Chương 7 : Tình mới nới cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chung cư cao cấp Jouri-nơi được mệnh danh là khu nhà ở đắt đỏ ngang tầm với hàng trăm ngôi biệt thự. Bởi lẽ ở đây, từ nội thất cho đến cách trang trí và đồ đạc đều được tu sửa và cho ra những mẫu hàng mới nhất để khách hàng có thể yên tâm mà sử dụng. Cx vì vậy, mà nơi đây cx đc cho là nơi ở của các giới siêu giàu tìm đến.

Shinobu cx vậy. Cô chọn nơi này để bắt đầu thời kì mới tại Nhật Bản-nơi được mệnh danh là xứ Phù Tang tươi đẹp. Ngả người xuống chiếc giường trắng được phủ bởi một tấm chăn màu lông vũ, cô mỉm cười, hưởng thụ mọi sự thư thái có trong ngôi nhà này. Tất cả đều quá thoải mái a~ Gino từ xa thấy vậy thì chợt nhảy phốc lên người Shinobu, ôm chặt lấy người mẹ mình đầy vẻ nũng nịu :

-Mami, nơi này đúng là đẹp quá đi ò ~Tối nay mình đi chơi được không mami ? Con muốn chơi chơi ! - Gino

-Được được ! Để tối nay mami dẫn con đi trung tâm thương mại nha ! - Shi

-Dạ~ - Gino
____________________________________

<<Chiều hôm đó>>

-Mami~ Nhanh lên ! Xe sắp chạy rồi kìa~ - Gino

-A...a...mami tới đây ~ (luống cuống) - Shi

Shinobu hớt hải, vội vàng xỏ giày rồi nhanh chân chạy về phía Gino. Cậu thở dài, mami cậu vẫn chứng nào tật nấy, lớn rồi mà vẫn hậu đậu như vậy~

Vừa mới đến nơi, Gino liền dắt Shinobu tung tăng chạy khắp cả cái trung tâm thương mại giữa lòng thành phố xa hoa của Tokyo. Mỗi lần cô định đứng nghỉ chân giữa chừng là y như rằng lại bị thằng con trời đánh kéo đi khắp các gian hàng tận tít trên tầng cao.

RẦM

-HỘC HỘC !!!! Nghỉ...nghỉ tí đã.....

Shinobu chống tay lên tường, thở phì phò y chang mấy bé heo nái sắp bị cắt tiết :)))) Sao thằng nhóc này chạy nhanh thế không biết ? Mấy năm rồi mới hồi tưởng lại cảm giác này...trong lòng cx...ờm...MẮC MỆT THẬT !

Hai mẹ con vui đùa, trò chuyện với nhau suốt dọc đường đi. Đột nhiên họ dừng lại, nhìn về phía quán cafe cách đó ko xa.

-Này ! Cô tính sao đây hả ? Đền tiền cho tôi đi chứ ! - ???

-Nhưng...nhưng mà thưa quý khách...tôi thật sự ko có làm mà...là...là do quý khách vô tình làm đổ ly...nên...nên mới.... - ???

-HẢẢẢ ? Ý cô là do tôi làm nên mới xảy ra chuyện như này á hả ? - ???

-Dạ...ko...ý...ý tôi là...A ! - ???

-Đúng là thứ rẻ mạt không hiểu sự đời ! Có biết tôi là ai không con khốn này ? Muốn chết hay.....

RÀO

-AAAAAAAA ! - ???

-Ara ara~ Lâu rồi ko gặp ! Chẳng hiểu sao suốt bao năm qua chỉ có cái bản mặt bự phấn của cô là tôi vẫn nhớ được cho tới giờ nhỉ ? Kể cx tài thật ! - Shi (cười)

-AI ?!! Hả ? Shi...Shinobu ? Mày làm cái gì ở đây ? - ???

-Ôi trời thật chẳng có phép tắc gì hết vậy ? Nói chuyện với bạn hồi cấp 3 như vậy thật dễ gây tổn thương cho tôi đấy ~ - Shi

-Ai là bạn của mày ? Mà cx hay nhỉ ? (khoanh tay) Tao còn tưởng cái thứ bị đàn ông bỏ như mày phải đang làm mấy kiểu như con "rái cá" ngoài bờ biển chứ ? Lại còn sinh ra thứ tạp chủng nào đây ? - ???

CHÁT

-Ah !!! CON ĐIÊN NÀY !!!?? (ôm mặt) - ???

-Tôi về từ khi nào con phải báo cho cô biết hả Asena ? Hơn nữa, ai cho cô nói con tôi như thế hả ? (lườm) - Shi

-Hừ ! Ra là con mày ? Bảo sao mấy năm nay tao lại chẳng thấy mày đâu ! Ra là trốn bên Mĩ với đứa con ngoài giá thú này à ? Chắc là thứ con hoang lúc cô lén lên giường với bạn trai tôi chứ gì ? Không ngờ cô lại dám vô sỉ như vậy đó ~ - ???

-Asena !!! Cẩn thận lời nói của mình cho đúng vào ! Bạn trai nào ? Cô có cả hàng chục tên bạn trai cơ mà ? Đáng nhẽ người lên giường với họ đầu tiên phải là cô chứ ? Sao lại biến thành tôi rồi ? (trừng mắt) - Shi

-Gì chứ ?!! MÀY !!!! - Asena

-Sao vậy ? Lật mặt nhanh thế ? Tôi còn tưởng cô lại giở cái thói ăn vạ rồi lôi cái danh tiểu thư Maris ra để đe dọa tôi như hồi cấp 3 chứ ? ~ Mà...vốn dĩ từ xưa trò đó đâu có ảnh hưởng gì tới tôi đâu nhỉ ~ (híp mắt) - Shi

-Shi...Shinobu !!! Mày dám nói thế với tao hả ? Tao đã định sẽ mặc xác mày rồi !!! Thế mà mày vẫn không biết điều, ở đó mà xỏ xiên tao ?!!! Hả ? - Asena

-(hất cằm + nhướn mày) - Shi

-??? - Asena

Asena chợt khựng lại, khó hiểu với hành động hất ngược cằm của Shinobu. Ả theo phản xạ quay đầu lại, mặt tái mét hẳn đi khi những người ra vào dần dần bu kín ngoài cửa.

-Trời ạ ! Hóa ra cô gái này lại là người như vậy ! - ???

-Phải đó ! Thì ra là thể loại đi bắt nạt người khác ! - ???

-Cô gái tóc tím kia cx thật thông minh ! Tôi rất thích phong thái bình tĩnh trước tình huống này của cô ấy đấy - ???

-Ừ á ! Phải tui tui bốp cho vào mặt con ả hống hách kia 6 ngày 6 đêm òi ~ - ???

-Mấy người...mấy người..... - Asena

Asena quay ngoắt lại, Shinobu nhìn lên, đôi môi anh đào khẽ cong thành một đường bán nguyệt, dơ ngón giữa lên đầy biểu tình.

Asena cắn chặt răng. Tay nắm lại thành quyền, mắt trợn đến đỏ cả mặt. Lòng thầm khắc cốt ghi tâm nỗi nhục nhã ngày hôm nay.

-"Chết tiệt, tại sao vậy chứ ? Hết hồi cấp 3 cho đến tận bây giờ, lúc nào nó cx chiếm hết spotlight của mình hết vậy ? Con nhỏ Shinobu khốn khiếp. Tại sao bao nhiêu năm qua mình vẫn không dìm nó xuống được chứ ?" - Asena

Asena thẹn quá hóa giận. Hậm hực cầm lấy túi xách của mình rồi kéo chiếc mũ rộng vành xuống và chạy đi.

-CÚT RA !!! - Asena

-Ah ! (mất đà) - ???

-Em không sao chứ ? (mỉm cười) - Shi

-Ah...dạ không sao ạ ! (bối rối) "Oaaa ~ Chị gái này xinh quá đi mất !!!" - ???

Shinobu nhìn cô bé đầy dịu dàng, đồng thời xin lỗi vì hành động "nổi loạn" của "cô bạn cùng khóa". Ánh mắt cô nhìn theo hướng mà Asena vừa đi, trong lòng không khỏi cảm thấy phấn khích. Cô nhìn sang Gino, cậu nhóc nháy nhẹ mắt, biểu thị sự tự hào cùng ngưỡng mộ với biểu hiện của mẹ mình lúc này.

BỐP

-Xuất sắc ~ (đập tay) - Shi + Gino

_________________________________

<<Tại một góc nào đó>>

-Hộc hộc...

Rầm

-Hức...đáng ghét...Shinobu cô ta...cô ta dám làm thế với mình ? Đúng là thứ khốn khiếp, thứ ngu xuẩn, đồ con ph* xấu xí mà cứ tưởng mình ngon ! (tức)

Hậm hực giẫm giẫm chân. Asena mặt nổi đầy hắc tuyến, thề sẽ không dễ dàng để yên chuyện này. Ả đi qua đi lại, cố nghĩ cách để hãm hại Shinobu, nhưng đột nhiên ả giật mình, đập mạnh tay vào bức tường cạnh bên.

-Ừ nhỉ ~ Mình là nhị tiểu thư của gia tộc Maris vĩ đại cơ mà ~ Việc gì phải sợ con nhỏ xuất thân bần hèn đó chứ ? Cuối cùng thì nó cx chỉ là con nuôi thôi không phải sao ~ "Con nhỏ" chết tiệt và "bà chị gái" đó không có ở đây ! Vậy là mình có thể ngang nhiên tung hoành mà không sợ bị chi phối. Phải phải, mình nhất định sẽ dìm chết Shinobu. Khục khục, cứ hạnh phúc tận hưởng đi, tao sẽ trả lại mối thù năm xưa và cả ngày hôm nay. Bao gồm cả gốc lẫn lãi ~

Asena cười nham hiểm. Khuôn mặt gợi lên sự phấn khích thấy rõ. Một sự thật sắp được hé mở...một cánh cửa tử thần sắp được mở ra.....
____________________________________

<<Tối đó>>

-"Hầy ! Tưởng đi đến tầm tối là về...ai có dè...10h tối đến nơi rồi mà còn lang thang ngoài đường làm gì nữa không biếtttt !!!!" (gào thét) - Shi

-Mami ơi, Gino bùn ngủ quá ~ - Gino ngáp nhỏ, hai mắt lim dim nhìn cô.

Shinobu cười hiền. Cô cúi xuống ôm Gino vào lòng, vỗ nhè nhẹ vào tấm lưng nhỏ bé của con:

-Được rồi Gino ! Con cứ ngủ đi ! Để mami ôm con về nhà ! - Shi

-Ưm ! Nhưng mà mami phải hát thì con...oápppp~...mới ngủ cơ~ - Gino

-Đang ở ngoài đường mà bắt mami hát ru ngủ để cho ma nghe à con giai ? (✿◠‿◠) - Shi

-Nhưng...oáp ~ Không...ngủ...được.... (lim dim) - Gino

-Coi ai sắp đi gặp tinh linh giấc mơ kìa ~ Rồi rồi ! Thật là....ừm..... - Shi

Hiroi uchuu no kazu aru hitotsu
aoi chikyuu no hiroi sekai de
chiisana koi no omoi wa todoku
chiisana shima no anata no moto e

Anata to deai toki wa nagareru
omoi wo kometa tegami mo fueru
itsushika futari tagai ni hibiku
toki ni hageshiku
toki ni setsunaku

Hibiku wa tooku haruka kanata e
yasashii uta wa sekai wo kaeru.

Đung đưa người trên những nền đường gạch đá của xi măng, hòa nhịp vào cùng với lời ca của giai điệu làm nên nền nhạc thổn thức, tâm hồn như thể bay theo những khuông nhạc lên tít trời mây. Đêm hè thật đẹp quá ! Đom đóm cx nhiều nữa ! Cô hát, ngân vang tiếng ca trên con đường chỉ trải dài ánh sáng của những ngọn đèn đường và đom đóm bay. Giyuu ngồi trầm lặng, chống cằm nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi phản chiếu hình ảnh của thành phố khi về đêm. Đột nhiên, anh bật dậy. Giọng hát ngọt ngào cùng mùi sữa quen thuộc chợt thoáng qua nơi đầu mũi. Anh cuống quít bảo quản gia dừng xe lại, còn mình thì hối hả mở cửa chạy ra ngoài. Giyuu ngó quanh, cặp mắt màu trời chợt dao động, anh ngẩn người, như thể vừa nhìn thấy một thứ gì đó rất đẹp.

-"Ah...tiên nữ nào thế kia....."

Làn gió đêm của mùa hè thổi qua, hòa cùng mùi thơm thoang thoảng của hoa nhài bay trong màn đêm. Lệnh chú trên cổ Shinobu chợt bừng sáng, cô tò mò cúi xuống nhìn. Ánh sáng tím hiện lên bập bùng, mờ mờ ảo ảo như đang đưa ra tín hiệu cho ai đó tìm đến. Cô ngẩng đầu dậy, bắt gặp Giyuu đang đứng ở đó, ngay dưới cây hoa nhài trắng muốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro