6. Ai hiểu được lòng em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tên truyện: Ai hiểu được lòng em

- Tác giả: Lục Xu

~Văn án~

Khi còn nhỏ, cô có tình cảm với anh, thế nhưng lúc ấy anh còn đang cùng với cô em gái cùng cha khác mẹ của cô trình diễn tiết mục thanh mai trúc mã...

Cô chứng kiến bọn họ cùng nhau ngắm sao, cùng nhau học bài, cùng nhau lái ô tô đi hóng gió. Cô biết, giữa bọn họ có một bí mật giấu cô. Cuối cùng, đến lúc cô không để ý đến anh nữa, trao trái tim cho một người đàn ông khác, thì anh lại trở về, hơn nữa còn dùng tốc độ khiến cô trở tay không kịp mà tiến hành đám hỏi giữa hai nhà.

Cô thất tình, cho nên chấp nhận cuộc hôn nhân. Anh thất tâm, cho nên cũng chấp nhận cuộc hôn nhân. Anh không yêu cô, cô cho tới bây giờ đều rõ.

Bởi vậy cô cố gắng tự mình sống thật tốt, cố gắng không cho mình quá để tâm, cố gắng khích lệ bản thân thỏa hiệp.

Đây là một trò đùa hoang đường, hóa ra cái gọi là chân tướng cũng không phải là sự thật. Sự thật chính là, anh nếu như thật lòng yêu cô, anh sẽ bất chấp mọi thứ, sẽ vĩnh viễn lựa chọn ở bên cạnh cô.

~Trích đoạn 1~

Giang Nhân Ly xuất hiện tại Giang gia đã gây nên một trận kinh thiên động địa.

Mạc Tu Lăng trong thoáng chốc nghĩ tới hồi học sơ trung (*tương đương cấp 2), thầy giáo vô số lần đã dùng một giọng sùng bái mà giảng “Hồng Lâu Mộng”, khi Tiết Bảo Thoa xuất hiện cũng chói mắt như vậy. Cô ta chiếm được cảm tình của tất cả mọi người trong quan viên, từ Giả lão phu nhân cho đến nha hoàn dường như đều có cảm tình tốt với cô. Cũng từ thời khắc ấy, số phận của Đại Ngọc dường như đã gặp trở ngại lớn. Từ một góc độ nào đó mà nói, Bảo Thoa có thể chính là khắc tinh của Đại Ngọc, cho dù cuối cùng là một cuộc hôn nhân có chút hoang đường, Bảo Thoa cũng chỉ là vai phụ cho tấn bi kịch của Đại Ngọc mà thôi.

Mà Giang Nhân Ly, tựa hồ chính là sắm vai như vậy. Lúc cô có mặt ở chỗ này, cô mới chỉ có mười lăm tuổi, nhưng nháy mắt đã hấp dẫn bao nhiêu ánh mắt. Cô mặc một chiếc váy màu tím mỏng manh, chiếc váy ngắn làm lộ ra đôi chân thon dài trắng nõn nà. Ánh mắt cô đảo qua mọi người, sau đó chân thành đi về phía Giang Thánh Minh:

“Cha!”

Giang Thánh Minh nắm tay con gái nhỏ, tuyên bố:

“Đây là con gái của ta, Giang Nhân Ly “Một giây hoảng hốt, Mạc Tu Lăng đảo qua khuôn mặt mọi người trên bàn, bọn họ hiện tại đều đang thổn thức ngoài miệng khen con gái của Giang gia quả đúng là mỹ nhân. Giang Nhân Đình trong lòng mọi người sớm đã là một mỹ nữ, không ngờ sự xuất hiện của Giang Nhân Ly đã trực tiếp khiến cho hai cô con gái của Giang Thánh Minh bị đem ra so sánh. Thế giới này mỹ nhân có nhiều, nhưng có thể liếc mắt khuynh thành như vậy nhất định là số ít.

Mạc Tu Lăng dừng mắt trên người Giang Nhân Đình, sau đó liền mỉm cười với cô. Sau khi ăn xong, Giang Nhân Đình kéo tay Mạc Tu Lăng vào trong sân ngồi, “Bọn họ đều nói chị hai sau khi lớn lên nhất định sẽ là đệ nhất mỹ nữ, anh Tu Lăng, anh có thấy thế không ?”

Mạc Tu Lăng xoa xoa đầu Giang Nhân Đình, “Một người đàn ông nếu như chỉ coi trọng vẻ bề ngoài của phụ nữ, nhất định là một người nông cạn. Hơn nữa, trong lòng anh Lăng, Đình Đình vẫn là xinh đẹp nhất."

~Trích đoạn 2~

Mạc Tu Lăng không hứng thú, tới đây cũng là vì muốn đốt thời gian. Diệp Tư Đình nhìn ra tâm tư của anh, lúc nghĩ giữa trận liền đi đến:

“Mạc tổng, có thể đáp ứng em một chuyện được hay không?”

“Hử?”

Bọn họ rời khỏi đây, giống như hai đứa trẻ vụng trộm trốn đi.

Tâm tình anh khá hơn: “Nói đi! Muốn tôi đồng ý cái gì?”

“Chỉ cần em nói anh sẽ đáp ứng?”

“Để tôi suy nghĩ đã!” Mạc Tu Lăng cố ý tỏ ra suy nghĩ sâu xa.

Diệp Tư Đình không để cho anh cơ hội: “Ngày hôm nay em là thọ tinh, em lớn nhất.”

Mạc Tu Lăng cười: “Tốt lắm, tôi liều mình làm quân tử.”

Diệp Tư Đình rất thích cảm giác này: “Mạc tổng có thể đi xem phim cùng em không?”

***


Bọn họ cùng nhau đi vào rạp chiếu phim, Diệp Tư Đình cầm trong tay bỏng ngô, sắc mặt của cô ta ửng hồng, Mạc Tu Lăng vẫn nhìn lên màn hình lớn.Bọn họ chọn xem một bộ phim về thời thanh xuân. Không nổi tiếng lắm nhưng mà hai chữ “thanh xuân” đã đả động đến bọn họ, cho nên không hẹn mà cũng chọn.

Ca khúc dạo đầu rất êm tai, giai điệu nhẹ nhàng, khiến người ta phải suy nghĩ sâu xa về ca từ.Chuyện xảy ra trong một thành phố giữa hai người bình thường.

Đây là một mối tình thời thanh xuân. Khi nữ chính mười tuổi, nam chính cùng gia đình chuyển tới cạnh nhà nữ chính, từ đó hai người quen biết.

Mạc Tu Lăng chăm chú nhìn màn hình. Bộ phim chợt xuất hiện một cảnh. Lúc đó nam chính không thích nữ chính mà lại có tình cảm bạn học cùng lớp. Lúc nam chính đứng ở cầu thang đợi cô bạn kia thì cả nữ chính và nữ phụ đều đi xuống. Lúc nữ chính vừa thấy nam chính, cô không chút do dự mà quyết định. Cô cố ý từ trên cầu thang ngã xuống, vì nam chính có quen nữ chính cho nên anh ta đưa cô đến bệnh viện.
Cô gái trên lưng chàng trai khẽ mỉm cười, đầu ngón tay viết lên lưng anh ta một chữ. Mạc Tu Lăng đột nhiên toàn thân trở nên cứng ngắc, anh nhìn tên bộ phim: “Không kịp hứa hẹn”, nhưng còn có một tên khác là “Người trong lòng”.

Mà lúc ấy, nữ chính viết lên lưng chàng trai chính là một chữ “Anh”...

Mọi chuyện tiếp tục phát sinh. Năm đó nam chính không hiểu được ý nghĩa của chữ này, chỉ là anh không thể hẹn hò với bạn nữ kia được nữa. Nữ chính vì bị thương đã xuất hiện một vết sẹo, cô thực không vui!

Chàng trai tốt bụng, ở bên cạnh cô gái. Cô hỏi anh, nếu như chân cô vẫn khó coi như vậy thì biết làm sao.Anh liền cho cô một lời hứa hẹn sẽ lấy cô. Nhưng nhiều năm sau đó, bên người anh đã có một giai nhân. Anh sống một cuộc sống hoàn hảo còn cô vẫn sống trong quá khứ. Một đám cưới thương nghiệp đã khiến họ được ở bên nhau, nhưng anh không yêu cô, mà chỉ một mực lên kế hoạch đào khoét gia sản nhà cô, giúp người yêu mình lấy lại được gia nghiệp.

Anh và cô gái kia vẫn ở cùng nhau bí mật, chờ khi gia đình nữ chính điêu đứng, anh liền ly hôn. Rốt cục, nam chính đã từng bước một lừa nữ chính, khiến cha cô làm ăn thất bại, cuộc sống của cô như rơi từ tầng mây xuống.

Cuối cùng, anh ngả bài: “Chúng ta ly hôn đi!”

Cô không đau lòng, chỉ nhìn anh nói: “Đây là mục đích cuối cùng của anh, do anh từng bước một lên kế hoạch và thực hiện. Anh muốn mang lại hạnh phúc cho người con gái kia.”

Ánh mắt cô trống rỗng, cô nhìn đơn ly hôn, mỉm cười. Nam chính bắt đầu bất an, trong suốt thời gian qua, anh đã từng dao động, chỉ là cuối cùng vẫn lựa chọn trả thù giúp người yêu. Cô cầm tờ đơn lên, run run tay ký xuống. Cô hỏi anh:

“Anh còn nhớ nhiều năm trước đã từng hứa hẹn với một người con gái, nếu như chân của cô ấy vẫn còn sẹo xấu xí, anh sẽ cưới cô ấy?”

Cô gái chậm rãi xắn ống quần, để lộ ra một vết sẹo. Sắc mặt anh phức tạp, anh dường như nhớ dường như không. Giọng nói của cô cũng dường như trống rỗng:

“Tôi giúp anh trả lời, anh không hề nhớ.”

Giống như một lời nói có độc “anh không hề nhớ”, “anh không hề nhớ”.

Bộ phim kết thúc ở đây, cuối cùng cả nữ chính và nữ phụ đều rời khỏi căn phòng, chỉ còn lại một mình nam chính ngây ngốc ngồi ở sô pha. Cuối cùng trên màn ảnh chỉ còn lại khuôn mặt anh, yêu thương xen lẫn đau khổ, một giọt nước mắt lăn xuống.Bộ phim kết thúc, nhưng đại đa số người xem không hài lòng với kết cục này, một vài người còn si ngốc nhìn màn hình. Diệp Tư Đình cũng phiền muộn, câu cuối cùng của nữ chính vẫn còn vương vấn trong ngực người xem: “Để tôi giúp anh trả lời, anh không hề nhớ.”

Cuộc sống bi thương nhất chính là điều này, bạn còn nhớ kỹ, nhưng người ta thì đã quên.Diệp Tư Đình lúc này nhìn Mạc Tu Lăng, ánh mắt anh rất lạ, nhìn không ra anh suy nghĩ cái gì.

“Mạc tổng, anh làm sao vậy?”

Mạc Tu Lăng hồi phục tinh thần lại: “Không.”

Bọn họ và một đám người đi ra khỏi rạp chiếu phim, Diệp Tư Đình không nghĩ đến anh đột nhiên thay đổi.Mạc Tu Lăng nhìn cô ta nói: “Tôi có chuyện quan trọng, tôi đi trước.”

Đây là lần đầu tiên, lần đầu tiên anh không muốn để cô rời khỏi anh. Diệp Tư Đình đứng ở đó, tựa hồ nhất thời không thể chấp nhận, lòng cô ta đau đớn. Mạc Tu Lăng không làm gì, chỉ là về nhà, anh nằm trên sô pha. Anh nhớ, nhớ kỹ.

Năm ấy, Giang Nhân Ly và Giang Nhân Đình cùng đi học múa ba lê. Anh đến đó chờ Giang Nhân Đình, nhưng ngẫu nhiên thấy Giang Nhân Ly ngã từ cầu thang xuống. Anh không kịp nghĩ gì vội vàng đến đỡ cô. Lúc cô ở trên lưng anh viết chữ kia, anh vẫn cho rằng cô viết hai chữ “Bạn”, “tim (lòng)”. Anh còn tưởng cô chưa viết xong, còn tưởng cô chỉ nghịch ngợm. Không ngờ, không ngờ đó lại là chữ “Anh”.

Anh thật quá ngu xuẩn. Tay anh nắm gắt gao, tuyệt đối cũng không làm tiêu tan đi một chút khó chịu trong lòng. Hoá ra, chính là anh tự mình đẩy cô ra xa, khiến cô ngã vào lòng một người con trai khác.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Truyện này hay, cũng không ngược nhiều lắm

Nói chung mình ghét nhất là Giang Nhân Đình, em gái Giang Nhân Ly. Đọc truyện mà chỉ muốn cô ta chết sớm cho rồi!

Còn Diệp Tư Đình là ai thì mọi người xem truyện sẽ biết. Nói thật, mình chỉ khoái cái khúc cô ta dẫn anh Lăng xem phim, nếu không nhờ cô ta, chị Ly nhà ta không biết bao giờ mới được anh Lăng hiểu nữa

Truyện dài 81 chương, HE nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro