CHƯƠNG 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi tối vất vả tỉnh mịch cũng trôi qua.Hồng Nhi bước xuống lầu với khuôn mặt tươi tỉnh,cả nhà Hàn Băng thì đang chuẩn bị dùng bửa sáng,trong đó cũng có Vũ và Dung.

-Nhi bên này.-Hàn Băng vẩy tay gọi Hồng Nhi ngồi kế mình.

Vũ và Dung đâu thể để vậy được,đương nhiên Vũ và Dung ngồi hai bên còn Hàn Băng ngồi ở giữa,Hàn Băng nhíu mày không vừa ý,Vũ liển nháy mắt với Hàn Băng ý bảo cha Hàn Băng không thích hai người ngồi gằn nhau.

Hàn Băng liếc nhìn cha mình liền thấy khuôn mặt ông không vừa ý với hành động lúc nảy,Hàn Băng là khó chịu mà để Hồng Nhi ngồi kế mẹ mình.Giờ trong nhà Hàn Băng lúc nào Hồng Nhi ngồi đâu hai làm gì thì điều có người đi theo và ngồi kế bên.

Người giám sát Hồng Nhi không phải là người hầu trong nhà mà là hai lão đại trong ngôi nhà này,Hồng Nhi là cố nhịn mà chịu bị giám sát,tuy nói là họ cho Hồng Nhi và Hàn Băng quen nhau nhưng từ lúc vào ngôi nhà này Hồng Nhi và Hàn Băng chưa bao giờ có thể nói chuyện hay ngồi cạnh nhau quá năm phut.

Hồng Nhi từ lúc nhận điện thoại của Hoa tới nay,cũng chưa thể gặp được Hoa vì bị hai lão đại nhà Hàn Băng thay phiên nhau canh giữ mà chưa thể bước ra khỏi nhà.

Vũ và Dung thì luôn theo sát Hàn Băng,mỗi ngày Hàn Băng đi làm về điều thấy Hồng Nhi ở nhà nên cũng cảm thấy yên tâm,giờ Hồng Nhi như là một vật trang trí trong ngôi nhà của Hàn Băng chỉ dùng để cho Hàn Băng ngấm mà không chạm vào được.

Tuy tức bực nhưng công việc của Hồng Nhi không ngừng phát triển,dù là bị ràng buộc khi ở nhà Hàn Băng nhưng Hồng Nhi vẫn phân phó công việc với nhân viên qua điện thoại.Còn về việc của Hoa thì Hồng Nhi đã điện thoại tâm sự với Hoa và kể tình hình của mình lúc này.

Hoa hiểu nên không trách Hồng Nhi,Hoa đành tự mình xoay sở,biết Hoa vất vả vì Vi,Hồng Nhi đâu thể nào không giúp đỡ,vì thế Hồng Nhi đã gọi cho một số người của mình,phân phó họ điều tra tình hình nhà Vi,điều tra và giám sát không bỏ sót một chi tiếc nào.

Qua sự điều tra đó Hồng Nhi biết được Vũ là người ưa tới lui và an ủi Vi,nhưng Hồng Nhi lại vô cùng thắc mắt vì sao Vũ không giúp đỡ Hoa và Vi,ngược lại Vũ lại muốn chím đoạt tình cảm của Vi.

Hồng Nhi lại nghĩ hàng ngày Vũ cứ bám lấy Hàn Băng và cứ tìm cớ tách Hồng Nhi và Hàn Băng ra,vì thế Hồng Nhi một phần nào cũng hiểu dụng ý của Vũ.

Cầm điện thoại Hồng Nhi gọi cho Hoa nhưng gọi mãi Hoa không bắt máy,Hồng Nhi vô cùng lo lắng,muốn xuống nhà và quyết định ra khỏi nhà .

-Nhi cả mấy tuần rồi không có việc gì để làm à,hay là đến công ty Vũ đi,Vũ sẽ phân phó công việc cho Nhi làm.-Giọng điệu chế giễu và khinh bạc của Vũ vang lên khi thấy Hồng Nhi đang đi xuống từ trên lầu.

-Cám ơn Vũ,Nhi biết mình nên làm gì và không nên làm gì mà với lại Nhi là đang nghỉ phép mà.-Hồng Nhi biết Vũ mỉa mai mình nói mình vô công rổi nghề nên không thể hiện tức giận ra ngoài khi có đủ mặt mọi người ở đây mà dùng nụ cười đáp lời.

-Ai lại cho nhân viên nghỉ vào lúc cao điểm đang tranh giành nhau trên thị trường thế này,Vũ biết công ty Nhi gặp vấn đề nên Nhi không cần ngại.-Vũ tiếp tục cười sỉ vả nói.

-Công ty Nhi làm là ngoại lệ,với lại chuyện của Nhi Vũ cũng không cần bặn tâm quá.-Hồng Nhi bước đến salon mà nói.

-Nhi cũng chưa nói với Băng là Nhi đang làm gì,có thể cho Băng biết không.-Hàn Băng thấy tình hình không ổn mà chen vào.Tay thì ra dấu ý bảo Hồng Nhi lại ngồi kế mình.

-Cũng là những công việc của công ty,bình thường như lúc trước thôi.-Hồng Nhi thấy vậy trả lời hoa lo rồi định bước tới ngồi cạnh Hàn Băng.

Nhưng Vũ lại là chiếm chỗ,Hồng Nhi biết Vũ rõ ràng là chọc tức mình và có ý khiêu khích,nhưng Hồng Nhi vẫn là ôn tồn không phản kháng.

-Ta nghe Vũ nói công ty của con cũng đã không còn hay là con vào công ty nhà ta làm đi.-Cha Hàn Băng tay cầm tờ báo đọc,miệng thì lại nói.

-Con cám ơn nhưng công ty của con cũng là đang ổn định vì thế không có vấn đề gì đáng lo ạ.-Hồng Nhi hướng cha Hàn Băng nói.

-Có thật thế không,hay là con không còn không muốn nhận sự giúp đỡ của bọn ta.-Mẹ Hàn Băng là tiếp tay Vũ châm chít Hồng Nhi.

-Không phải vậy ạ,thật là công ty con không có gì đáng lo nữa ạ.-Hồng Nhi là ôn hòa nói với mẹ Hàn Băng.

-Thế thì tốt,giờ năm người chúng ta phải đi dự họp,con cứ ở nhà hay đi đâu cũng được.-Cha Hàn Băng là đang coi Hồng Nhi là khách mà nói.

-Vâng ạ.-Hồng Nhi là không vui vì cha mẹ Hàn Băng không xem trọng mình mà lại coi trong Dung và Vũ.

Dung từ nãy đến giờ chỉ ngồi xem kịch mà không lên tiếng,khi đứng dậy năm người cùng đi thì Dung nắm tay Hàn Băng thân mật mà bước đi,Hồng Nhi là nhíu mày ghen tức

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro