướn lên một mạt mỉm cười: "Siêu trộm Kid mơ ước bảo thạch Pandora, tôi cũng rất hiếu kỳ, có thể mở mạng che mặt thần bí của nó cho tôi thưởng thức một chút được không?"

"Nó không khóa lại...... Chỉ là một cái hộp mà thôi, vấn đề ở chỗ anh thật muốn nhìn, hay còn nhiều hơn là nhìn?" Bật lửa trong phòng triển lãm yên lặng tạo ra âm thanh rõ ràng, Gin nheo mắt lại, ngậm thuốc lá ở trong miệng, hít sâu một ngụm rồi phun ra.

Phòng triển lãm triệt để an tĩnh lại, sương khói màu trắng trên không trung rất lâu không tiêu tan hết, khí tức Tử Thần đang bên cạnh khiến Robert cảm giác bản thân như đang tham gia một lễ tang đầy chết chóc, mà bộ thi thể nằm trong quan tài kia cùng bộ dạng bản thân giống nhau như đúc.

Gin nói những lời này tuyệt đối không phải tên bắn không trúng đích, Robert tinh tường ý thức được vấn đề này, Gin nhận ra điều gì đó.

Trên đường lớn của khách sạn, Vaughn trốn ở cửa cầu thang trầm tư, y vừa để lạc dấu siêu trộm Kid...... Thế nhưng nếu đã biết mục đích của siêu trộm Kid là viên ngọc trong tay Vermouth, thì manh mối để tìm được siêu trộm Kid cũng không phải khó.

Vaughn thoáng dò hỏi một phục vụ của khách sạn liền biết buổi sáng hôm nay từ 8 giờ đến 10 giờ, ở tầng 12 của khách sạn có hội triển lãm bảo thạch Pandora, mục đích của siêu trộm Kid nhất định là viên bảo thạch này.

Điều này liền có thể giải thích vì sao Gin sẽ ra tay với một thám tử vốn bất đồng lập trường, sát thủ cùng thám tử là hai nửa hoàn toàn đối lập, là cấm kỵ vĩnh viễn không thể chạm vào, căn cứ theo quy củ của bọn họ thì không thể cùng loại người này làm bạn, huống chi là người yêu.

Tuy rằng Shinichi rất đáng yêu, nhưng cùng cái tên Ác Ma Gin kia ở chung một chỗ...... Hình ảnh tuyệt không hài hòa, y sẽ nghi ngờ đối thủ của mình bụng đói ăn quàng. Siêu trộm Kid thì lại khác, một thân tràn đầy tài trí cùng thần bí, thủ pháp chôm chỉa cao siêu cùng ma thuật tinh diệu làm người ta không thể phá giải, là siêu đạo chích truyền kì.

Siêu trộm Kid thành danh trong thế giới ngầm sớm hơn y, từng biến mất một thời gian, sau lại xuất hiện cùng Robert, Robert từng điều tra qua siêu trộm Kid, hắn cho rằng siêu trộm Kid hiện tại không phải là siêu trộm Kid trước kia, mà là người thừa kế, trên cơ bản thì y cũng đồng ý với ý kiến này.

Thế nhưng dù sao đệ nhất sát thủ quốc tế cùng đạo tặc đá quý nổi tiếng thế giới, chỉ với danh hào này cũng rất xứng, nha, nhưng nếu siêu trộm Kid là tên Kuroba Kaito không nên thân kia...... Sự thật chứng minh cho dù có khuôn mặt giống nhau, khí chất bất đồng sẽ quyết định thành bại cũng bất đồng.

Hơn nữa y vẫn chú ý Gin, vài năm gần đây có vài lần Gin xuất hiện bên trong hành động của siêu trộm Kid, y vốn tưởng rằng trùng hợp, chung quy lại thì trong thế giới ngầm này thường xuyên có chuyện tranh giành một mục tiêu, hiện tại ngẫm lại ban đầu Gin thường xuyên chạm mặt siêu trộm Kia, sau này Gin lại ở cạnh nhóc thám tử, giữa hai người quả nhiên là có mối liên hệ.

Vaughn bổ não, đã hoàn toàn nhập Shinichi và siêu trộm Kia lại thành 1 đường thẳng.

Chỉ là triển lãm châu báu lần này sẽ khó thâm nhập, bởi vì tầng 12 của khách sạn hiện tại ở trong trạng thái bị phong tỏa toàn diện, hệ thống theo dõi an ninh công nghệ cao, chỉ có vài tên vệ sĩ canh gác ở cửa thang máy cùng cửa cầu thang, quỷ dị nhất là một tân khách cũng không có, dưới tình huống không có chuẩn bị này mà trà trộn vào phòng triển lãm xác thật có chút khó khăn.

Nếu không thể thâm nhập vào, Vaughn quyết đoán từ bỏ ý tưởng trà trộn đi vào, y trực tiếp đi lên thang máy tầng 12, quang minh chính đại đi vào.

Gin nếu cùng siêu trộm Kid có loại quan hệ này, hiển nhiên đã biết y ẩn thân ở nơi nào, hơn nữa y cũng không có gì để chất vấn, hội triển lãm lần này không có tân khách chỉ sợ là để xử lý y.

Nếu hành tung đã bại lộ, lại né tránh cũng không thú vị gì, Vaughn quyết định trực tiếp đi lên  giằng co với Gin.

Vì thế Vaughn liền đụng phải Gin và Robert đang trong tình huống không nói gì, trường hợp vô cùng xấu hổ.

"Thân ái, nhớ anh muốn chết......" Vaughn đi lên trước muốn ôm một cái, Gin mặt không chút thay đổi cầm súng lục ra, để lên trán Vaughn.

Robert không bình tĩnh, trái phải qua lại nhìn vài cái, như là xác định chuyện gì đó sau sắc mặt hơi sửng sốt.

"Mày tìm chết!" Gin ném thuốc lá trên tay xuống đất, dùng giày da hung hăng dập tắt.

"Gin, không cần xúc động." Robert liếm liếm môi, ngăn cản nói.

Gin cảm thụ được đầu ngón tay truyền đến cảm xúc băng lãnh, lạnh lùng mở miệng nói: "Tiểu quỷ ở chỗ nào?"

"......"  Vaughn cảm thấy gáy chợt lạnh, cả người Gin sát khí nồng đậm, nhìn qua như muốn đại khai sát giới! Siêu trộm Kid chẳng lẽ còn chưa xuất hiện sao? Gin chẳng lẽ không thông đồng với siêu trộm Kid?

"Không nói? Cũng không sao, chúng ta đến chơi trò chơi! Cậu hẳn biết sát thủ trước khi hành động sẽ muốn gì đi?" Khóe miệng Gin hiện lên tươi cười băng lãnh, Vaughn quả nhiên xuất hiện. Hắn khiến Vermouth ở trong thế giới ngầm phát ra tin tức tổ chức hội triển lãm bảo thạch Pandora trên tin tức giết Robert, bởi vậy dẫn đến Vaughn xuất hiện, một chiêu này thật hiệu quả.

"Theo dõi mục tiêu; tìm hiểu sở thích, công việc, hoạt động hằng ngày, quan hệ với bên ngoài của mục tiêu; nhược điểm cùng những gì người bên trong không biết, cố gắng đạt tới một kích liền mất mạng." Trong đôi mắt trong suốt của Vaughn ánh lên kiên quyết thong thả, bộ dạng một chút cũng không lo lắng Gin sẽ nổ súng.

"Đĩa quay Nga chơi thế nào?" Gin chỉ chiếc hộp nạm vàng, "Mở nó ra."

Vaughn theo lệnh mở chiếc hộp ra, bên trong không phải là bảo thạch Pandora, mà là sáu chiếc điện thoại.

"Cậu tuyệt không có khả năng đan thương thất mã[1] từ trong biệt thự bắt tiểu quỷ đi, nhất định có người của cậu làm nội ứng, có lẽ là người của tôi, có lẽ là người của tiểu quỷ, hoặc cũng có thể là người mà cậu giấu kín, sáu chiếc điện thoại này được phục chế hoàn toàn từ tin tức trong điện thoại của cậu, nhưng trong mỗi chiếc chỉ có một dãy số của người bị hiềm nghi, cậu theo thứ tự gọi qua, theo yêu cầu của tôi mà hỏi, nếu đối phương không biết, viên đạn của tôi sẽ không bắn thủng đầu cậu, cậu có thể bình thản rời đi, nếu có người vạch trần thân phận của cậu...... Phanh......" Súng trong tay Gin càng dí sát trán Vaughn, tỏ rõ Gin cũng không phải là nói đùa.

[1] đan thương thất mã: một người một ngựa (ý chỉ một mình tự làm)

"Gin, đừng chơi quá phận." Robert nhìn Gin không để ý đến mọi thứ, vẻ mặt của hắn rét lạnh tới mức phảng phất kết băng, xem ra Kudo Shinichi đối với hắn mà nói là sự tồn tại quan trọng.

"Chơi trò chơi, là điều tôi làm giỏi nhất." Vaughn không quan trọng tiếp nhận khiêu chiến, lấy tính mạng bản thân làm tiền cược, thái độ cuồng vọng như thể y là người thắng cuộc vậy.

Vaughn bấm số điện thoại đầu tiên, sau một tiếng tút, điện thoại được người bắt máy.

"Xin chào, tôi là tiến sĩ Agasa." Bên kia đầu dây truyền đến một giọng nói hòa ái, nghe kĩ thì tuổi tác có chút lớn.

Vaughn nhìn tờ giấy dưới đáy điện thoại, một chữ không bỏ sót nói: "Tiến sĩ Agasa, cháu là Vaughn, bạn thân của Shinichi."

"Bạn thân của Shinichi? Sao tôi không biết nhỉ......" Tiến sĩ Agasa còn đang nghi hoặc, điện thoại đã bị cắt đứt, ông cầm microphone một hồi lâu, sau khi nhận định cuộc gọi này là đùa dai, lại tiếp tục đắm chìm trong thí nghiệm.

"Kế tiếp." Gin không nhìn ánh mắt ngạc nhiên của Vaughn, Vodka ở nhà tiến sĩ Agasa từng phát hiện Vaughn giấu Shinichi ở đó, tuy rằng hắn không cho rằng tiến sĩ Agasa - hàng xóm của tiểu quỷ sẽ làm như vậy, nhưng vẫn đem ông già kia xếp vào người bị tình nghi, để phòng ngừa vạn nhất.

"......" Vaughn không nói gì tiếp tục gọi điện, lần này điện thoại phải kéo dài đến mười mấy giây mới được người tiếp nhận.

"Xin chào, tôi là Kudo Yusaku." Bên kia điện thoại vô cùng ồn ào, giống như đang ở nơi đông người nào đó, mơ hồ nghe được cả âm thanh bài hát hôn lễ.

"Ngài Kudo, không ổn rồi, Shinichi bị Gin bắt về a." Vaughn theo bản năng nâng cằm nhìn lời kịch, Gin người này quá âm hiểm, đến cả bố vợ tương lai cũng không bỏ qua! Hơn nữa xem ra bố của Kudo Shinichi hẳn là không đồng ý hai người ở bên nhau, quan hệ với Gin là đối địch.

"Cậu là vị nào? Đầu tiên cảm tạ cậu đã quan tâm đến Shinichi, nhưng nếu cậu có ác ý phỉ báng, bịa đặt, tôi chỉ có thể nhờ cảnh sát ra mặt." Kudo Yusaku lãnh tĩnh nói xong, ba một tiếng cúp điện thoại.

Robert đầy mặt hắc tuyến, không hổ là bố của Kudo Shinichi!

Vaughn nhún nhún vai, vô tội nói: "Gin, tôi biết anh vẫn luôn ghen tị với bản lĩnh của tôi, muốn trộm một người từ trong biệt thự của anh ra ngoài với tôi chỉ là chuyện nhỏ!"

Gin ý vị không rõ thấp giọng cười: "Ừ, phải không?"

Vaughn ha ha cười gượng một tiếng, dưới tầm mắt uy hiếp của Gin gọi điện tiếp.

"A, Vaughn khốn kiếp, tôi không phải đã nói gặp cậu một lần liền đánh một lần sao? Mau đưa ảnh nude của Gin trả lại......" Chianti nghe điện thoại liền biến hóa thành lửa giận, Vaughn là điểm đen lớn nhất của cô, một lần duy nhất không hoàn thành nhiệm vụ hại cô bị Gin bắt đi Iraq làm lính đánh thuê ba tháng, sau này chuyện đó vẫn bị xú nữ nhân Vermouth kia treo ở bên miệng.

Vaughn không đợi Chianti nói xong liền cúp điện thoại, cẩn thận dè chừng nhìn sắc mặt Gin.

Gin vốn đã quên một cọc sự tình này, hiện tại bị nhấc lên, hắn không ngại thù mới hận cũ cùng nhau báo.

Robert sửng sốt há to miệng, ánh mắt nhìn Vaughn cùng Gin càng thêm ái muội.

Vì chuyển dời lực chú ý của Gin, Vaughn gọi tiếp điện thoại, nhưng mà chờ y cầm lời kịch liền ngây ngẩn cả người, không khỏi ngẩng đầu nhìn về Robert.

Robert dụ hoặc nháy mắt mấy cái, ánh mắt của Vaughn...... Số điện thoại kia không phải của Robert chứ?

Điện thoại qua thật lâu vẫn không có người nhận, trong phòng triển lãm im lặng chỉ còn lại tiếng tút tút mơ hồ truyền ra từ điện thoại.

"Ha ha, tôi quên đưa điện thoại ra ngoài." Robert không tự giác nuốt nước miếng, xấu hổ cười nói.

"Là quên đưa, hay là hoàn toàn không có?" Gin như cười như không, ánh mắt sắc bén phảng phất muốn nhìn xuyên thấu cả người Robert.

Robert lui về sau một bước, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.

"Cậu tốt nhất không nên có động tác gì, trên người của cậu có ít nhất năm tia hồng ngoại đã ngắm chuẩn." Gin uy hiếp nói, trên người Robert lập tức phủ đầy những điểm đỏ nguy hiểm.

"Cậu sẽ không phải là Kid chứ?" Vẻ mặt Vaughn nháy mắt sụp đổ, chẳng lẽ hôm nay lại bị lừa lần nữa?

"Ha ha, làm sao có khả năng......" Robert lắc đầu biện giải, trong lòng lại nghĩ đến biện pháp kéo dài thời gian để thoát thân.

Gin nhìn chăm chằm vào Robert, gợi lên một bên khóe môi nói: "Ảo thuật gia dưới ánh trăng ma thuật? Thật đáng tiếc, tuy rằng tôi cảm thấy cậu càng thích hợp để chết dưới ánh trăng nhu hòa, nhưng tại nơi này của tôi, chỉ có một quy tắc là tử vong......"

Vaughn triệt để hỗn loạn, siêu trộm Kid không phải Kudo Shinichi sao? Chẳng lẽ Gin không biết Kudo Shinichi chính là siêu trộm Kid? Hay là nên nói...... Siêu trộm Kid thực ra là Kuroba Kaito? Siêu trộm Kid đến cùng là Kuroba Kaito hay là Kudo Shinichi? Quên đi, mặc kệ siêu trộm Kid là ai, sau chuyện ở chung nhà kia, giúp một lần nữa cũng không là gì đi?

Trong thời khắc khẩn trương, sáu chiếc điện thoại đồng thời vang lên, mà điện thoại trong túi Vaughn bởi vì hành động sớm đã bị hủy, bởi vậy cũng không phản ứng.

Một tiếng vang rất ngắn, là âm thanh tin nhắn điện thoại.

Gin cầm lấy một điện thoại trong đó mở tin nhắn mới ra, biểu tình trên mặt lạnh lùng dần dần biến đen, lộ ra thần sắc thô bạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro