Giấy ngả vàng,
Mực thơm mùi mới,
Thoảng bay.
Bút đi trên giấy tuy không mấy trơn tru
Nhưng yêu thương thì mượt mà tràn ra qua đầu sắt,
Để mỗi câu từ là một nụ hôn,
Mỗi lần nâng tay là một lần nhung nhớ .
Tình yêu sóng sánh trong lồng ngực
Như trực trào, như thể ước ao
Mà chẳng ngôn từ nào bao hàm hết
Cả thơ Puskin hay "ông hoàng" Xuân Diệu.
Buông bút.
Lá thư tay cầm lên bỏng rẫy
Như là đang nắm một quả tim
Chộn rộn, đắm chìm trong tình ái
Thổn thức, và chờ được ai yêu.
Nhưng thư giờ còn biết gửi đi đâu?
Có ai ngoài kia vẫn còn đang trông ngóng
Nhận nụ hôn em đặt trên trang giấy
Tri kỉ đặt môi lên nét bút đã nhạt màu?
.
.
.
24/04/2024
.
.
.
Mình viết cái này lâu rồi mà nay mới hoàn thàn hai câu cuối. Dạo này trình độ viết lách giảm sút ghê gớm thật, viết văn hay thơ đều không được như trước nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro