Chap 164 : Điều mà lớp trưởng lớp Toán muốn nói với lớp trưởng lớp Anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rose vươn vai sảng khoái ,  nhỏ bước vào phòng , đặt cặp sách lên bàn .  Tay đỡ lấy cánh hồng nhung đang khoe sắc trên kệ , Rose mỉm cười mãn nguyện . Jisoo theo sau , nhỏ khoát tay ra lệnh cho Rose lấy hộ cốc nước,  uể oải xoa xoa hai bên thái dương . Rose chép miệng,  ngồi phịch xuống cạnh bạn , rồi liếc nhẹ qua chỗ Jisoo :

-  Làm không được bài hả ?

-  Mày nghĩ tao là ai ?

Jisoo nghiêng đầu , mắt trợn ngược nhìn Rose . Rose cười khô khốc :

-  Ừ , mày là Kim Jisoo mà , cái gì mày chả làm được .

Giọng nói pha chút giễu cợt của Rose làm Jisoo muốn nhảy dựng lên , suýt chút nữa nhỏ đã phang luôn cặp vào người nhỏ bạn nếu nhưng không có sự xuất hiện của bác bảo vệ .  Lấy lại vẻ dịu dàng , Jisoo gật đầu lễ phép :

- Có chuyện gì vậy ạ ?

- Chào hai cô , có người nhờ tôi chuyển cái này cho hai cô .

Jisoo nhìn Rose rồi lắc đầu vẻ như không biết chuyện gì đang xảy ra . Cầm lấy phong thư và hộp quà trên tay bác bảo vệ , Jisoo mỉm cười hiền hậu rồi tiễn bác bảo vệ ra tận cửa . Nụ cười ấy tắt nhanh sau hai giây sau đó, vứt vội hộp quà và phong thư xuống giường,  Jisoo bĩu môi :

- Lại là của mấy tên vô công rồi nghề .

Rose cười khẩy , cố ý che đậy sự khinh thường của mình bằng cách nhấp một ngụm nước. Mắt liếc của qua chỗ món quà,  nhỏ chợt giật mình khi nhìn thấy tên người gửi . Tiến lại gần hơn một chút nữa ,  Rose dụi dụi mắt như không thể tin vào mắt mình.

-  Minatozaki Sana sao ?

Jisoo bật dậy như một cái lò xo,  chân mày nhỏ cau lại .

- Mày nói sao ?

Rose chìa phong bì thư ra trước mặt Jisoo .

- Đây này ,  người gửi là Minatozaki , lớp mười một Toán , người nhận là lớp trưởng Kim Jisoo , lớp mười một Anh .... là mày chứ còn ai nữa.

Không đợi Rose giải thích thêm, Jisoo đã xé toạc phong thư , nét chữ ngay ngắn xinh xắn đập vào mắt nhỏ , đúng ....là thư gửi cho nhỏ mà .

- Minatozaki Sana, rốt cuộc cậu đang muốn giở trò gì đây ? 

" Kim Jisoo !

Có lẽ là cậu đã rất ngạc nhiên khi thấy bức thư này. Ờ thì ngạc nhiên cũng đúng , vốn dĩ chúng ta là kẻ thù mà.

Tôi biết suốt gần hai năm qua cậu đã có hiềm khích rất lớn đối với tôi, không hẳn là tôi thích cậu , nhưng tôi biết rõ tôi không hề ghét cậu . Có lẽ cậu sẽ bật cười khi nghe tôi nói thế ,  nhưng đó là lời thật lòng đấy .

Cho dù bây giờ tôi có nói gì thì cậu cũng sẽ không tha thứ cho tôi , nói đúng hơn là cậu sẽ không thể coi tôi là bạn được .  Nhưng Jisoo à , tôi muốn chúng ta là láng giềng tốt , tôi muốn trong năm học tới lớp Anh và lớp Toán sẽ cùng nhau phấn đấu chứ không phải là tìm mọi cách để đấu đá nhau .

Chúng ta đã lớn,  đã biết cách suy nghĩ và hành động . Tôi nghĩ các cậu cũng đã quá mệt mỏi vì suốt ngày phải cảnh giác xem chúng tôi làm gì phải không ?

Nhưng dù sao tôi cũng cảm ơn các cậu .

Nhờ cậu và cả lớp Anh mà cuộc sống của chúng tôi càng thêm thú vị , chúng tôi đoàn kết với nhau hơn yêu thương nhau hơn , cũng là nhờ các cậu đấy .

Cậu là một cô gái thông minh,  xinh đẹp và tài năng .

Cậu có vô số người theo đuổi .

Cậu có tương lai rộng mở phía trước .

Vì thế hãy sống hòa nhã hơn nhé . Tôi biết gia đình cậu đang gặp nhiều chuyện rắc rối , cậu đang rất mệt mỏi . Tôi cũng đã từng như thế , cũng đã từng khóc rất nhiều, đau rất nhiều,  nên tôi hiểu cảm giác của cậu.  Nhưng đừng vì thế mà giày vò bản thân mình nhé , cậu hiểu ý tôi mà , phải không ?

Xin lỗi vì hai năm qua luôn là kẻ ngáng đường cậu, xin lỗi vì đã làm cho cuộc sống của cậu bị đảo lộn nhiều hơn .

Xin lỗi vì tất cả ! "

Phong thư gấp lại , ánh mắt Jisoo chùng xuống , có cảm giác nào đó làm nho nghẹn lại trong phút giây . Rose giật lấy bức thư trong tay bạn,  hơi nhíu mày rồi khẽ " ồ "  một tiếng , sự ngạc nhiên hiện rõ trên khuôn mặt .

-  Minatozaki Sana....cậu ta bị sao thế nhỉ ?

Jisoo vẫn im lặng , nhỏ vớ lấy hộp quà đã bị quăng sang một góc giường,  nhẹ nhàng mở ra .  Mùi hương dịu nhẹ thoảng trong không gian , không quá ngào ngạt,  đủ làm cho tâm hồn trở nên thoải mái hơn .   Một hộp thủy tinh nhỏ với hàng triệu bông hoa sữa li ti đã được ép khô , một nhành hồng nhung mới hái còn đọng sương đêm yêu kiều khoe sắc ,  dưới đáy hộp còn có một tấm thiệp được trang trí tỉ mỉ với khuôn mặt cười rạng rỡ .

" Chúng ta làm bạn nhé ! "

Rose như chưa thể tin được vào mắt mình,  nhỏ đưa hai tay lên che miệng ,  chân suýt chút nữa đã khuỵu xuống .  Jisoo đưa hộp thủy tinh lên,  hít nhẹ một chút hương thơm ngạt ngào .

-  Cậu đã nhận thua rồi sao , Minatozaki Sana? Tôi thì chưa đâu , hãy đợi đấy !

___________

[ 31/07/2018 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro