CHƯƠNG 3: Quá khứ đau thương của Thủy trụ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lưu ý : Sự kiện này diễn ra trước khi Tanjirou vào điền trang.
______________________________________
Giyuu's POV

Đã đến lúc Hanzo và Shiro trở thành trụ cột. Tôi cũng biết một người cũng có tiềm năng trở thành trụ cột.
"Hanzo! Shiro! Hãy đến để anh giới thiệu các em với Chúa công !". Tôi nói vậy vì không muốn bị trễ.
"Tới đây! Tomioka-san!". Cả hai đồng thanh nói. Chúng tôi đến trụ sở phải mất một thời gian nhưng có vẻ như chỉ có mình Trùng trụ ở đây.
Tôi hỏi Trùng trụ , “Kochou, hãy chăm sóc Hanzo và Shiro một lúc, dẫn chúng đi tham quan và khi các  các trụ cột tới thì quay lại giới thiệu chúng với họ, vì tôi không biết phải làm thế nào nên tôi sẽ nói chuyện với Oyakata-sama. "

Shinobu's POV
Tôi đã bị sốc bởi số lượng từ mà anh ấy đã nói. Tomioka mà tôi biết luôn là 'anh chàng có giọng nói im lặng' và anh chàng 'tôi-không-bị- ghét'. Có vẻ như anh ấy chỉ nói thật dài nếu quan tâm đến ai đó hoặc những người mà anh ấy coi là trụ cột. Ara ara, có vẻ như tôi biết thứ gì đó có thể trêu chọc được rồi.
Tôi mỉm cười nhìn hai đứa trẻ: "Vậy hai đứa muốn đi tham quan ở đâu trước?".
Cả hai đều hào hứng "Chúng em muốn xem nơi chị  sống trước đó Shinobu-san!".
Hai cái đứa nhỏ này thật kawaii~ tôi nghĩ và giữ bình tĩnh trước mặt chúng.
"Được rồi Hanzo Shiro, chị sẽ cho hai đứa xem nhà của chị ở điệp phủ".
Cả hai  theo tôi đến dinh thự trong khi nói về
Tomioka-san. Tôi không biết nên xem những gì trong một...
kẻ cô độc, ngu ngốc, một tên Thủy trụ vô cảm và đáng ghét. (Được rồi, tôi biết rất nhiều  xúc phạm). Tôi thực sự muốn biết.
"Hanzo, Shiro Hai em thấy gì ở Tomioka -san. Hai em chắc hẳn đều biết anh ấy là người cô độc".
Hai người nhỏ nhìn tôi ngơ ngác như không hiểu tôi đang nói gì.
."Shinobu-san, em biết anh ấy là người cô độc hay là 'không ai thích anh ấy' nhưng em và Shiro nhìn thấu điều đó. Dưới khuôn mặt vô cảm đó là một người đàn ông đang cố gắng bảo vệ những người mà anh ấy coi là đồng đội. Tụi em có thể nói rằng anh ấy cố tình làm điều này vì nghĩ cho những người quý giá đối với anh ấy, để họ không cảm thấy đau buồn khi anh ấy chết đi”.
Những lời đó của Hanzo khiến tôi phải suy nghĩ kỹ xem anh ấy thực sự như thế nào.
."Chúng ta đến rồi. Giờ chị sẽ giới thiệu với các em những người sống ở đây. Người có tóc đuôi ngựa ở một bên với chiếc kẹp hình con bướm màu hồng là Kanao Tsuyuri. Người có bím tóc và hai chiếc kẹp hình con bướm màu xanh là Aoi Kanzaki. Ba đứa trẻ kia là Sumi, Kiyo và Naho Takada. Đây là nơi để tụi chị chữa thương cho mọi người ".
Hai đứa đang rất mê thích Điệp phủ.
."Shinobu-san có một ngôi nhà đẹp và những người bạn tốt. Nhưng ở bên Giyuu-san vẫn là điều tuyệt vời nhất. Ở đây vẫn không thể có đủ môi trường yên bình khi ngắm trăng như bên Giyuu-san". Shiro tự tin nói. Tôi gần như quên mất rằng hai người này đã chọn ở lại với một người cô độc.
"Hai đứa chắc chán lắm phải không? Anh ta hầu như không nói gì".
Thế này tất nhiên là khịa anh ta rồi.
Hanzo trả lời với giọng rằng 'nó-khá-tuyệt',
"Shinobu -san, em nghĩ có thể chị đã nghĩ sai về anh ấy. Anh ấy luôn lo lắng cho chúng em vì luôn đeo mặt nạ".

Tôi ngạc nhiên rằng hai đứa nhỏ này có những hành vi khác với suy nghĩ của nhiều người chống đối và thậm chí chúng còn thích điều đó.

Giyuu's POV

Shinobu có lẽ đang khịa tôi và dạy chúng cách trêu chọc tôi. Thôi thì đừng quan tâm nhiều đến những gì họ nghĩ về mình, thật khó chịu khi phải nghe điều đó mỗi ngày.Tôi đến phủ của Oyakata-sama để bảo ngài ấy về việc để cho Hanzo và Shiro làm trụ cột.
"Xin thứ lỗi cho sự đường đột này Oyakata-sama".
Ngài ấy trả lời làm tôi cảm thấy yên tâm và ấm áp.
"Không sao đâu Giyuu, vậy cậu có việc gì sao?".
Tôi đáp lại bằng cái giọng chán ngắt và vô cảm. "Oyakata-sama, tôi và Kochou đã gặp hai sát quỷ nhân ngang hàng với Hashira". Tôi nói với giọng có lẽ hơi yên tâm, nhưng tôi khá chắc rằng giọng nói buồn chán của mình đã che giấu điều đó.
Chúa công đột nhiên đứng dậy cảm ơn tôi và yêu cầu con quạ gọi tất cả các Hashira đến cuộc họp.

No one's POV

Con quạ bây giờ đang kêu gọi tất cả Hashiras đến trụ sở chính để họp. Sau khi gọi  họ vì sẽ phải mất một thời gian để mọi người mới tới nơi, Shinobu và Giyuu gặp lại nhau tại nơi họ tổ chức cuộc họp trong khi chờ đợi những người khác.
Vì thế họ sẽ không cảm thấy nhàm chán Shinobu bắt đầu. "Tomioka-san, tôi tự hỏi Hanzo và Shiro nhìn thấy gì ở anh".
Giọng điệu của Shinobu mang theo sự giễu cợt.
Điều đó khiến Giyuu hơi khó chịu nhưng không trả lời.
Shinobu thở dài "Đây là lý do tại sao không ai thích anh cả".
Giyuu ngay lập tức đáp trả. "Ừ, hai người này thích tôi". Thủy trụ nói và xoa đầu hai người sắp trở thành Hashira trong khi nở một nụ cười trên khuôn mặt. Shinobu thực sự thích khung cảnh này, mỉm cười và tận dụng cơ hội đó.
"Ara! Tôi không biết rằng ngài Thủy trụ tài năng đây thực sự có thể mỉm cười".
Giyuu quay lại với khuôn mặt vô cảm thường ngày và nói với cô ấy"Tùy thuộc vào người mà thích làm vậy ".
Shinobu đã nhớ Hanzo đã nói 'Shinobu-san, tôi nghĩ bạn có thể đã hiểu sai về anh ấy'.

Cô nghĩ đi nghĩ lại vẫn thắc mắc tại sao Giyuu lại như thế .
(Thời gian trôi qua đến khi các trụ cột khác đến).

Hanzo's POV

Đây chính là thời điểm tôi và Shiro đạt được thứ hạng của Hashiras. Bước tiến lớn trong việc tiêu diệt Muzan. Shiro và tôi hứa sẽ giết Muzan, hắn đã phá hủy nhà của chúng tôi, biến một số người trong gia đình thành quỷ dữ, hắn sẽ phải trả giá cho những mạng sống mà hắn đã cướp đi. Tôi nhìn quanh để tìm các Hashira khác. Thật tốt là Tomioka và Shinobu có mặt ở đây vì nếu không thì điều này sẽ không khiến tôi tự tin chút nào mặc dù chúng tôi có đeo mặt nạ nhưng vẫn rất lo lắng.Ý tôi là ai mà không sợ khi có sự hiện diện của Hashiras . Mặc dù tôi rất vui được biết những người này.
"Xin chào mọi người, tên tôi là Hanzo và tôi sử dụng hơi thở của bóng tối. Hy vọng chúng ta hoà hợp với nhau". Trái tim tôi vẫn chưa sẵn sàng cho việc này.
Có vẻ như Shiro đang phấn khích. "Chúc mọi người một ngày tốt lành. Tên tôi là Shiro và tôi sử dụng hơi thở của băng. Mong được hòa hợp với tất cả mọi người".

Hashiras chào đón chúng tôi nhiều hơn tôi nghĩ. Người luôn nói hào nhoáng chính là Uzui Tengen- Âm trụ .
Chàng trai tóc trắng có vết sẹo còn lại là Sanemi Shinazugawa- Phong trụ.
Chàng trai luôn lạc quan với màu vàng và đỏ ở cuối là Kyojuri Rengoku- Viêm trụ.
Còn chàng trai luôn lơ đãng kia là Tokitou Muichirou- Hà trụ.
Anh chàng có hai màu mắt khác nhau và có con rắn quấn quanh cổ là Obanai Iguro- Xà trụ.
Cô gái có mái tóc tết màu hồng đó chính là Mitsuri Kanroji- Luyến trụ. Cuối cùng rất có thể là người mạnh nhất trong số chúng ta Gyoumei Himejima- Nham trụ.
Tomioka-san và Shinobu-san chúng tôi đã biết họ rồi nên không giới thiệu cũng không sao. Chúa công cho phép chúng tôi giao tiếp với nhau, mặc dù tôi chỉ thấy Tomioka-san một mình.
Tôi gọi anh ấy. "Tomioka-san hãy tới tham gia cùng chúng em". Anh ấy bước về phía chúng tôi, mặc dù tôi thấy những trụ cột khác đang bị sốc.
"Làm thế nào mà nhóc lại  gọi cậu ấy đến đây hào nhoáng vậy. Cậu ấy chưa bao giờ làm điều này với chúng tôi, cũng như không tiếp cận chúng ta dù chỉ một lần , chỉ duy nhất Shinobu là người nói chuyện với cậu ấy". Uzui-san trả lời với giọng tò mò. tôi vừa trả lời
"Chà, anh ấy giống như chúa công của chúng ta, luôn im lặng và chỉ nói khi cần thiết. Dù tốt bụng nhưng anh ấy lại đẩy mọi người ra xa mình vì  không muốn họ cảm thấy buồn và không muốn trải qua điều đó một lần nữa". Tất cả các Hashira đều ngạc nhiên trước câu trả lời của tôi. Sau đó Rengoku-san hỏi.
"Hanzo, Shiro tại sao hai đứa lại trở thành thợ săn quỷ vậy?" Câu hỏi đó vẫn ám ảnh chúng tôi. Tuy nhiên, Shiro lại trả lời với chút buồn bã và giận dữ:
"Mọi người nên biết rằng chúng em đã từng sống trong một ngôi chùa rèn luyện hơi thở. Một ngày nọ, em và Hanzo đi mua hàng tạp hóa bên ngoài vì thiếu thức ăn. Chúng em thấy lửa ở khắp mọi nơi và lũ quỷ đang tấn công tất cả mọi người. Thậm chí cả trẻ em, đều bị ăn thịt ngoại trừ 2 em. Tụi em đã cố gắng đến đó nhanh nhất có thể nhưng đã quá muộn và người duy nhất sống sót là chủ nhân của tụi em nhưng vì là vết thương quá nặng nên ông ấy chỉ còn sống vài giây nữa, bảo hãy sống và đánh bại Muzan để có được hòa bình".

Tôi có thể nhìn thấy nước mắt của Shiro đang rơi. Các trụ cột đang quan tâm, họ hành động như một gia đình.
Tomioka-san đã lên tiếng "Hanzo, Shiro, tất cả chúng ta đều đã mất đi những người trong cuộc sống, điều này đã ảnh hưởng đến chúng ta nên chúng ta chiến đấu để những người khác có thể sống trong hòa bình".
Anh ấy vỗ đầu chúng tôi một lần nữa, thực sự có cảm giác như chủ nhân của chúng tôi.
Các trụ đột nhiên ôm lấy Tomioka-san, "Ôi Giyuu, tôi không bao giờ nghĩ rằng tên ngốc im lặng này bị điếc nhưng thực sự anh ấy có thể nói những lời hay ý đẹp". Rengoku nói như thể chưa bao giờ nghe thấy anh ấy như thế này. Ngày tiếp tục trôi qua và mọi người đều về nhà ngoại trừ Tomioka -san và Shinobu -san.

Shinobu's POV

Sau cuộc họp, Chúa công gọi chúng tôi.
"Giyuu, Shinobu, hai cô cậu sẽ chăm sóc Hanzo và Shiro, chúng vẫn còn nhỏ. Giống như Tokitou đang sống với Gyoumei vậy".
.Chúng tôi đồng ý. Tôi đã nói chuyện với Chúa công, "Oyakata-sama, hai người hiện đang sống với Tomioka-san, việc này đã được sắp xếp với hai đứa nhỏ này".
"Vâng, Oyakata-sama, tôi sẽ dạy chúng cách sống cơ bản".
Wow Tomioka-san chỉ nói dài dòng nếu nó liên quan đến Oyakata-sama, Hanzo hoặc Shiro. Tôi thực sự muốn anh ấy nói chuyện cởi mở với tôi, để giảm bớt nhàm chán. Chúa công sau đó giải tán chúng tôi và cho chúng tôi về nhà. Tomioka-san hiện đang ở cùng hai người vì anh ấy phải chăm sóc hai trụ cột mới nhưng chúng vẫn còn là những đứa trẻ nên anh ấy phải dạy chúng những cách sống cơ bản. Họ đang trên đường về nhà nhưng tôi đã đi theo họ.
"Kochou tại sao cô lại đi theo chúng tôi, cô không phải nên về nhà mình sao?" Tôi biết nhưng tôi thực sự muốn biết anh ấy có thể chăm sóc chúng như thế nào. "Tôi biết nhưng tôi muốn nói chuyện với anh đó Tomioka-san".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kny