[Chap 4] Tôi không muốn hợp đồng. Tôi cần em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

21:30
Như đã hẹn, Nhi đứng đợi Vy ở bãi đậu xe. Vì gặp một chút rắc rối về phần âm thanh, Vy phải ở lại để chỉnh sửa. Lúc đấy Vy thở dài ngao ngán, mè nheo với đạo diễn rằng cô có chuyện rất gấp nhưng không tài nào lay chuyển được anh. Cô bĩu môi bất lực. Ở một góc độ khác, có lẽ Vy không biết Nhi đang nhìn mình rất chăm chú, hành động trẻ con của Vy làm Nhi có chút rung động, Nhi đưa tay che miệng, khẽ nở một nụ cười mà cho rằng đó là sự giễu cợt đáng yêu dành cho Vy. Như biết là sẽ không dễ gì Vy được đạo diễn "trả" về sớm, Nhi đành một mình xuống bãi đỗ xe chờ Vy.
Nửa tiếng, rồi một tiếng,... đã là 23giờ, Vy vẫn chưa ra. Nhi có phần nản, nghĩ một hồi, Nhi thấy có lẽ mình nên về trước, có gì sẽ nói với Vy sau. Dù sao giờ Nhi cũng đã là người yêu của Vy, Vy sẽ không làm gì quá đáng với Nhi đâu, Vy thương Nhi đến thế cơ mà.
Nhi nghĩ vậy, thở dài ngai ngán rồi đứng dậy chao đảo, nãy giờ Nhi ngồi đợi ít nhất cũng hơn 1tiếng, chân tay vừa tê vừa mỏi, Nhi xém ngã nhào vì điều đó. Sau một lúc, Nhi đã có thể đứng vững, nhìn lên phim trường một cách ái ngại.
"Minh Vy, chị hẹn tôi nhưng là do chị không đến đúng giờ nên xin chị đừng trách cứ mình tôi đã bỏ về trước, lỗi....là ở chị.!"
Nhi nghĩ, quay lưng bỏ đi.
Đi được vài bước, Nhi nghe có tiếng chân chạy vội theo. Như đã hiểu chắc đó là ai, Nhi vẫn không dám quay lại, sợ Vy sẽ mắng một trận chết mất. Nhưng ... Á đau, Minh Vy, aaa...
Trong lúc Nhi còn đang vu vơ suy nghĩ thì Vy đã đuổi kịp, Vy chạy lại nhéo vào tai Nhi một cái thật đau.
"Đã bảo là chờ chị mà, sao dám bỏ về trước. Em đúng là lì thiệt mà!"
"Là do chị, chị hẹn em mấy giờ chị xem lại thử xem.Chị còn tính bắt em chờ đến bao giờ!" Nhi nắm lấy tay Vy đang nhéo lấy tai mình, gân cổ lên cãi như một đứa trẻ con. Mặt Nhi đỏ lên vì giận Vy đã đến trễ còn dám trách mình tự ý bỏ về.
"Là đạo diễn bắt ở lại chứ bộ, em muốn trách thì cứ lên gặp đạo diễn mà trách, còn chị, không cho phép em lấy lí do đó để trốn chị đâu!"
Nói xong Vy kéo Nhi một cách thô bạo lên xe.
******
Trong xe:
Vy im lặng lái xe, Nhi cũng im lặng, biết Vy đã giận thật rồi. Nhi ái ngại lén đứa mắt nhìn Vy. Khuôn mặt cân đối khẽ nhòa đi bởi ánh đèn đường bên ngoài. Nhưng Nhi vẫn thấy nó rất rõ, rõ đến lạ kỳ...

Về đến nhà cũng đã hơn 12giờ. Vy mở cửa rồi đi thẳng lên phòng. Nhi đứng trước cửa, vẫn không biết có nên bước vào không.

"Em thích ngủ ngoài đường lắm à!?"
Giọng Vy giận dỗi nói vọng từ trên lầu xuống. Nhi giật mình, đành bước vào trong. Nhi men theo hành lang lên phòng của Vy. Mở cửa phòng, Nhi thấy Vy đang soạn quần áo. Nhìn ra đằng sau thấy có chiếc giường nhỏ, Nhi bất chợt rùng mình. Ngày trước Vy vốn chỉ thích ngủ một mình, có lẽ vì Nhi mà Vy bỏ cả chiếc giường đơn ấy và bây giờ được thay bằng giường đôi.

"Em có định đi tắm không?" Vy nhìn Nhi, mặt không cảm xúc.
"À...em...em không mang.."
"Nếu là quần áo thì tạm thời cứ mặc đồ của chị, mai chị sẽ đưa em về nhà lấy đồ sau."
Nhi ngạc nhiên nhìn Vy, thấy Vy đã nở một nụ cười đắc ý, Nhi thấy có chút sợ sệt. Đúng, Nhi mắc bẫy Vy rồi. Vy mở tủ lấy một chiếc áo dạng sơ-mi cúc trắng cùng chiếc quần short ngắn đưa cho Nhi. Nhi nhận, xong lại ngồi nhìn Vy vẻ ngu ngơ, như chờ đợi Vy chỉ thị hành vi tiếp theo của mình. Vy khẽ cười, nhìn Nhi nói
"Em còn định chờ chị kèo em vào phòng tắm à?"
Nhi nghe vậy lật đật "thức tỉnh",vội chạy vào phòng tắm đóng chặt cửa.
*****
Một lúc sau, Nhi bước ra khỏi phòng tắm. Vy quay sang nhìn Nhi. Chiếc áo sơ mi trắng làm Nhi trông quyến rũ khó tả. Người con gái đẹp nhất là khi mặc đồ của ngyeu mình, có lẽ điều này thực sự đúng về Nhi.
Vừa thấy Nhi, mắt Vy đã sáng rõ to, kéo Nhi ngã nhào vào người mình. Vy ôm Nhi thật chặt, rồi hôn nhẹ lên tóc Nhi. Mùi kẹo bông gòn khẽ phảng phất trên mái tóc Nhi. Vy kéo Nhi lại giường, để Nhi ngồi vào lòng mình, Vy hôn lên môi Nhi, rồi lấy đà đẩy Nhi ngã giường.
Nhi hoảng hồn đẩy Vy ra, nhưng Vy nhanh tay hơn kịp giữ chặt tay Nhi lại. Vy rướn người dậy nhìn Nhi, Sau đó đặt tay xuống dưới cởi từng chiếc cúc áo trên người Nhi. Nhi nắm lấy tay Vy đẩy ra.
"Đúng với hợp đồng thì bây giờ em là của chị rồi, đừng làm trò vô bổ nữa Nhi!
Nhi nghe vậy sững sờ, buông tay Vy ra. Vy khẽ mỉm cười rồi lột tất cả những thứ còn lại trên người Nhi. Vy đưa môi mình trườn nhẹ khắp cơ thể Nhi. Một đêm như thế trả qua trong cái thời tiết se lạnh cuối tháng hai ở Sài Thành oi ả. Chí ít nó vẫn có chút ấm áp hòa vào nhau khi khoảng cách không còn là nỗi trăn trở của Vy và Nhi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro