Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ㅤMã
   __

Phía chân trời, bụi tung thảm cỏ
Tiếng vó ngựa tựa sấm rền vang
Móng ngựa in dấu cả đại ngàn
Đạp nát ngọn những cây những cỏ.

Phi nước đại đường đầy sỏi đá
Tắm mưa gió, nắng chiếu cháy lưng da
Sống một đời chốn thênh thang hoang dã
Tiếng hí vang từ thảo nguyên xuyên rừng già.

I,

Bước nhỏ lần nơi sao đưa lối
Cá chép say trăng nơi suối lội.
Đôi cây cầu nhỏ bắc đôi bên
Nháo nhác đầu thôn tiếng kẻng rền.

II,

Đóm bay đầu sậy động vòm mây
Kéo xuống sao trăng những một bầy.
Ruộng còn xanh mạ tay ai cấy
Phía đông cũng hửng ánh hây hây.

III,

Trăng soi kẻ bạc đầu ngồi trước cửa
Gió khẽ luồn, chải mái tóc đương thưa
Bấc đèn dầu hãy còn nghi ngút lửa
Bấc đèn dầu đôi cơn gió đẩy đưa.

IIII,

Tán cây rợp, trăng soi nhòe bóng
Bỗng trong đêm dáo dác vài cánh ong
Hương vương nhẹ, dắt hồn ta đến
Đưa tay vén, một trời quỳnh trong đêm.

thơ văn ngắn ngủi, chẳng phải trạng
kì vọng kẻ khác ắt phải mang?

rừng sâu sương ngụ thoảng hương trầm
lặng nơi đáy nước ngọc châu ngâm.

Viết vui, đọc vẻ.

Có kẻ:

Nhấc bút độ chúng sinh
Hạ bút diệt sinh linh.

Vậy nên...

Thói trời vốn kị anh tài
Kẻ điên, kẻ phế, kẻ về tránh tai.

Cũng bởi

Trăm năm sinh một kẻ thiên tài
Trời cao đất rộng chẳng sợ ai.

Sợ rằng,

Người sau nối gót kẻ xưa mòn lối
Sa bước chân đi vào nơi đại tội.

Cuối cùng

Kẻ tài sống được có bao năm
Chẳng này thì kia, cuộc đời thăng trầm.
Ngọc giấu trong bao lâu ngày phủ bụi
Cứ vậy hết đời cũng chẳng vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhầm