Chương 30: Tình địch của Gin (tiếp)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đi vào nhà hát, Shinichi đầu tiên chú ý tới không phải thảm trạng do vụ nổ gây ra, mà là khán giả vẫn cứ ngồi ngay ngắn ở thính phòng.
Có thể mơ hồ nghe được tiếng khóc thỉnh thoảng truyền tới từ trong nhóm khán giả.
Lẽ ra nhà hát đã xảy ra nổ mạnh, khán giả sớm nên kinh hoảng lo lắng rời khỏi. Dù cho cảnh sát kịp thời đuổi tới, phong tỏa hiện trường, khán giả chấn kinh quá độ cũng không có khả năng lưu lại nhiều như vậy, còn ngồi ngay ngắn tại chỗ ngồi.
Nếu không có bị nổ mạnh dọa choáng váng hoặc tập thể đều xảy ra vấn đề, chính là bọn họ đều đi không được.
Đến nỗi bọn họ vì cái gì đều đi không được? Liên hệ với phân bố các vụ nổ cùng thính phòng, nguyên nhân không ngoài an toàn của bọn họ đã chịu uy hiếp.
Nói đơn giản, trừ bỏ đã nổ mạnh, còn có chất nổ cực nguy hiểm tồn tại trong thính phòng. Có lẽ là cảm biến một khi người xem đứng dậy rời đi chỗ ngồi, bom liền sẽ nổ mạnh, hoặc là mặt khác giam cầm khán giả.
Shinichi nhanh chóng làm một phen suy đoán sau khi bước vào thính phòng.
Từ tình huống mấy vụ nổ tới xem, phạm vi gây nổ không lớn, lại đủ để nổ chết tạc thương một vòng người lấy chất nổ vì tâm hướng ra phía ngoài. Tổng cộng năm vụ nổ bị thương hơn nữa đã bỏ mình nhân số ước chừng 20, 30 người.
Những người bị sóng xung làm bị thương trên người đều chỉ làm đơn giản khẩn cấp xử lý. Bởi vì còn chưa xác định đưa bọn họ rời khỏi có hay không khiến cho lại một lần nổ mạnh, cảnh sát chỉ có thể làm tạm hoãn xử lý.
Thời điểm tầm mắt Shinichi nhanh chóng xẹt qua, khóe mắt cậu dư quang trong lúc lơ đãng liếc tới một gương mặt quen thuộc.
Cùng những người xung quanh vì nổ mạnh mà hoảng loạn mặt không còn chút máu bất đồng, nam nhân ngồi ở chỗ kia biểu tình thong dong, thân hình nhìn không ra nửa điểm căng chặt, phảng phất như biểu diễn trên sân khấu vẫn chưa gián đoạn, hắn vẫn là ưu nhã quần chúng.
Làm như nhận thấy có người ở quan sát chính mình, nam nhân quay đầu, nhìn đến Shinichi đồng thời ánh mắt chợt lóe.
Shinichi không tự giác mà trừu trừu khóe miệng, thầm nghĩ: Thật đúng là chỗ nào cũng đều có hắn a!
Xem tình huống trước mắt không thích hợp để chào hỏi, Shinichi chỉ lược một gật đầu liền tìm thanh tra Megure tìm hiểu vụ án.
Thanh tra Megure vừa thấy Shinichi tới như thấy cứu tinh, không đợi Shinichi chủ động mở miệng đặt câu hỏi, liền không khỏi phân trần mà đem Shinichi kéo đến một bên, hướng cậu trần thuật vụ án.
Nguyên lai hôm nay buổi sáng ước chừng 10:15 phút, cảnh sát nhận được một bức thư nặc danh, xác thực nói hẳn là lá thư dự báo, báo trước nhà hát Yves Saint Laurent sẽ phát sinh nổ mạnh.
Mới đầu, cảnh sát vẫn chưa tin, chỉ cho là kẻ nào đó nhàm chán đùa dai. Siêu trộm đã từng có một đoạn thời gian gửi cho cảnh sát các loại hiếm lạ thư dự báo. Nếu thật mỗi thu được một phong thư cảnh sát liền làm một lần điều tra, cảnh sát nhóm chỉ sợ đều đã qua mệt chết.
Nhưng mà, lúc này đây tình huống lại cùng dĩ vãng bất đồng, nó không phải trò đùa dai!
10:30 phút, cảnh sát nhận được điện thoại từ Yves Saint Laurent báo nguy, nhà hát thật sự đã xảy ra nổ mạnh.
Thẳng đến lúc này, cảnh sát mới ý thức được tình thế nghiêm trọng, lập tức điều phái nhân thủ đến nhà.
Thời điểm cảnh sát đến nhà hát, bên trong đã xảy ra vụ nổ quy mô nhỏ thứ 5, tình huống phi thường không ổn.
Theo hiểu biết, ca kịch đang diễn xuất, màn sân khấu đột nhiên giáng xuống, diễn xuất không thể không bị bắt đình chỉ. Cùng lúc đó, loa phát thanh vang lên một âm thanh quái dị, hướng khán giả thông báo lần nổ đầu sắp đến, còn không quên xin khuyên khán giả không cần lộn xộn, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
Vụ nổ đầu tiên nổ vang, tuy có loa phát thanh trước đó báo động, người xem vẫn kinh hoảng thất thố có người ‘ lộn xộn ’, trực tiếp làm cho sau đó bốn lần nổ. Nhưng cũng có một bộ phận nhỏ người xem may mắn mà chạy ra ngoài, bình yên chạy ra khỏi nhà hát. Cảnh sát đã xuất động nhân thủ đem người tìm được hơn nữa khống chế.
Ngoài ra, âm thanh quái dị kia còn thông báo trước lần nổ thứ hai cùng ba lần nổ mạnh báo động trước, phân biệt là 12:00 cùng buổi chiều 2:00, nếu lần thứ ba nổ vang, cảnh sát vẫn tìm không thấy kíp nổ.
Đã biết vụ án đại khái chính là như vậy.

Cuối cùng, thanh tra Megure lau mồ hôi trên trán, bất đắc dĩ nói: “Nếu đến 1:00 chiều chúng ta vẫn tìm không thấy bất luận manh mối gì, phòng chống bạo lực hệ bên kia sẽ áp dụng biện pháp mạnh phá hủy.”
Shinichi sau khi nghe xong, hiểu rõ gật gật đầu nói: “Cho cháu xem lá thư kia đi.”
Trung sĩ Takagi lập tức đem lá thư kia đã được cho vào túi vật chứng đưa cho Shinichi.
Lá thư nội dung rất đơn giản, ‘ nhà hát Yves Saint Laurent hôm nay phát sinh nổ mạnh ’, tựa hồ giữa những hàng chữ cũng không có cái gì nhắc nhở hoặc manh mối. Loại giấy dùng cũng chỉ là giấy bình thường, không có gì ký hiệu gì đặc biệt, mực viết cũng thực bình thường.
Shinichi lấy mẫu túi trả lại trung sĩ Takagi, sau đó đối thanh tra Megure thông báo một tiếng liền tự đi các nơi xem xét.
Tuy rằng vụ án nghe tới tựa hồ thực phức tạp, nhưng đối Shinichi thông minh một phen kéo tơ lột kén sau lại xem, kỳ thật bất quá chính là một vụ ý đồ cố lộng huyền hư lại hiển nhiên bản lĩnh còn không tới, chỉ có thể trong chốc lát ở chỗ này hư hoảng một chút, trong chốc lát lại ở đàng kia hư hoảng một chút, nhảy nhót như một chú hề.
Bất quá, từ cách hành động của hắn xem xét, hắn hiển nhiên ở cố ý nhằm vào cảnh sát.
Nếu không ý đồ cố lộng huyền hư hắn sẽ không gửi một lá thư đơn giản đến thậm chí buồn cười báo trước cho cảnh sát, nói trắng ra, trước khi phát sinh nổ mạnh, đem lá thư đặt trước mặt ai đều sẽ không tin tưởng. Nhưng mà, vụ nổ một khi phát sinh, cảnh sát trước đó thu được thư cảnh báo liền sẽ bị quy bỏ rơi nhiệm vụ, không làm tròn trách nhiệm.
Shinichi thật sự có chút tò mò, tên tội phạm này rốt cuộc cùng cảnh sát có  thù hận gì. Bất quá hiện tại việc cấp bách vẫn mau chóng tìm được kíp nổ, cùng với nhưng người trong khán phòng có thể di tản đều di tản.
Shinichi đi trước xem xét loa phát thanh, thấy được gần loa phát thanh một chiếc hộp đen giống như đồng hồ điện tử lúc này đang đếm ngược, diễn viên cùng khán giả nghe được âm thanh quái dị rõ ràng chính là từ cái hộp đen này phát ra. Theo sau, Shinichi lại chạy tới thính phòng nơi xảy ra mấy cái nổ cẩn thận xem xét.
Vừa lúc một vụ nổ ở gần chỗ ngồi của Enzo Morton, bởi vì khán giả không phối hợp, bọn họ quá mức khẩn trương sợ hãi, e sợ cho chính mình thoáng động một chút liền sẽ bị tạc đến tan xương nát thịt, tất cả đều không muốn dịch chân một chút chân làm Shinichi hướng trong đi.
Đối này, Shinichi có thể lý giải tâm tình bọn họ lúc này, rồi lại khó tránh khỏi tiếng lòng bất đắc dĩ.
Vô pháp thuận lợi tới gần địa điểm vụ nổ, Shinichi chỉ có thể đứng bên ngoài tận lực cúi người thăm dò xem xét. Cái này làm cho cậu không khỏi nhớ tới khi mình vẫn là Conan, bởi vì bị trở thành một đứa trẻ mà không cho phép tới gần hiện trường vụ án, mỗi khi cũng là như thế này chỉ có thể dựa vào chính mình nhãn lực cùng mắt kính bác tiến sĩ cho tới tìm kiếm dấu vết hung thủ lưu lại.

“Nguyên lai ngài thám tử lúc điều tra án cũng sẽ thất thần sao?”
Quá phận nghiêm cẩn tìm từ cộng thêm quái dị ngữ điệu không cần tưởng cũng biết người nói chuyện sẽ là ai.
Phục hồi tinh thần lại Shinichi câu môi cười, không phải không có trêu chọc nói: “Ngài Morton nhưng trấn định thật, chẳng lẽ ngài liền không lo lắng dưới ghế dựa cũng bị sắp đặt bom?”
Enzo phảng phất không thèm để ý, trấn định nói: “Tôi tin tưởng có ngài thám tử ở, mọi người đang ngồi đều sẽ không có việc gì.”
Hắn lời vừa nói ra, quanh mình nghe được những lời này người xem đều sôi nổi đem tầm mắt hướng thiếu niên khóe miệng run rẩy. Kia ẩn hàm điểm điểm mong đợi ánh mắt, trong lúc nhất thời làm Shinichi đột nhiên thấy áp lực thật lớn.
Năm vụ nổ xem xét xong, Shinichi lại tìm thanh tra Megure hiểu biết một chút tình huống ngay từ đầu mọi người tiến vào, sau đó giống Takagi cầm giấy bút.
Theo thời gian một phút một giây trôi đi, không khí trong nhà hát càng thêm ngưng trọng.
Thanh tra Megure xem Shinichi đàng kia cầm giấy bút viết lung tung, liền tò mò dò đầu qua đi xem cậu viết cái gì. Lại chỉ nhìn thoáng qua, đã bị kia tờ giấy thượng gắn đầy ô vuông cùng với ô vuông, các con số không hề quy luật cùng dấu X làm cho đầu váng mắt hoa.
“Kudo, cháu rốt cuộc viết cái gì a?”
“Một cái trò chơi.” Shinichi giống như hỏi một đằng trả lời một nẻo.
Thanh tra Megure có chút sờ không được, lại hỏi: “Trò chơi? Trò chơi gì?”
“Quét mìn.” Shinichi nói, khóe miệng giơ lên một mạt nắm chắc thắng lợi ý cười.

Tác giả có lời muốn nói: Thuần vụ án, cảm giác khả năng sẽ có người không thế nào thích xem.
Chương sau đơn giản đem phạm nhân gây án thủ pháp nói một chút, không sai biệt lắm liền tiến chính đề.
Rốt cuộc Gin bên kia cũng nên không sai biệt lắm.

Quà 8/3 chúc các nàng 8/3 vui vẻ, hạnh phúc và thật xinh đẹp. Tình hình dịch  bệnh thế này ở nhà đọc truyện là thích hợp nhất nhỉ, các nàng cũng nhớ phòng dịch, giữ gìn sức khỏe đó nha.
Xie xie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro