CHƯƠNG 44

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước xuống lầu thì đã nhìn thấy Hàn Băng cũng đã tắm xong,mọi người điều có mặt.

-Xin lỗi đã để mọi người chờ.-Hồng Nhi cười như thiên thần nói.

Mọi người ngồi đó ai cũng là ngơ ngác không nhận ra Hồng Nhi,chăm chú nhìn cái người thanh tao thoát tục kia mà cảm thấy mình thua kém bội phần mà không thể chạm vào được.

Hàn Băng là rất bất ngờ hơn ai hết vì Hàn Băng đã biết trước kia Hồng Nhi cũng là xinh đẹp,nhưng sao khi gặp lại Hàn Băng lại nghĩ có lẽ Hồng Nhi bận rộn công việc nên không quan tâm nhan sắc của mình mà để nó phai mờ,giờ thì Hàn Băng là vui mừng cùng ngưỡng mộ nhưng trên hết là kinh ngạc và hồn vía bay mắt khi nhìn thấy Hồng Nhi thay đổi chỉ trong vài phúc trước đây.

Hồng Nhi quá là xinh đẹp,giống như một bông hoa khan hiếm giữa rừng hoa đẹp,lại kèm theo đó là khí chắt siêu phàm thoát tục kia,Hàn Băng không để ý tới mọi người xung quanh mà chạy lại nắm tay Hồng Nhi ngồi cạnh mình.

Sau một vài phúc thắc thần thì mọi người định tâm lại,mẹ Hàn Băng khẻ nhíu mày khi thấy Hàn Băng và Hồng Nhi ngồi dính vào nhau,nhưng là không có thể hiện bạo dạng ra mặt.

-Ta không nghĩ là con thay đổi nhanh đến thế.-cha Hàn Băng là thẳng thắng nói.

Mẹ Hàn Băng liền dùng ánh mắt hỏa thiêu nhìn ba Hàn Băng,biết ý vợ mình ông liền ho khan vái tiếng.

-Ừm giờ vào vấn đề chính,Vũ và Dung là đối tác làm ăn nên từ nay ta giao quyền hợp tác của ta cho tiều Băng thay thế,vì là lo cho sự hợp tác lâu dài của ba công ty nên ta đã cho Vũ và Dung ở chung nhà để tiện theo kịp tiếng trình công việc.-Cha Hàn Băng thẳng vấn đề nói

-Hợp tác công việc đâu nhất thiếc phải là ở chung nhà đâu cha.-Hàn Băng thắc mắc nói.

-Đúng là như vậy,nhưng Dung vừa từ Mĩ về nay nhà lại quá xa để thuận tiện nên ta bảo Dung ở chung dù sao nhà ta cũng không thiếu phòng,còn có Dung đã từng giúp ta khi chúng ta gặp khó khăn nên đây coi như là đáp trả.

Mẹ Hàn Băng cầm tách trà lên uống sau khi nói xong.

Ba Hàn Băng tiếp lời.

-Còn Vũ là do một số việc gia đình khi giúp chúng ta mà rối tung cả lên,vì để tiện cho công việc nên mội hợp đồng với công ty nhà ta là do Vũ đảm nhận ba mẹ Vũ phải giải quyết các rắc rối khác nên Vũ phải tập chung vào công việc của công ty chúng ta,dù sao các con cũng là bạn thân nên để tiện mọi bề vì ba mẹ Vũ phải ra nước ngoài nên ta cũng đồng ý cho Vũ ở chung.

Vũ và Dung thì đang ngây ngóc đánh giá lại Hồng Nhi,nhưng bị thanh âm của ba mẹ Hàn Băng đánh thức khỏi sự thất thằng ngấm nhìn kia,bình tâm lại nhanh tróng.

-Sao thế Băng thấy không tiện thì Vũ không làm phiền nữa.

Vũ dời tằm mắt qua Hàn Băng nói.

-Không phải Băng không có ý gì đâu,chỉ là bất ngờ khi thấy hai người ở đây nên tò mò hỏi vậy thôi.-Nắm tay Hồng Nhi,Hàn Băng tươi cười nói.

-Ừm sau này xin Băng chíu cố cho.-Vũ cười đáp.

-Làm bạn lâu rồi mà còn khách sáo.-Hàn Băng tinh nghịch nói.

Dung ngồi đó chỉ cười nhẹ nhàng,thể hiện khí chất thanh nhã mà im lặng,lại nhìn Hồng Nhi mà thắc mắt về con người này Dung nghĩ: lúc thì rất bình thường nhưng khi tiếp xúc thì lại cho người ta cảm giác im dịu khó tả,nay lại một khắc như biến thành con người khác,người này thật không đơn giản.

-Thôi chúng ta đi ăn tối,giờ các con cũng đã đối rồi phải không,ta đã gọi người chuẩn bị thức ăn rồi,chúng ta cùng đi nào.-Cha Hàn Băng đứng lên nhìn mọi người nói.

Ai cũng đáp ứng mà đứng lên đi theo,bữa ăn diễn ra rắc im ắng.Ăn xong Hồng Nhi và Hàn Băng định tâm tình cùng nhau,nhưng Vũ đã kéo Hàn Băng cùng Dung bàn công việc,Hồng Nhi lẽ loi trong nhà,cảm thấy không ổn khi ở với hai lão đại trong nhà này Hồng Nhi liền xin phép lên phóng.

-Con khoang vôi hả đi,ta có chuyện muốn nói với con.-Cha Hàn Băng tựa ghế salon ngồi kế mẹ Hàn Băng mà nói.

Hồng Nhi biết thế nào họ cũng sẽ nói chuyện cùng mình nhưng không ngờ lại nhanh đến thế,đúng là gia đình họ thuộc dạng đánh nhanh rút chậm:Hồng Nhi nghĩ.

-Con quen tiểu Băng nhà ta cũng lâu rồi,nhà con biết không.-Cha Hàn Băng ôn tồn nói.

-Vâng biết ạ,họ đồng ý và không làm khó con.-Hồng Nhi biết mục đích của ba mẹ Hàn Băng là gì nên lúc này đang đề phòng mà ứng chiến.

-Thế à,có lẽ nhà con không giống nhà ta,con cũng đã từng nói chuyện với mẹ của Hàn Băng,ta nghĩ con cũng là người thông minh nên cũng hiểu ý bọn ta,nhưng là ta không muốn làm khó các con,thôi thì ta sẽ cho các con tìm hiểu nhau.-Cha Hàn Băng nhìn Hồng Nhi nói.

Hồng Nhi nhìn dáng vẻ đó mà liên tưởng tới dáng vẻ của mẹ Hàn Băng lúc trước khi hứa đáp ứng Hồng Nhi cũng vậy,lòng không khỏi khăm phục ông trời cho họ là hai vợ chồng rất là chính xác và vô cùng xứng đôi.

-Con biết hai người không yên tâm giao Băng cho con,nhưng là chúng con không thể buôn bỏ nhau,xa nhau hai năm như lời đã định đã là quá mắt mác đối với con,vì thế con cám ơn sự đồng ý của hai ngươi giờ đây.

Hồng Nhi là đang oán trách mà nói.

-Con trách ta,ta cũng không có gì để nói,nhưng chúng ta cũng chỉ vì các con,giờ như lời ước hẹn khi xưa,ta đáp ứng con cũng là tròn lời hứa.-Mẹ Hàn Băng ôn tồn nói.

-Nhưng ta không muốn các con còn trẻ mà hủy hoại cuộc đời mình như thế,con cũng không muốn làm gia đình ta mắt thanh danh trước mọi người,dù gì gia đình ta khác gia đình con,nhà ta không phải là nổi trội gì nhưng cũng là có danh tiếng bấy lâu nên các con trước mặt người khác cứ bình thường quan hệ,ta chỉ có một yêu cầu là thế.

Cha Hàn Băng nghiêm nghị nói.

-Văng con biết.

Hồng Nhi miệng nói nhưng lòng nghĩ: gia đình mấy người toàn là dân cổ đai chỉ có Băng là theo kịp thời đại thôi,hứ gia đình các người với gia đình bổn tiểu thư đây không khác nhau đâu mà đem ra so sánh để hạ nhục người nhà tôi.

-Thôi không còn gì nữa con lên phòng nghĩ đi.-Cha Hàn Băng tay cầm tờ báo lên nói.

Hồng Nhi chào lễ phép mà đi,tuy không vừa lòng tháy độ của họ nhưng Hồng Nhi không thể hiện ra mặt,mà vẫn là tươi cười lên phòng.Liếc nhìn phòng Hàn Băng mà thở dài.

Băng ơi là Băng cùng tuổi mà sao Nhi thấy Nhi và Băng khác nhau quá,Băng sao mà quá ngây thơ đến thế,hay là Nhi quá nhạy cảm và tinh quái đây:Hồng Nhi đa tam mà nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro