CHƯƠNG 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm trời quan mây tạnh,có ai đó đang lận yên ngấm nhìn khuôn mặt say ngủ của một người.

Hàn Băng nhẹ nhàng vuốt máy tóc dài nằm hỗn loạn trên vai Hồng Nhi,nhìn gương mặt ngủ ngon lành kia làm Hàn Băng cảm thấy yêu nhiều lắm giây phút này.

Hồng Nhi cảm thấy có ai đó đang đụng vào người mình nên uể oải mà mở mắt ra coi thủ phạm là ai,thấy Hàn băng âu yếm nhìn mình Hồng Nhi cũng cười thân mặt mà vùi đầu vào cổ ôm Hàn Băng.

-Băng thức sớm thế,sao không ngủ thêm chút nữa.-Hồng Nhi ngắm khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Băng ở cự li cực kì gần gũi mà nói.

-Băng muốn ngấm nhìn khuôn mặt ngủ y như con nít của Nhi,ngủ gì mà phá quá à,đạp tung mền,còn lấn Băng muốn rớt xuống giường luôn.-Hàn Băng sáng sớm đã muốn trêu ghẹo Hồng Nhi như ngày nào mà nói.

Hồng Nhi ngượng đỏ mặt hỏi.-Nhi ngủ xấu tính đến vậy sao?dù có vậy nhưng cũng không đến nỗi lấn Băng lọt giường đâu.

Hàn Băng nhìn ngấm khuôn mặt mắc cỡ ngượng đến vành tai cũng đỏ của Hồng Nhi mà cười hi ha,Hồng Nhi biết Hàn băng cố tình chọc mình nên hờn dỗi cắn nhẹ cổ Hàn Băng.

Bị cắn nhưng không đau mà là nhột ngứa nên Hàn Băng năng mặt Hồng Nhi lên để trả thù bằng cách hôn nhẹ vào môi Hồng Nhi.

Một buổi sáng tràng đầy yêu thương đang diễn ra tốt đẹp thì điện thoại của Hồng Nhi reo lên.Hàn Băng là tò mò và lo lắng có phải người nào đó muốn cướp Hồng Nhi đi không nên vội ngồi dậy với tay lấy điện thoại Hồng Nhi.

Vì trời còn rất sớm nên việc làm ăn sẽ không được bàn luận vào giờ này đâu,nên Hàn Băng mới nghĩ như vậy,Hồng Nhi cũng không để tâm Hàn Băng nghe điện thoại của mình,vì trước khi tự cho mình nghỉ phép Hồng Nhi đã cân dặn với các bộ phận quản lí của công ty là mọi công việc cứ chờ Hồng Nhi trực tiếp về giải quyết,còn những công việc quan trọng thì gửi qua email cho Hồng Nhi,những việc nhỏ thì họ tự làm.

Cầm điện thoại Hàn Băng thấy tên của Hoa nên hơi nhíu mày hỏi.

Mới sáng sớm mà Hoa đã rọi điện,định gây rối phải không?

-Hihi có người đang tức giận vì bị phá đám kìa,mà nè sáng ra phải thức sớm tập thể thao cho khẻo người đi chứ,chẳng lẻ hai người định tập thể thao ngay trên giường à.

Vi giọng nói đùa giỡn mà bỡn cợt Hàn Băng.

Hàn Băng đỏ mặt liếc nhìn Hồng Nhi đang nằm nép vào thân mình để cùng nghe điện thoại thì nói.

-Có gì Vi nói nhanh đi,mà sao lấy điện thoại Hoa điện vậy.

-Hihi còn muốn nằm ủ ấm à,hihi thôi đừng ủ nữa còn nhiều thời gian cho hai người bên nhau mà,mau ra đây ăn sáng nè,điện thoại Vi hết pin quên sạt nên dùng điện thoại Hoa.

-ừm hai đứa mình xuống liền,Vi bỏ cái tính giỡn dai đó đi à.

Hàn Băng bị ghẹo nên ngại ngùng vở trách Vi.

Hồng Nhi nằm đó cũng đã nghe Vi nói gì nên hai người nhanh trống rời giường,nói hai người nhanh trống rời giường chứ thật ra Hàn Băng nhanh chân rời giường trước nên làm Hồng Nhi đỏ mặt khi thấy toàn cảnh xuân và những dấu tích do mình đêm qua để lạy.

Đỏ mặt không xuống giường mà nằm giả ngu như còn buồn ngủ mà chốn trong chăn vì Hồng Nhi cũng là ngượng không muốn Hàn Băng nhìn thấy toàn diện cơ thể mình.

Hàn Băng thấy Hồng Nhi e ngại nên cười hì hì rồi bước đến kéo Hồng Nhi ra khỏi chăn mà nói.-Đâu phải lần đầu nhìn thấy đâu mà Nhi phải ngượng.

Hồng Nhi muốn che đi cảm giác xấu hổ ma ngồi dậy nhanh ,ba chân bốn cẩn chạy vào nhà tắm,dù chạy đi đâu cũng là không thoát khỏi Hàn Băng.

Vào nhà tắm mà hai người đùa giỡn với nhau,một lúc lâu mới từ phòng tắm đi ra và chuẩn bị xuống lầu.

-Hai người có cần luyến tiếc nhau như vậy không mà giờ mới xuống.

Vi bực bội hỏi vì Vi và Hoa đã ngồi chờ gần một tiếng đồng hồ.

-Chặc người ta còn say xuân nồng mà Vi,sao trách được họ.

Hoa phụ họa Vi,hai người cùng song ca châm chọc.

-Nè sáng sớm hai người không cần song tấu tranh tài đâu à nha.-Hàn Băng cười ngượng đáp.

Hồng Nhi là lúc nào bị Hoa và Vi chọc cũng im lặng không lên tiếng mà nắm tay Hàn Băng nhìn vào bàn ăn,vì Hồng Nhi mà lên tiếng thì hai kẻ phá hoại kia sẽ lấn át mà chọc phá họ.

Cứ thế mà buổi sáng cũng tràn ngập tiếng cười của bốn người,khi ấy điện thoại Hàn Băng reo lên,là mẹ Hàn Băng điện cho Hàn Băng để gọi Hàn Băng về giải quyết công việc ở công ty.

Hàn Băng dùng giọng điệu hơi khó chịu không muốn về nói với mẹ mình,nhưng Hồng Nhi ra hiệu bảo Hàn Băng nên nghe lời mẹ,Hàn Băng khó chịu đồng ý tắt tiện thoại chờ câu giải thích của Hồng Nhi.

-Băng cứ về công ty đi,rồi mình gặp sau,Băng về đến thì Nhi cũng đi theo mà hihi.-Hồng Nhi cười nói.

-Nhi không muốn gần Băng sao mà bảo Băng về nhanh thế còn nữa Nhi mà đi với Băng thì cha mẹ Băng sẽ nhăn nhó cần nhần nữa cho coi.

Hàn Băng nhíu mày nhìn Hồng Nhi nói.

-Không sau,Nhi cũng là đi công tác mà vì thế họ không dám làm khó dể Nhi đâu,hihi quên Nhi là người đại diện cho tập đoàn Thế Giới sao,lúc trước là Nhi đi kí hợp đồng mà.-Hồng Nhi cười nắm tay Hàn Băng nói.

Giờ Hàn Băng với Hoa và Vi mới Nhớ tới chức vụ và nghề nghiệp của Hồng Nhi,vì lúc trước chính Hồng Nhi thay mặt tập đoàn Thế Giới kí hợp đồng với mẹ Hàn Băng,và cũng từ khi đó mà hai người cách xa nhau.

Hiểu chuyện nên Hoa và Vi mới biết vì sao Hồng Nhi có thể cho họ công việc và nơi ở tốt như vậy,còn Hàn Băng thì vui cười vì biết cha mẹ mình sẽ không có lí do để cấm mình tiếp xúc với Nhi trên phương diện công việc.

Nhìn ba người kia như thấu hiểu gì đó thì Hồng Nhi cười,Hồng Nhi chỉ nói mình là người đại diện nên họ cũng tưởng Hồng Nhi là làm bên bộ phận công tác với chức vụ vừa phải,biết họ nghĩ gì nên Hồng Nhi cũng yên tâm mà cười thầm.

Vì nếu để họ biết Hồng Nhi là người cai quản tập đoàn thế giới thì họ sẽ ngạc nhiên mà ngắc xỉu mắt,nhưng nguyên nhân chính để Hồng Nhi che than phận mình là vì nếu để cha mẹ Hàn Băng biết thì họ sẽ càng ghét Hồng Nhi vì họ sẽ nghĩ Hồng Nhi dùng uy quyền quy hiếp họ.

Cho nên lấy thân phận là người đại diện sẽ phần nào dễ đối mặt với cha mẹ Hàn Băng,chỉ khi nào cha mẹ Hàn Băng quá ương ngạnh mà phản đối Hàn Băng và Hồng Nhi đến với nhau thì Hồng Nhi cũng không ngại dùng quyền lực mà bức ép họ.

Nói thật ra Hồng Nhi là người ưa thích lạm dụng quyền hành của mình,như muốn nghỉ phép khi nào thì tự cho mình nghỉ,muốn đàn áp ai thì cứ việc sa thải người đó mà không nói lí do.

Dù như thế nhưng không ai dám nói gì Hồng Nhi.

Vì họ biết Hồng Nhi tuy tuổi trẻ nhưng lại là được chính cha nuôi Hồng Nhi tôi luyện cùng đã từng tranh đấu với các vị hồ ly tinh anh giào kinh nghiệm trong tập đoàn thế giới.

Vì thế có thể nói Hồng Nhi trên phương diện công việc thì Hồng Nhi đúng mức là một người tàn nhẫn lẫn tinh ranh.

Cho nên không ai dám nói gì Hồng Nhi.Nhưng trong công việc Hồng Nhi cũng rất công bằng và thưởng phạt phân minh.

Ai giúp mình hay ai muốn chống đối mình thì Hồng Nhi sẽ nhận định mà giúp đỡ hay tiêu diệt đối phương.

Cứ thế trong bàn ăn tràn lại tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro