Chương 2: Tình địch của Shinichi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả có lời muốn nói: Tân niên vui vẻ, cầu nhiều hơn bình luận.
Vì vậy có điều không kịp

“Kudo, cùng chơi bóng?”
Shinichi ngồi xổm trên mặt đất cột dây giày ngẩng đầu, thiếu niên đứng trước mặt cậu một tay nâng bóng đá tên là Suzuki Jun, không thường thấy học sinh năm ba chuyển trường, vừa vặn học sinh mới chuyển tới lớp của cậu lại là họ hàng xa với Suzuki Sonoko vậy là liền cùng Shinichi có quen thuộc.
Shinichi đứng lên, Suzuki Jun vóc người so Shinichi hơi cao, nghe nói bậc cha chú là con lai, ngũ quan so với người Châu Á muốn sâu sắc hơn, da trắng, tóc nâu sẫm, trên mũi là một cặp kính không vành, cách nói năng cử chỉ mang theo vài phần phong thái của quý tộc thân sĩ thời Trung cổ Châu Âu, khi mới tới còn khiến nữ sinh trung học Teitan xôn xao một trận.
Nếu không phải cùng thiếu niên ngẫu nhiên đá bóng một lần, kiến thức quá thực lực không tầm thường của Jun, cậu thực sự không nghĩ tới một thiếu niên đầy người quý khí, ở trên sân bóng phong thế sẽ sắc bén như vậy. Mà trên thực tế không chỉ là bóng đá, bóng rổ, bóng chày thậm chí là Karate, thiếu niên đều có đọc qua, nhưng từ Karate có thể cùng Ran bất phân thắng bại điểm này là có thể nhìn ra, cái gọi là đọc qua đều không phải sơ sài mà thôi. Mà trừ bỏ phong trào thể dục thể thao, nhạc cụ, hội họa, giám định trang sức…… Bị nữ sinh tôn kính là‘ hoàn mỹ vương tử ’ cũng không phải không hề lý do.

Cùng họ Suzuki, cùng Sonoko giống nhau chắc không chỉ có huyết thống mà thôi.
Nghĩ đến đây, Shinichi ở trong lòng cười gượng một tiếng, ngoài miệng uyển chuyển cự tuyệt nói: “Xin lỗi, tôi hứa với Ran đến câu lạc bộ kịch hỗ trợ dọn đạo cụ.”
Tuy rằng trong mắt toát ra một tia tiếc nuối, Suzuki Jun vẫn là lý giải gật gật đầu, “Là ở chuẩn bị tiết mục cho lễ kỷ niệm trường vào cuối tuần?”
Shinichi gật gật đầu. Lễ kỷ niệm lần này của trường, hoạt động lần này của bọn họ xem như hoạt động vườn trường cuối cùng của học sinh năm ba, bởi vậy rất nhiều người phi thường coi trọng, đem nó trở thành tiệc tốt nghiệp.
Suzuki Jun không nói thêm gì, vỗ vỗ Shinichi bả vai liền tránh ra.

Thời tiết đầu hè, 6 giờ 30 mặt trời đã chìm khỏi chân trời, Shinichi nhìn đồng hồ trên cổ tay, 7 giờ, trên đường phố đèn đường đã mở, ánh sáng một chút sáng ngời, thẳng đến khi đèn nê ông sáng lớn xua tan hoàn toàn bóng tối.
Khi cách nhà khoảng 30 phút đi bộ, cậu ghé vào cửa hàng thức ăn nhanh mua hai phần mang về, xách theo túi đi ra cửa hàng thức ăn nhanh Shinichi chuyển động vài cái an ủi bả vai và cổ đau mỏi, tiếp tục đi phía trước.
Lần này câu lạc bộ kịch cũng không có lựa chọn biểu diễn tác phẩm có lịch sử, mà là từ chủ tịch câu lạc bộ tự chủ biên soạn, Shinichi làm sửa chữa nguyên sang tên vở kịch. Về Shinichi vì cái gì sẽ tham dự kịch bản sửa chữa vấn đề này…… Dùng cách nói của chủ tịch tới nói, ‘ bởi vì thám tử lừng danh Kudo Shinichi tại phương diện này kinh nghiệm thực chiến phong phú. ’, cho nên đây là một vở kịch trinh thám, từ tình tiết vụ án cùng trinh thám hai cái bộ phận cấu thành. Vì thế ở sửa chữa xong kịch bản, Shinichi bỗng nhiên phát hiện nếu không phải làm trinh thám, mà làm một sát thủ liên hoàn giết người nói không chừng cũng rất có năng lực.
Tình tiết vụ án sau khi cậu sửa chữa xong lai phát hiện thủ pháp phạm tội  quá mức hoàn mỹ, không hề sơ hở, khiến phần trinh thám phía sau hoàn toàn vô pháp tiến hành. Vì thế cậu còn bị vị chủ tịch kia chanh chua chế nhạo một trận, vì thế cuối cùng sửa bản thảo, tình tiết vụ án như cũ tiếp tục sử dụng nguyên sang của chủ tịch câu lạc bộ, phần phá án do Shinichi đảm đương.

Bối cảnh kịch bản tuy rằng thiết lập ở hiện đại, vụ án lại phát sinh ở gia đình giàu có, cho nên tương quan sân khấu bối cảnh đạo cụ mọi mặt chu đáo, cố gắng lấy giả đánh tráo, bị sai khiến dọn đạo cụ Shinichi mệt nhọc trình độ, có thể thấy không dễ dàng gì
Đẩy cửa ra, đèn phòng khách sáng rõ nam nhân một thân hắc y dựa ngồi ở trên sô pha hút thuốc, điếu thuốc đốt một nửa ngậm ở khóe miệng, bởi vì nghe được tiếng mở cửa  đôi mắt màu lục đậm xuyên thấu qua tóc vàng nhìn phía cửa.

Shinichi hãy còn cúi đầu đổi giày, tầm mắt đi xuống lại như lơ đãng liếc liếc mắt nhìn gạt tàn pha lê đặt ở trong tầm tay nam nhân, bên trong đã ấn một đầu mẩu thuốc lá. Xem ra, nam nhân ngồi ở chỗ này ít nhất đã nửa giờ……
Ở bên cạnh nam nhân ngồi xuống, Shinichi đẩy một phần tiện lợi qua, “Ăn qua cơm chiều sao?”
Nam nhân nhìn cậu một cái, dập tắt thuốc lá trong tay, bẻ ra đũa ăn liền dùng một lần liền ăn lên.
Hai người đều không phải người sẽ tìm đề tài để nói chuyện, một bữa cơm trừ bỏ trung gian Shinichi đi phòng bếp rót hai ly nước, liền trong yên lặng giải quyết.


“Ân, ân ân…… A, từ từ, quá ...sâu……” Cố tình áp đi thanh âm rên rỉ phát ra, trong hoàn cảnh hiện tại lại hết sức liêu nhân.
Bồn tắm nhà Kudo cũng chính là loại phổ biến bình thường, so với bể tắm kiêm bể bơi mát xa của Gin đúng là không thể so sánh, bất quá hiển nhiên đương sự không những không có bất mãn, ngược lại càng có hưng trí.
Bồn tắm hình trứng màu trắng, nước gợn mãnh liệt, dòng nước trong bồn không ngừng tràn ra bên ngoài, trên sàn nhà sứ trắng đọng lại.
Shinichi ngồi ở nam nhân trong lòng ngực, phía sau vào nam nhân hung mãnh ra vào cùng nước ấm cọ rửa  không ngừng co chặt, vô lực rũ đầu, nếu không phải có bàn tay nam nhân bàn tay nâng, sẽ trực tiếp rũ đến trong nước, gò má bị hơi nước chưng đỏ bừng, hai mắt chứa đầy hơi nước.
Dưới nụ hôn hung ác của Gin,Shinichi chỉ cảm thấy thân thể một chút sức lực cũng bị rút sạch sẽ, mềm mại ngã vào trong lòng ngực Gin.
“Hôm nay rất mệt……” mệt mỏi ở bên tai nam nhân lẩm bẩm. Vốn là bởi vì dọn đạo cụ mà nhức mỏi thân thể, ở một hồi ép buộc lại càng là dậu đổ bìm leo, sinh lý thỏa mãn hư thoát cũng càng tăng mệt mỏi.
Chuyện sau đó Shinichi kỳ thật có chút nhớ không rõ, rốt cuộc nam nhân có hay không muốn lần thứ hai hoặc là càng nhiều, cũng hoặc là làm đơn giản tắm gội sau liền trực tiếp lên giường……
Nhớ mang máng khi thân thể tiếp xúc đến đệm chăn mềm mại, bên tai tựa vang lên tiếng chuông di động, cũng không phải di động của cậu, lúc sau tiếng nam nhân vang lên, tựa như cách một cánh cửa, mạng mạng mờ nhạt, duy nhất có thể phân rõ chính là nam nhân không vui.

“Cuối tuần hai ngày, lễ kỷ niệm của trường, tôi đều không ở nhà, buổi tối, khả năng cũng sẽ trở về tương đối trễ.” Cảm giác được nệm bên người lõm xuống, hai mắt nửa mở nửa khép cậu hàm hàm hồ hồ mở miệng, có lẽ  chính cậu cũng không biết là trong mộng vẫn là hiện thực. Bởi vì mới vừa nói xong, lông mi đã là giằng co, chìm vào giấc ngủ.
Gin nằm nghiêng, nhìn thiếu niên ngủ say vô ý thức một chút hướng chính mình trong lòng ngực dịch, tóc trên trán phát vẫn còn ướt, chạm vào thời điểm một trận lạnh lẽo, vừa vặn phía trước nhận được điện thoại tức giận, đem tay từ đỉnh đầu  thiếu niên vòng qua, bàn tay ôm lấy sống lưng thiếu niên, ngón tay thô ráp vuốt ve thiếu niên cánh cung xương sống, thiếu niên bất mãn giật giật, yết hầu phát ra thanh âm như mèo con.
Mèo? Kỳ thật Gin đối với loại này động vật không hề hiểu biết, tạm làm so sánh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro