Kết quả Ải 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giám khảo cho phần design lần này là một người đến hội nhóm design khá có tiếng trên wattpad là Graphic City VN - Hailey (notagoody2shoesgirl). Đã có kinh nghiệm trong graphic, Hailey sẽ đưa ra những nhận xét chính xác nhất. Và sau đây là kết quả ải 3 vừa rồi:

1. Cặp đấu: Crax (Crax_Wifi) và Keiko (_Keiko2k4_

Nhận xét Chuyện tình thành Parcelium của Crax

- Về phần viết:

• Winnie:  Một cảm giác lưng chừng. Mình không cảm nhận được tình yêu của Romia và Jolette, cặp nhân vật mà hình như bạn xây dựng dựa trên hình tượng của Romeo và Juliette. Nhưng chung lại bạn chỉ giữ lại được sự sến súa trong cuộc hội thoại, tình cảm giữa hai người đó mơ hồ đến mức mình chẳng thể nghĩ được chúng lãng mạn chút nào. Có quá nhiều điểm để bạn có thể khai thác để câu chuyện của mình trở nên sâu sắc hơn. Hình ảnh của cặp đôi đó ám chỉ điều gì? Bạn đang muốn truyền tải điều gì? Thật đáng tiếc khi ở ải 2 bạn đã bắt đầu tiến bộ thì ở ải này lại là một sự thụt lùi của bạn. Mặt khác, bạn đang bị lậm vào cách viết truyện dài nhưng ở cuộc thi này, khi giám khảo và người đọc sẽ chỉ được đọc các trích đoạn ngắn thì bạn phải cố gắng làm sao để mỗi ải bạn đều phải gây được dấu ấn trong mỗi câu từ, hàm ý. Bạn không thể dùng cách dẫn dắt của truyện dài để áp dụng vào cách viết trong cuộc thi này. Khá thất vọng.

• Jane:  Tôi đã mong chờ rất nhiều khi bước vào mở đầu câu chuyện của bạn. Cái điệu mở ấy thật hấp dẫn tôi, khiến tôi tò mò và phấn khích, tự hỏi phải chăng cuối cùng cả chặng của bạn đã có một ngôi sao sáng nhất, nổi bật trên tất thảy những ngôi sao còn lại?

• Get Backer: Cảm nhận và góp ý cho truyện của Crax. Trước khi vào đề, mình cần nói là không chỉ đánh giá một chương ở Vòng 3 mà thêm cả hai chương trước của bạn. Lý do đầu tiên là cá nhân mình không thích đánh giá năng lực viết chỉ qua một chương, nhất là với dòng truyện fantasy. Thứ hai là các chương có liên hệ với nhau ít nhiều, mình cần đọc phần trước để hiểu phần sau. Vậy nên mình đánh giá tổng thể truyện thay vì chỉ một chương duy nhất. Mình có đọc mấy nhận xét về các chương ở vòng 1 và 2 của bạn, nhưng sẽ bỏ qua mấy lỗi mà các giám khảo khác đánh giá như lạc đề. Thay vào đó mình sẽ coi hai chương trước như tiền đề để đánh giá chương thứ ba một cách khách quan, đầy đủ. Đánh giá của mình nói chung trước giờ vẫn thế, gồm nội dung và kỹ thuật. Điểm thì kiểu cảm tính thôi :v. Nói chung do mình thuộc loại giám khảo danh dự nên không quá nặng nề mấy cái số má :v, quyền quyết định vẫn thuộc về những người tổ chức. Vậy nhóe! Mình không đánh giá phần design, chỉ nói về viết lách.

Về nội dung, truyện của bạn theo hướng đen tối và mang yếu tố hành động khá nhiều. Cái này thể hiện rõ qua 3 chương, khi bạn mô tả cảnh chiến đấu để làm nổi bật nội tâm nhân vật. Dường như bạn giỏi nhất phần này và khai thác triệt để, cả trong Chương 3 vốn theo đề bài của bạn là thuộc chủ đề lãng mạn, nhể? Mình đoán rằng bạn muốn thông qua chiến đấu để gợi lên tính cách của các nhân vật Alissa và Selie, hai người này ra sao thì qua chiến đấu họ đã thể hiện cả rồi. Alissa thì liều mạng, ham hố đánh nhau và trả đũa đối phương; Selie thì suy nghĩ theo hướng lãnh đạo, ra dáng thủ lĩnh, và có vẻ Chương 3 sẽ gợi mở tương lai rằng cô ta sắp là người chỉ huy quân đội. Điểm chung hai chị em nhà này là vì nước quên thân vì dân phục vụ :v. Xét theo bối cảnh truyện, sử dụng chiến đấu để tô vẽ hình ảnh nhân vật cũng được (ở đây chưa xét nếu là câu chuyện hoàn chỉnh thì nó thu hút hay không), mình nghĩ bạn làm ổn. Trừ nhân vật Ginny. Và điểm mạnh này cũng là điểm yếu khiến truyện của bạn bị chùng xuống, như thế nào thì mình nói sau.

Về kỹ thuật, bạn dùng cách viết ngôi thứ ba, sử dụng nhiều tính từ mang tính bao hàm nhiều để gợi không khí khung cảnh. Việc sử dụng tính từ này nhiều nhất ở Chương 1 và 2, nhằm gợi hình ảnh cũng như sự nguy hiểm của mê cung lẫn khu rừng già. Ở Chương 3, cách sử dụng tính từ mang tính phổ quát cũng được dùng nhiều nhằm tạo cảnh thê lương cho tình yêu oan trái của hai anh chị Jollete và Romia. Dùng cách này tả cảnh thì không sai, nhưng kém hiệu quả. Bởi lẽ người đọc cần một cái gì đó nhiều hơn là những tính từ. Họ cần sự mô tả khung cảnh, sự so sánh, sự liên tưởng, sự hợp người hợp cảnh – độc giả bây giờ yêu cầu rất nhiều :v. Nếu bạn đọc kỹ lại truyện của mình từng chương sẽ thấy hầu như không có một cảnh so sánh nào cả, thành ra khung cảnh xung quanh trở thành nền để biểu dương tâm trạng cũng như tình tiết truyện. Trong khi ở thể loại fantasy, khung cảnh là phần quan trọng, rất tiếc là bạn bỏ qua phần này. Phần mê cung, hầu như mình không cảm nhận được độ nguy hiểm của nó. May mắn là ở rừng già, bọn quái vật Sirene đã kéo lại phần nào. Có một điểm sáng trong kỹ thuật là ở Chương 3, bạn sử dụng hiệu ứng màu sắc, bằng cách biến khung cảnh vào màu đen trắng, bạn làm nổi bật được màu đỏ hoa hồng lẫn máu, tô được khung cảnh chiến trường lẫn tình yêu ngang trái. Góp ý nhỏ: hãy nhắc lại màu trắng và đen nhiều hơn ở đoạn sau, được mỗi phần đầu thôi à :v. Vì kỹ thuật viết nên nó kéo lại truyện kha khá và làm mình có cảm tình hơn khi cho điểm.

Nhưng như có nói ở trên, bạn sử dụng cảnh chiến đấu khá nhiều, mà trong một chương truyện giới hạn tối đa 4000 chữ, điều này không tốt. Vì dùng chiến đấu nhiều, bạn bỏ quên khung cảnh và làm nhân vật Ginny bị lọt thỏm. Sau 2 chương, mình vẫn chưa định hình được tính cách của cô ta; trong trường hợp bạn muốn biến cô ta có thân phận người lính, tức là sống chết lúc nào không hay thì có thể, nhưng vì lạm dụng chiến đấu nhiều quá thành ra không khéo. Và trong cảnh chiến đấu, bạn cho thấy mình rất hâm mộ phong cách của anime, tức là nhân vật bay nhảy như siêu nhân :v. Nhưng có lẽ do hào hứng quá mà bạn viết lẫn lộn, cụ thể ở đây:

"Cô ta đáp xuống mặt đất, tung đòn quét hòng đốn ngã Ginny. Nhưng ngay khi cô vừa nhảy lên, một cú đấm thẳng bụng của Selia làm cô ngã vật ra đất..."

Không hiểu ai đang làm gì ai há :v? Hãy chỉnh lại.

Ngoài ra, vì mải mê tả khung cảnh chiến đấu mà bạn không để ý sự logic. Thứ nhất, ở mê cung thì có thể là dưới mặt đất vì bạn có nói đến các "đường ngầm", vậy thì tại sao lại có lá vàng trên nền? Nếu có lá, tại sao nó màu vàng trong khi đáng ra nó phải mục nát? Nếu là lý do siêu nhiên nào đó thì mình chưa thấy. Thứ hai, bạn hâm mộ anime chiến đấu của Nhật nên vũ khí của Ginny là Katana :v, nếu xét hoàn cảnh thì không logic, do ở vùng mà chiến binh sử dụng Claymore thì không có Katana, do việc rèn và tư duy chiến đấu hoàn toàn khác nhau. Thứ ba, khởi đầu Chương 2 bạn áp đặt Selie có vẻ lạnh lùng tàn nhẫn khi không quan tâm em mình chết, nhưng biểu hiện của Selie khi chiến đấu và ở Chương 3 lại không như vậy. Thứ tư, không chiến binh nào lê mũi kiếm dưới đất đâu nhé, mài lại mệt chết mẹ -_-. Thứ năm, người dùng kiếm liễu không chém trực diện vào thanh Katana đâu, tốn tiền mua kiếm mới -_-. Thứ sáu, đừng xài nước muối rửa vết thương, thời trung cổ chưa có nước muối sinh lý đâu, nằm hòm nhanh lắm, vậy nên ngày xưa bọn lính mới mang rượu đi. Thứ bảy, trong Chương 3, bạn để cảm xúc lẫn ý chí của mình xen vào nhiều quá, khác hẳn 2 chương trước khi bạn hoàn toàn là người ngoài cuộc quan sát diễn biến. Thứ tám, khi Selie đánh với Ginny, mũi tên từ đâu ra? Và khi chưa xác định được tên bay từ đâu, Selie đã quay người đi? Hãy xem lại.

Tổng quan là vậy, cá nhân mình nhìn vào truyện thấy nó giống anime hơn là truyện fantasy hoặc xa hơn là một tác phẩm văn học. Có lẽ bạn thuộc tuýp người viết cần nhiều không gian hơn thay vì bị giới hạn. Có nhiều việc cần làm khi sửa truyện này, và có nhiều việc cần làm khi bạn chuyển sang dự án mới. Kỹ thuật có, sức viết có, nhưng sắp xếp hay thu gọn cảm xúc viết thì chưa. Viết lách tốt nhóe! 

*Chú thích: Chương 1, 2, 3 mà giám khảo nhắc trong nhận xét là các bài thi lần lượt ở ải 1, 2 và 3.

- Về phần design:

Stock cậu chọn bị vỡ nét và rất mờ. Bìa có nhiều khoảng trống màu đen tạo cảm giác trống trải, sơ sài, nên thêm một số hiệu ứng hoặc texture. Nhìn chung tấm bìa không có sự sáng tạo. Ý tưởng nghèo nàn, chỉ chèn chữ và blend(nếu có?), nhưng stock chọn rất hợp với nội dung text. Text chính chọn font chữ khá hợp, nhưng nếu có thể sử dụng thêm 1 font nữa đan xen sẽ bắt mắt hơn. Text phụ gây mất điểm phá bố cục vì không hợp. Text chính nên cho to lên một chút vì có quá nhiều khoảng trống.  

  Tổng điểm: 29,25/100  

Nhận xét Dead Radius của Keiko

- Về phần viết:

• Winnie: Mình đọc truyện của bạn và đang cố tìm logic giữa các hình tượng, giữa lục địa Makani huyền bí có một chiếc xe hiện đại và người tài xế, cái xác chết cháy có thể chảy máu??? Người ta kêu cứu mà không lo đi cứu, ngồi phịch ở đó nhìn người ta chết cháy??? Và nội dung câu chuyện quá giống với một bộ phim kinh dị mà mình đã được biết qua. Cách bạn viết vẫn còn rất non. Viết kinh dị rất khó, vì nó sẽ đánh rất mạnh vào nội tâm của nhân vật, từ nội tâm nhân vật dẫn dắt nội tâm người đọc hòa vào không khí kinh dị của truyện. Để có thể viết nội tâm một cách chắc tay, không gây nhàm chán là không hề dễ. Và chẳng có điều nào bạn làm được, chủ đề này quả thực quá sức với bạn. Rất tiếc. Cần thời gian. 

• Jane: Khi đang đi vòng tròn, muốn thoát ra thì chỉ còn cách phá tan cái vòng luẩn quẩn thôi. 

• Get Backer:  Cảm nhận và góp ý cho truyện của bạn Keiko. Như các truyện khác, mình cũng đọc truyện bạn từ đầu để đánh giá tổng thể chứ không chỉ nhận xét qua một chương. Truyện fantasy là vậy, nó cần sự xuyên suốt và tính thống nhất, nên mình mới đọc tất cả. Giống các truyện khác, mình đánh giá dựa trên nội dung và kỹ thuật. Về tổng quan, truyện bạn viết theo hướng truyền thống gồm tất cả những gì mà người ta mong chờ ở một tác phẩm fantasy. Mảng này thì dễ viết vì tư liệu nhiều cũng như dễ hình dung cho độc giả, mà cũng khó viết vì dễ rơi vào lối mòn. Trong khuôn khổ cuộc thi, việc giới hạn số chữ làm ý tưởng của bạn bị gọt bớt khá nhiều, thành ra bị hẫng khá nhiều. Ta sẽ nói nhiều hơn trong phần sau. Mình chỉ bàn viết lách, không bàn chuyện design.

Về mặt nội dung, như nói ở trên, truyện bạn theo hướng truyền thống. Mở đầu chương 1, bạn giới thiệu rõ nhân vật trong truyện là một chiến binh, và những khu vực nguy hiểm như mê cung hay khu rừng giống như một phần của "trò chơi". Việc mào đầu truyện khá đơn giản, thậm chí có cái gì hơi giống kiểu tập làm văn :v. Mở đầu: đây là mê cung, rất chi nguy hiểm, vô đây là ẹo. Thân bài: chúng ta cùng vượt qua mê cung, nguy hiểm nhiều đấy, nhưng sẽ vượt qua thôi. Kết bài: vượt qua rồi, tới vùng đất xinh đẹp thôi :v. Thực ra đa số tác giả cũng như người đọc mong muốn kết cục như thế, nhưng diễn biến để đạt tới kết cục đó lại là chuyện khác. Chương 1 và 2 của bạn gần như là cuộc hành trình được định sẵn rằng nhân vật sẽ thoát và không trở ngại có thể cản bước anh/cô ta. Ở Chương 1, cuộc hành trình thoát khỏi mê cung quá đỗi đơn giản và thiếu điểm nhấn, nguyên do là bởi tác giả đào khoét phần nội tâm nhiều mà không thực sự quan tâm tới ngoại cảnh. Ngoài việc cho biết mê cung gồm những bức tường bằng hoa và xa tít mù tắp, mình không rõ nó thực sự có những cái gì, cạm bẫy ra sao hoặc có ai đang cùng tham gia trò chơi chết chóc với nhân vật chính hay không. Mọi sự khó khăn, mệt nhọc, vất vả đều xuất phát từ nội tâm nhân vật ra và khiến mạch đi cứ đều đều, tới lúc nhân vật chính thoát ra cũng cảm giác dễ dàng. Chương 2 có đỡ hơn khi bạn bắt đầu chăm chút nhiều hơn cho ngoại cảnh, những tác động mà nó đem lại rõ ràng hơn, nhưng vẫn phụ thuộc nặng vào phần nội tâm, thành thử vẫn chưa bật lên được.

Chương 3 của truyện thì đỡ hơn, do lựa chọn đề tài kinh dị nên tác giả dễ sử dụng thế giới siêu thực và ảo ảnh. Chương đó có lẽ khá nhất trong cả truyện, đọc cũng cảm giác ghê thặc :v, và cũng gợi mở được những ý tứ về sau – một nét mà truyện fantasy cần có. Nhưng bạn không thực sự bám sát cuộc thi, vì Chương 3 đó khá lạc quẻ. Ở hai chương đầu, mọi thứ ít nhiều có mùi trung cổ ở đây, nhưng sang Chương 3 thì tự dưng xuất hiện một cái xe buýt?! Rõ ràng là xe buýt vì có lái xe, phụ xe – không con xe thời cổ nào như vậy, cảm giác như thời hiện đại. Nó hoàn toàn mất liên lạc với hai chương trước. Hoặc là bạn có ý tứ khác nhưng bị giới hạn ý tưởng, mình không chắc. Ngoài ra, mình không thích đưa tiếng Anh vào truyện. Ngoại trừ tên địa danh, những câu thoại giữa nhân vật chính và một thế lực siêu nhiên nào đó thì hãy để tiếng Việt, còn để tiếng Anh... cũng không biết nói sao nữa. Tất nhiên mình đọc vẫn hiểu thôi (không biết đúng ngữ pháp hay không), nhưng việc này không nên một chút nào.

Và có lẽ lần đầu bạn viết thể loại này nên không để ý sự logic. Như đã nói ở trên, gọi là Trò Chơi Sinh Tử nhưng thực tế chỉ có một nhân vật chính tham gia. Phần kết ở Chương 1 khá phì cười với đồng cỏ của cừu mà bên trên lại có đại bàng đang lượn. Phần 2 thì con thú đang có ý đe dọa nhân vật chính, chưa biết nó ăn mình hay không mà đánh giá chủ quan rằng nó "vô hại". Và việc nó nhấc bổng nhân vật chính lên cho thấy nó có tay, mà khi ném nhân vật chính xuống vực lại dùng "chân trước", mâu thuẫn, hoặc một con quái vật lạ đời chăng? Và khi nhân vật chính rơi xuống vực, mình không nghĩ với quả tay gãy đó còn có thể leo trèo, bện dây thừng hoặc nghĩ cách mà leo đâu -_-. Và lỗi lớn nhất nằm ở suy nghĩ của nhân vật, khi anh/cô ta tự nhận mình là chiến binh dày dạn, nhưng có vẻ suy nghĩ vẫn non nớt như đứa trẻ 14, 15. Đến Chương 3 mình mới lờ mờ cảm giác nvc là nữ, còn trước đó thì không rõ luôn. Việc định hình giới tính muộn như thế là không nên, nhất là khi bạn chưa nhiều kinh nghiệm và chưa có thủ thuật viết.

Về mặt kỹ thuật thì mình không bàn nhiều. Nói chung truyện viết dạng truyền thống, cách viết cũng truyền thống và khá trong sáng, cho thấy người viết cũng nhỏ tuổi. Hiện giờ viết tròn một câu, dựng đủ một đoạn, có thắt có mở thì thôi cũng được rồi. Nhưng nhắc lại lần nữa: hãy bỏ phần tiếng Anh. Nếu viết tiếng Anh, hãy viết hẳn một truyện mới bằng tiếng Anh, không nên chêm vào như bây giờ. Mình đoán trước nay bạn viết mấy truyện tình cảm hoặc tuổi teen nhiều chứ chưa có kinh nghiệm viết mấy thứ nặng đô như fantasy, thành ra mọi thứ trong truyện chưa tới, người lớn tuổi như mình đọc thì khó vào, mà để cho người trẻ muốn tìm hiểu fantasy cũng khó mà đọc được. Hãy bớt viết nội tâm, trải bày nội tâm thực tế là thứ dễ viết nhất và dễ gây nhàm nhất. Truyện dày đặc nội tâm chỉ toàn là cảnh tĩnh, trong khi một câu chuyện cuốn hút thực sự nằm ở những cảnh động, những thứ mà ngoại cảnh tác động đến nhân vật. Hãy tư duy theo hướng đó, nếu bạn còn theo việc viết lách.

Tổng quan là thế, truyện đầu tay của tác giả nhỏ tuổi (hoặc mới bắt đầu viết) nên cũng không thể đòi hỏi cao hơn được. Mình cũng không khắt khe :v. Viết lách tốt! 

*Chú thích: Chương 1, 2, 3 mà giám khảo nhắc trong nhận xét là các bài thi lần lượt ở ải 1, 2 và 3.

- Về phần design:

Nhìn tổng thể bìa rất rối mắt. Dường như cậu quá lạm dụng texture khiến tớ nhìn vào thấy rất quá tải. Texture dính ở tóc(bên trái) và cả khuôn mặt nên xoá đi. Tẩy mod chưa kĩ. Blend bị đục. Phần text không được chăm chút nên trông rất chán. Text chính có thể thêm drop shadow trắng để nhìn sáng và thu hút hơn. Text phụ written... glorious thô, out.  

 Tổng điểm: 35,5/100  



2. Cặp đấu: Hasu ()  và Jasmine (_jasminesline)

Nhận xét Làng Isildu và câu chuyện nhỏ  của Hasu

- Về phần viết:

• Winnie: Có lẽ những lần trước quá ngắn nên không nhận ra cách Háu viết có chút pha trộn giữa fantasy kiểu phương Tây và ngôn tình kiểu phương Đông. Cách dùng từ cũng khá khó hiểu, đừng lạm dụng quá nhiều Hán việt nếu không cần thiết. Khi đọc hết, mình mới chưng hửng nhận ra đã hết rồi, đúng như cái tên, câu chuyện quả thực rất nhỏ. Các Háu viết tốt và đúng là cái cần cho bạn là thời gian và rèn luyện, nhưng chỉ nhiêu đó chưa đủ. Câu chuyện nhỏ của Háu đang nói đến điều gì vẫn chưa được rõ ràng. Mình có thể lờ mờ nhận ra biến đổi tâm lý nhân vật đã rõ nét hơn và nghệ thuật hơn. Tuy nhiên theo đề bài, mình không thể cảm nhận được cái được gọi là lãng mạn, dù ánh trăng bạc đầu truyện rất đẹp nhưng không đủ truyền tải quá nhiều. Và từ khóa của câu chuyện đáng lẽ ra phải là "Ánh trăng bên thềm địa ngục" lại không được nhấn mạnh. Mặc dù lờ mờ trong câu chuyện của bạn mình có thể đoán ra dụng ý nhưng nó không đậm nét. Có lẽ cái đọng lại cho người đọc lại chỉ là sự tử tế giả tạo của người làng và sự dè dặt của nhân vật chính. Cần đầu tư hơn. 

• Jane: Thế, rốt cuộc bạn đang muốn truyền đạt gì tới độc giả vậy? 

• Get Backer: Cảm nhận và góp ý cho truyện của tác giả Hasu. Giống như các truyện khác, mình cũng đọc truyện bạn từ đầu để đánh giá tổng quan chứ không nhận xét qua một chương. Ở đây mình chỉ quan tâm viết lách chứ không để ý bìa hay design. Cũng giống mọi lần, mình đánh giá dựa theo nội dung và kỹ thuật. Về tổng quan, truyện bạn là một cái gì đó "chưa tới", nghĩa là mọi thứ đã đâu vào đấy, chỉ đợi câu chuyện xảy ra nhưng rốt cục lại kết thúc trong lửng lơ. Và một điều mình phân vân là truyện này do một hay hai người viết vậy? Mong bạn hồi đáp. Mình chỉ bàn chuyện viết lách, không bàn design.

Về nội dung, thành thực mà nói để nhận xét nội dung thì... khó quá. Vì truyện bạn hầu hết đều ở bước đệm, gợi mở chứ chưa thực sự đi vào nội dung. Chương 1, bạn giới thiệu nhân vật Rian với một sức mạnh bị nguyền rủa, dân làm căm ghét và muốn ném cậu ta vào mê cung. Nhưng mê cung không xuất hiện, mà thay vào đó là giấc mơ của một Rian trưởng thành (chắc vậy khi bạn thay đổi đại từ nhân xưng) cùng một quãng thời gian không xác định. Sang Chương 2, khi mà cần nói về khu rừng thì bạn lại đáo về mê cung bằng vài nét chấm phá, nhưng những nét chấm phá vẫn không làm người ta hình dung được mê cung là thế nào, trong khi khu rừng vẫn bị bỏ ngỏ. Sang Chương 3, khu rừng vẫn bị bỏ ngỏ và một loạt nội dung khó hiểu tràn đến. Có cảm giác thế giới nơi đây không có một lịch sử rõ ràng, không có khung thời gian cũng không có một không gian nhất định. Mọi thứ đều là "phần mở đầu" và chưa đi tới nội dung rõ ràng để người đọc hiểu chuyện gì đang xảy ra. Xét phần mở đầu, nó đủ khơi gợi sự tò mò, đủ khiến người ta đọc tiếp nhưng chỉ như thế là chưa đủ. Ở Chương 3, thực sự nếu không đọc từ đầu, mình cũng không định hình được nhân vật đang làm gì hay chiến đấu cho cái gì. Và thực sự là mình chưa cảm giác được nhân vật chính hay nhân vật phụ ra sao. Rất đáng tiếc. Mình không nghĩ giới hạn số từ làm cho bạn khó triển khai nội dung, mà bởi bạn chưa định hình được việc phân bổ ý tứ trong một chương truyện. 4000 chữ đó hoàn toàn có thể cho bạn một khởi đầu hấp dẫn, một đoạn nội dung chấp nhận được (nếu tác giả tay cứng thì khá tới hay) cùng một cái kết tạm ổn. Vì những lý do trên, mình không thể kết luận chính xác nhân vật ra sao hay bối cảnh như thế nào, mong bạn thông cảm.

Về mặt kỹ thuật, bên trên mình có hỏi hai người viết hay không là vì Chương 3. Hai chương đầu của bạn viết theo lối truyện dành cho tuổi teen, có chút gì đấy nổi loạn cho tuổi mới lớn. Nhưng sang Chương 3 thì những thứ mà mình từng gặp chục năm trước lại xuất hiện như "thập phần", "cường đại", "ngự" hoặc "lãnh đạm", đây vốn nguyên thể là các từ Hán Việt mang tính Hán nhiều hơn, thường dùng trong văn phong Trung Quốc. Bạn có thể sử dụng văn phong này nếu xác định theo nó, nhưng phải viết từ Chương 1, trong khi Chương 1 – 2 lại khác hoàn toàn, thành ra cả truyện bị lệch hình thái. Ba chương truyện liên quan nhau, nên không thể nói là mỗi chương này dùng một kiểu dẫn dắt khác. Trong Chương 1 – 2, có vài từ bạn dùng sai bao gồm "Thượng Đế chí nhân", mà ở đây đáng ra phải dùng chữ "chí tôn". Và Rian "lúc nhúc tỉnh dậy" thì sai ở từ "lúc nhúc". Việc giới thiệu một nhân vật cũng cần phải có sự tự nhiên thay vì chỉ thằng cha này tên gì, thằng cha kia tên gì. Chỉ điểm cho người đọc rằng "cái người mà chúng ta nói tới đây tên là..." thực sự sẽ khiến chất lượng truyện đi xuống. Hãy nhớ rằng bạn là một người kể chuyện, không phải hướng dẫn viên du lịch để hướng con mắt độc giả theo ngón tay trỏ của mình.

Tổng quan là vậy, thực sự hơi đáng tiếc khi truyện có thể đi xa hơn nhưng tất cả mọi thứ vẫn ở phần mở đầu. Mình thì không khắt khe lắm. Viết lách tốt nhóe! 

*Chú thích: Chương 1, 2, 3 mà giám khảo nhắc trong nhận xét là các bài thi lần lượt ở ải 1, 2 và 3.

- Về phần design:

Chất lượng hình ảnh tốt, xài topaz nên nhìn rất mịn. Ý tưởng nghèo nàn, chỉ chọn stock xong chèn chữ vào. Mình biết là chọn stock cho phù hợp cũng rất mất thời gian nhưng nếu có thể phá cách thì sẽ tốt hơn. Về phần bố cục thì nhìn vừa mắt. Tấm bìa này không có bất kì sự sáng tạo nào. Về phần text, "chuyện" ríu rút vào "nhỏ". Nên xoá bớt phần trên của chữ h trong "nhỏ" sẽ thoáng hơn. Nhìn xa thì hai font cậu chọn có vẻ hài hoà nhưng khi nhìn gần, nhìn kĩ hơn thì không hợp nhau. Font handwriting có các nét hơi khó đọc. Còn font cứng cậu chọn trông khá thô. Điểm trừ nữa là cậu theo tông sáng, trong khi cậu được phân chia tông tối. 

Tổng điểm 37,5/100


Nhận xét Điên của Jasmine

- Về phần viết:

• Winnie: Một câu chuyện khác thuộc về riêng làng Isildur mà không nằm trong mạch chính truyện của bạn ngay từ đầu. Phiên tòa của những kẻ điên mang một cách viết khác hẳn so với hai phần trước. Bạn viết vẫn rất tốt, trôi chảy, linh hoạt và cuốn hút. Tuy nhiên, với khung cảnh rộng lớn của đề bài, câu chuyện của bạn vẫn trở nên lạc lõng và không thuộc về lục địa Makani. Dù ngay từ đầu văn phong của bạn đã như vậy nhưng rõ ràng ở hai phần trước, bạn đã có thể dung hòa nó. Ở ải này, bạn lại không làm được như thế. Ngoại trừ cái tên Ilsidur, còn gì để người ta liên tưởng đến được Makani và khung cảnh nơi câu chuyện được diễn ra. Thêm một vấn đề nữa là mình không cảm nhận được sự kinh dị của câu chuyện, đúng là có hơi huyền bí nhưng không thể gọi là kinh dị. Có lẽ mình là một người cứng nhắc chăng. Cần ngẫm nghĩ. 

• Jane:  Tôi không muốn phủ nhận sự thực rằng đây là tác phẩm dự thi khá nhất của bạn, thật đấy. Ước gì câu chuyện được lí giải nhiều hơn một chút, sâu hơn một chút, tôi sẽ thích thú hơn nhiều. 

• Get Backer: Cảm nhận và góp ý cho truyện của bạn Jasmine. Giống như các truyện khác, mình đánh giá truyện của bạn theo hướng tổng thể chứ không chỉ đánh giá qua một chương ở Vòng 3. Ở đây mình chỉ bàn viết lách, không bàn tới chuyện design trang bìa. Việc cho điểm theo cảm tính chủ quan, quyền quyết định vẫn thuộc về những người tổ chức :v. Cũng như mọi lần, mình đánh giá truyện dựa trên nội dung và kỹ thuật. Về mặt tổng quan, bạn là người biết viết và có khả năng viết. Với những trường hợp thế này thì đáng ra mình chỉ viết cảm nhận thôi, nhưng do bạn đang thi và dù ít dù nhiều, mạch truyện vẫn phải bám sát chủ đề cuộc thi này, vậy nên sẽ có phần góp ý. Góp ý gì thì chúng ta bàn sau :v!

Về nội dung, mình đánh giá cao việc tác giả lựa chọn một nhánh nhỏ trong cuộc chiến tranh là số phận những con người bình thường, thay vì tập trung các siêu nhân bắn chưởng :v. Nhánh nhỏ kiểu này trong truyện fantasy không mới, nhưng luôn hấp dẫn độc giả và khiến người ta muốn đọc, đồng thời nâng cao giá trị tác phẩm nhanh hơn, nhanh hơn rất nhiều so với kiểu viết fantasy truyền thống. Việc lựa chọn chủ đề phù hợp với thế mạnh của bạn là miêu tả nội tâm. Chương 1 và 2 là ví dụ, bạn khai thác triệt để điểm mạnh này và dùng nó làm nền, nút thắt, gợi mở, dẫn dắt cũng như chủ đề chính cho truyện. Một điểm khá tốt mà bạn làm được ở đây là sử dụng nội tâm để định hình khung cảnh, tức là lấy tình tả cảnh. Trong fantasy, miêu tả khung cảnh là việc mệt nhất và cũng nhàm chán nhưng không có thì rất là tệ. Nên thay vì sử dụng lối mô tả thông thường, bạn dồn vào phần nội tâm, từ đó làm nổi lên bối cảnh, thời gian cũng như tình thế hiểm nguy ở trong mê cung. Trên mạng ít người viết được kiểu này, nên mình đoán bạn đã viết được một thời gian. Ở Chương 1 thì hiệu quả chưa được ưng ý lắm, nhưng Chương 2 thì tốt, nhất là việc đem khu rừng bóng tối ngoài đời thực tạo ra một khu rừng bên trong nhân vật "Thị". Nhân vật đó luẩn quẩn trong thế giới nội tâm cũng giống như đang luẩn quẩn trong khu rừng chết chóc, gây nên hiệu ứng chồng lên nhau khá thành công. Mình giá cao phần này.

Tuy nhiên, Chương 3 lại khá lạc quẻ so với toàn bộ truyện. Có lẽ một phần do bạn xui xẻo bốc phải thể loại và đề tài dở ẹc :v (mình cảm giác đề bài phần 3 của ban tổ chức khá là đánh đố :v). Tuy nhiên, đề bài thì vẫn là đề bài, làm thì vẫn phải làm, nên đó mới là thi. Sự lạc quẻ trong Chương 3 nằm ở chỗ nó không liên quan đến hai chương trước. Bên cạnh đó, bạn cuốn theo đề tài mạnh đến độ những bản sắc của chính bản trong hai chương trước vừa bị nhạt nhòa lại vừa bị gồng quá mức. Chương 3 là một dạng viết theo ngôi kể thứ hai, sử dụng cách viết tự sự và tương tác với người đọc. Điểm mạnh của nó là tác giả hoàn toàn làm chủ và dễ dẫn dắt người đọc vào ý tứ của mình, điểm yếu là vì bản chất tự sự sẵn nên thành ra nếu làm không khéo thì không có chiều sâu nội tâm. Bạn lâm vào cái đó khi giãi bày và gồng sức quá nhiều, cái này sẽ nói ở phần kỹ thuật. Thứ nữa là bạn cần hiểu rằng trong cuộc thi và đề tài mang tính liên hoàn, nhất là thể loại fantasy, các chương cần có sự liên kết với nhau, không ít thì nhiều. Nếu bỏ tên ngôi làng Isildur, mình có thể chuyển câu chuyện sang bối cảnh khác, thời gian khác, thể loại khác ngay. Có lẽ người chủ nợ cho vay tiền người đàn bà điên trong truyện là nhân vật Thị ở Chương 2, mình không chắc, vì địa lý truyện hoàn toàn khác. Nhưng quả thật vậy thì cũng khá lỏng lẻo, khó lòng nghĩ rằng Chương 3 này thuộc cùng một truyện. Mình không nói nội dung chương kém, thực sự là nó tốt ở thể loại kinh dị, nhưng đặt nó vào tổng thể thì lại không ổn. Và có vài điểm thiếu logic khi hoàng đế cho người dân di tản vào cái nơi mà chưa biết nó như thế nào, cũng không có hướng dẫn cụ thể :v. Hãy để ý.

Về mặt kỹ thuật, bạn ảnh hưởng từ văn học Việt Nam trước năm 45, một ít của văn học Tây Âu khoảng thế kỷ 19 - 20 mà cụ thể ở đây là văn học Pháp, ảnh hưởng một chút từ cách viết kịch nghệ của họ, rồi ảnh hưởng một chút từ văn học hiện đại. Bạn chuộng lối viết câu ngắn, có tác động mạnh đánh thẳng vào tư duy người đọc. Tuy nhiên nó không bị phô và làm khá tinh tế, nhất là Chương 1. Giả như chương đó bạn có thể vẽ một Mê Cung khác hơn thay vì làm mình liên tưởng tới "Alice in Wonderland" thì tốt hơn. Chương 2 thì không tốt bằng nhưng do sự đồng điệu giữa nội tâm nhân vật và khung cảnh nên lại khá hơn. Chương 3 vẫn là những kỹ thuật như vậy, có sự kết hợp giữa lối viết kịch nghệ thời xưa và lối viết của văn học hiện đại, bạn làm khá tốt khi khiến người ta phải tò mò đọc để biết cái kết như thế nào. Như đã nói ở trên, bạn là người biết viết và viết khá lâu nên mình không phải nói bạn nên làm thế nào nữa. Vấn đề nằm ở chỗ bạn gồng quá nhiều, bắt đầu từ Chương 2, khi mà đào quá sâu tâm trạng nhân vật "Thị", khiến cô ta như một con rối trong tay bạn chứ không phải một con người thực sự. Việc này cũng tiếp diễn ở Chương 3 khi hai tuyến nhân vật bị lôi đi xềnh xệch trong tình tiết được sắp lớp sẵn. Nguyên do là khai thác nội tâm quá nhiều, nhưng cũng là chuyện thường thấy khi các tay viết bắt đầu muốn khẳng định hoặc tìm phong cách của mình.

Việc gồng quá nhiều trong một chương và khai thác nội tâm quá nhiều, nên thành ra cảm xúc tác giả bị cuốn theo, có lúc tự nói lên suy nghĩ của mình. Như ở Chương 1, việc để lộ quá sớm về cái gọi là "cuộc chiến tranh phi nghĩa", hoặc như "đám người tàn ác, vô nhân tính", nó gây lợn cợn trong việc định hình giữa nhân vật và tác giả. Bạn có giải thích việc đó thông qua một việc là đứa trẻ sớm trải đời nên hiểu biết hơn người, hoặc chịu nhiều đau khổ mà hiểu biết hơn người. Nhưng nếu là sự đau khổ trong gia đình thì nó mâu thuẫn với hành động của cha dượng con bé cuối Chương 1. Cũng giống việc hoàng đế cho dân chúng đi qua một mê cung mà không thực sự biết đường -_-. Có lẽ giới hạn số chữ làm bạn không nói rõ được hết. Và bạn dường như chuyên viết truyện ngắn nên không để ý một thứ gọi là "hình thái", thường xuất hiện ở truyện dài. Cái hình thái này khá quan trọng, nó sẽ quyết định truyện bạn thuộc dạng nào và lôi kéo độc giả như thế nào. Việc Chương 3 lạc quẻ thế này, hình thái truyện bỗng dưng bị bẻ gập lại, hơi đáng tiếc :v.

Điều cuối cùng: mình biết bạn ảnh hưởng nhiều từ các cụ viết văn Việt Nam, và mong muốn đưa hơi thở Việt Nam vào truyện fantasy. Ba chương của bạn đều có mùi Việt Nam trong đó, đôi lúc bạn gồng quá sức vì nó :v. Mình hiểu vấn đề này. Có một truyện tên là UREM cũng làm như vậy, tác giả đó nhiều không gian hơn bạn. Nhưng trên quan điểm của mình, không cần thiết phải như vậy đâu, trừ phi đó là dụng ý :D. Bạn viết câu chữ tròn nghĩa, người Việt đọc được đã là có chất Việt rồi, chứ không hẳn là phải cứ hơi thở đồng quê hay phong vị Việt Nam mới mang lại cảm giác đó. Giả như trong các chương, bạn thể hiện cuộc sống ở xứ sở Ithalia, một cuộc sống thôn quê nhưng có hơi thở riêng biệt của tưởng tượng, sự sáng tạo riêng và sức viết riêng, như thế sẽ tốt hơn.

Tổng quan là vậy, từng chương của bạn viết tốt, nếu không khó tính thì cho mỗi chương 10 điểm. Nhưng mình đánh giá truyện dài và đánh giá tổng thể, nên mình không thể thấy từng phần đẹp mà nghĩ tất cả đều đẹp được :v. Bạn viết tốt, có năng lực nhưng chưa sử dụng hợp lý. 

*Chú thích: Chương 1, 2, 3 mà giám khảo nhắc trong nhận xét là các bài thi lần lượt ở ải 1, 2 và 3.

- Về phần design:

Mình không biết cậu có thêm texture hay brush gì không nhưng tổng thể trông rất thô và vỡ nét. Crop chưa ổn. Text chính "điên" không có điểm nhấn, không tạo được cảm giác "điên". Text phụ chọn font cũng không hợp. Tấm bìa mang cảm giác tông tối chứ không phải sáng như cậu được yêu cầu.  

Tổng 11/100

3. Cặp đấu: MAz (_iamMAz_) và Trẫm (porce-lain)

Nhận xét Nàng ta chiến thắng của MAz

- Về phần viết:

• Winnie:  MAz có vẻ rất hợp với thể loại kinh dị. Bạn đang kể một câu chuyện hoàn toàn khác với mạch truyện ban đầu của bạn. Câu chữ tốt, từ ngữ sử dụng sáng tạo và logic tốt. Tuy nhiên mình đang tìm kiếm xem làng Ilsidur ở đâu, các chi tiết gợi dục của bạn không có nhiều tác dụng lắm trong miêu tả tâm lý của nhân vật nữ cùng với chủ đề mà bạn nhận được. Cần suy xét. 10/20

• Jane:  Ước gì tôi hiểu được những suy nghĩ thầm kín của Victoria Hudges. Ồ, nhưng tôi và cô ta là hai kẻ với hai chiều suy nghĩ khác nhau, sao mà thấu được nhau đây? 

• Get Backer: Cảm nhận và góp ý cho truyện của Maz. Giống mọi truyện trong cuộc thi, mình đọc từ đầu để nắm bắt tinh thần sáng tác cũng như nội dung của truyện. Fantasy không đọc từng phần. Và nếu mình không đọc mấy chương trước thì mình cũng không biết nhận xét Chương 3 của bạn ra sao nữa :v. Về tổng quan, bạn viết không phải tệ, nhưng có vẻ bạn vẫn đang ở giai đoạn tìm phong cách cũng như thể loại phù hợp nên truyện đôi lúc bị rối và thiếu sự thống nhất. Phần kỹ thuật viết cũng gặp một vài vấn đề, hầu hết là các lỗi mà tác giả nữ hay mắc phải. Nhưng nó cũng không phải to tát lắm và có thể sửa được. Cũng giống mọi khi, mình đánh giá dựa trên nội dung và kỹ thuật. Không bàn design.

Về nội dung, truyện bám sát vào đề tài của ban tổ chức và từ đó phát triển lên. Nội dung truyện tuy truyền thống nhưng cũng khá dị thường. Có vẻ như bạn thích viết truyện kinh dị nên ngay từ đầu đã mô tả khu vực mê cung giống như lò mổ vậy :v. Mình phải đọc vài lần để nhận ra con gà có đầu người :v. Phần trong mê cung thì phải nói là hơi khó hiểu do quái vật thì quân mình biến thành, mà còn quái vật ở đâu nữa cũng xồ ra nữa, trong khi các đoạn văn lại chưa có sự liên kết chặt chẽ cũng như phân bổ hợp lý để tiện theo dõi. Thành thử trong Chương 1, điều đáng lưu ý nằm ở nhân vật chính. Tuy là cũng dàn trải nội tâm như nhiều người khác, nhưng được cái là diễn biến nội tâm theo sát từng diễn biến chiến trường cũng như phân đoạn chạy trốn. Vậy nên đọc không bị ngán lắm và vẫn có thể hiểu chuyện gì đang xảy ra. Chỉ tiếc một điều rằng diễn biến nội tâm đó nhiều khi thiếu nhất quán. Ở phần mở đầu, nvc đang cần gấp rút đưa ra chiến lược rút quân, mà đang thua chí chết kia, tự dưng chêm vào đó ý định gột rửa mối hận. Nó không sai, nhưng vì chêm cả cảm xúc vào đó thành ra lạc quẻ. Trong khi nvc hoàn toàn có thể đợi lúc ổn định, có chỗ ngồi tử tế, khi đó mới đem ra mà chửi bới rủa xả :v. Chứ đang uỵch nhau thế kia, còn phải rủa bảy tám câu páo chù thì chết rồi :v. Ngoài ra, do một số thiếu hụt kỹ thuật, chưa kể cốt truyện có phần dị thường nên cảm giác của người đọc chưa chạm tới. Máu bắn nhiều không phải vấn đề, kinh dị ghê rợn không phải vấn đề, vấn đề nằm ở chỗ tác giả đặt bút và triển khai ý ra sao. Như mình có nói ở trên, Chương 1 khá hỗn loạn và mình mất khá nhiều thời gian để hiểu. Được cái là cuối Chương 1 có phần ảo cảnh của nvc, cũng hợp với thể loại truyện.

Việc mô tả hỗn loạn cũng đồng thời xảy ra ở Chương 2, khi tác giả bắt đám sống sót tham gia trò chơi. Thực tình nếu cái này làm thành truyện tranh thì dễ hình dung hơn, chứ như mình cảm giác khá loạn. Và trò chơi này thực tình không phù hợp lắm trong bối cảnh truyện được xây dựng từ Chương 1. Đại khái nó thiếu sự thống nhất. Việc này cũng xảy ra ở Chương 3. Ở chương đó, mình không biết đây là thời đại nào khi nhân vật Victoria sử dụng sung lục và có tờ 100 đô (?!). Có súng lục rồi thì tức là phải có súng trường các kiểu rồi, chứ không kể gươm giáo như Chương 1 đâu :v. Hoặc là thế giới song song hay steampunk, nhưng chưa có một câu hay điểm nào chỉ ra những thứ này cả. Truyện thành ra bị lệch hình thái và thiếu thống nhất. Về Chương 3, có lẽ nó thiên về "gore" nhiều thay vì tính chất viết lách. Mặc dù mình có bạn muốn nhấn mạnh về nhân tính cũng như sự chấp nhận ai đó, nhưng cả chương do viết máu me quá nhiều, chưa kể vài chỗ mang tính dục hơi cao và viết không khéo, thành ra phần ý tứ bị chùng xuống. Cá nhân mình thực sự không cảm nhận được nhiều. Có lẽ bạn là fan Hannibal, nhưng nếu bạn từng đọc cái cách Hannibal tẩy não Clarice bằng cách cho cô ta ăn não Krendler, bạn sẽ thấy không cần máu me kinh tởm nhiều mà vẫn có hiệu ứng mạnh (thực tế mình không đánh giá cao truyện Hannibal lắm, nhưng phần đó thì cũng được, đáng để cho bạn tham khảo). Tuy nhiên, bạn hãy xem lại để có cái nhìn tổng quan hơn.

Về mặt kỹ thuật, bạn đang định hình phong cách nên nhiều câu bị rườm rà quá. Ngay trong câu khởi đầu: "Tôi gào lên khản đến đau rát cổ họng giữa biển lửa", hoàn toàn có thể viết gọn lại. Nhiều chỗ bị dông dài quá mà việc mô tả bị hỗn loạn, giống vấn đề mình nói ở trên là Chương 1 bị hỗn loạn và khó hình dung cái gì đến trước, cái gì đến sau. Trong Chương 2, nhiều từ cảm thán từ ngôi thứ ba tự dưng làm hỏng mất mạch truyện vốn đang căng thẳng và nvc đang chiến đấu sinh tồn. Chương 3 là chương lạc quẻ, nhưng thành ra viết lại trôi hơn so với hai chương trước, cho thấy bạn là người thích viết cảnh tĩnh hơn cảnh động. Dù sao thì đại đa số tác giả nữ đều khoái viết cảnh tĩnh. Có vài chữ dùng sai, nhớ xem lại và hiểu nghĩa của chúng, ví dụ như từ "âm đạo" bạn sử dụng ở Chương 3, nhưng thực tế là không đúng, phải chữ "âm hộ". Hai cái này khác nhau đấy nhé. Để ý.

Tổng quan là vậy. Truyện bạn viết cũng dài và có nhiều cố gắng, tuy nhiên việc để cảm xúc chen lấn quá nhiều khiến tác phẩm bị lệch pha. Và bạn cũng chưa có cái nhìn tổng quan để viết một truyện dài thực sự hoàn chỉnh, đặc biệt thể loại khó như fantasy. Nhưng cũng có vài điểm nhấn không phủ nhận, xét ở mức độ viết mạng thì cũng coi như được. Mình không khắt khe lắm. Viết lách tốt! :v 

*Chú thích: Chương 1, 2, 3 mà giám khảo nhắc trong nhận xét là các bài thi lần lượt ở ải 1, 2 và 3.

- Về phần design:

Chọn stock LQ, mờ. Tổng thể sơ sài, mod nên đặt dịch sang trái một chút nữa để không bị cụt đi phần mũi. Khung bị thô, nên xài khung vintage thay vì khung chữ nhật sẽ hợp với stock cậu lựa chọn hơn. Phần text mình không ưng vì nó không hợp với bối cảnh truyện, thêm cái dòng kẻ ngang phá bố cục nữa, cái light texture đỏ hồng cũng thừa thãi. 

Tổng điểm: 15/100  


Nhận xét bài Lumiere của Trẫm

- Về phần viết:

• Winnie: Như mình đã nói, phong cách fantasy phong cách phương Tây của bạn là rõ nét nhất và phù hợp nhất. So với hai ải trước, ải này của bạn đã có một chút gì đó gọi là hồn. Theo quan điểm của mình, hồn của từng câu chữ và hình tượng chính là thứ cần thiết nhất. Bạn có thể chọn cách viết gãy gọn và hùng dũng như các tác giả nam, hoặc chút lắng đọng và tâm tình như của tác giả nữ, cái cần thiết của câu chuyện là linh hồn bạn thể hiện được, cách bạn truyền tải và hệ quả của nó. Mình thích văn phong của bạn. Có đột phá. 

• Jane:  Thức ăn cũng cần hợp khẩu vị. Tôi không phủ nhận cách hành văn của bạn có trôi chảy, có dấu ấn, nhưng lại không hợp tôi lắm thì phải. 

• Get Backer: Cảm nhận và góp ý cho truyện của bạn Trẫm. Cũng giống như các truyện khác, mình đọc truyện bạn từ đầu để tìm sự liên kết cũng như đánh giá tác phẩm một cách chính xác. Và cũng giống mọi review, mình đánh giá truyện dựa trên nội dung và kỹ thuật. Về mặt tổng quan, truyện bạn khá tốt và phần đánh giá dưới đây hầu hết chỉ là cảm nhận, không góp ý nhiều. Bạn là người biết viết, biết cách viết một truyện dài và khiến nó thực sự là một câu chuyện chứ không đơn thuần là các mảnh chắp vá. Cũng lâu lâu rồi mình mới thấy một truyện tốt như vậy, chắc tầm... 4 tháng :v. Nói chung.

Về nội dung, truyện bám rất sát vào đề tài của ban tổ chức, từ đó phát triển theo ý của mình. Đây là cách dễ dàng nhất, thuận tiện nhất và cũng dễ đạt hiệu quả cao nếu biết cách viết. Tác giả đã làm được điều đó. Do tác giả có lẽ là dân hâm mộ fantasy trung cổ, đặc biệt là Chúa Nhẫn nên cũng học hỏi nhiều cách viết từ các cụ thời xưa :v. Những thứ cần có ở một tác phẩm fantasy truyền thống đều ở đây: một chút khía cạnh vĩ mô lịch sử, một chút đặc điểm đặc trưng về những vùng đất trong truyện, một chút ma mị huyền hoặc mang hơi thở cổ xưa, kiếm, hận thù... Nói chung là những gì mà một người hâm mộ fantasy mong chờ đều có cả. Tất nhiên là để làm mới mình và tạo phong cách riêng, truyện được kể theo cách hiện đại hơn, giảm bớt phần rườm rà, giữ đủ những gì cần thiết nhất để mô tả khung cảnh mà vẫn giữ được cốt truyện xoay quanh nhân vật. Nhân vật chính có hai người: Aaron và Eleanor, mỗi người đều có một vẻ riêng, tâm trạng riêng và nỗi khổ riêng. Mặc dù không đào sâu nội tâm như nhiều tác giả thường viết, nhưng bằng cách gợi quá khứ Aaron ở Chương 2, sau đó là ảo ảnh mộng mị của Eleanor ở Chương 3, người đọc vẫn có thể nắm bắt phần nào tâm lý của họ. Trước là một anh chàng mang nặng nỗi đau quá khứ, sau là một cô gái bí ẩn và không biết nên sống tiếp thế nào. Nó thoát khỏi việc dàn trải nội tâm quá nhiều – điều mà các tác giả nữ luôn mắc phải và rất thích mắc phải, đặc biệt là trong một cuộc thi giới hạn số chữ và đòi hỏi cao. Ở đây mình chỉ nói trong khuôn khổ cuộc thi, với chừng ấy thứ như hiện tại đã ổn rồi.

Tất nhiên trong mặt nội dung, có vài thứ rất khó hiểu như việc Eleanor đến ngôi làng với một mục đích không rõ ràng cùng hành động cũng không rõ ràng lắm. Có thể ông già làng là người quen của cô ta, nhưng trong Chương 3 chưa thấy đề cập, hoặc có thể do số lượng chữ không cho phép tác giả nói thêm. Một vài lỗi logic như thanh kiếm Aaron làm bằng đồng đen, cái này thì đồng đen không dùng để chế tác kiếm do tỉ lệ kim loại nặng, không thích hợp cho chiến trường vì tốn công mài, mài đến đâu xót đến đó (đắt mà :v). Thời đó làm được giáp rồi mà, làm kiếm thép đơn giản không :v. Nói chung là lỗi logic nhỏ, không đáng kể, chỉ cần người biên tập xem lại là được. Tuy nhiên, hơi đáng tiếc là do không giới thiệu khu rừng Komungu từ đầu nên lúc nó xuất hiện bị hẫng. Đại khái là nó bất thình lình nhảy vào giữa truyện mà không báo trước, nhưng dù sao phần này cũng dễ sửa, không khó. Tựu chung các lỗi trên này có thể sửa được nhanh, không gây ảnh hưởng nhiều, cũng ít gây khó chịu cho người đọc. Dễ tính thì bỏ qua thôi, mà người đọc bây giờ hầu hết cũng dễ tính :v.

Về mặt kỹ thuật, truyện sử dụng lối viết đơn giản, đủ, sức tả vừa phải nhưng gợi hình gợi thanh cao. Thực sự thì bây giờ còn quá sớm để bàn cái gọi là văn phong trong truyện, và bạn cũng không hẳn là người có phong cách ấn tượng nhất cuộc thi. Nhưng mình đánh giá cao ở chỗ bạn biết liên kết các chương, tạo cho chúng một hình thái chung và nằm trong tổng thể thống nhất. Đây là điều cần nhất khi đọc một truyện dài nói chung và fantasy nói riêng. Một truyện có thể có 2, 3 hình thái thể hiện nhưng vẫn nằm trong một thể thống nhất, còn không thì ta có "truyện ngắn tổng hợp từ nhiều tác giả".. Từ Chương 1 tới Chương 3, các nhân vật vẫn xuất hiện, và những thứ ở chương trước đều ảnh hưởng tới tình tiết ở phần sau. Thống nhất nằm ở chỗ đó. Chương 3, bạn phải viết theo chủ đề lãng mạn, nhưng bằng cách không xa rời mạch truyện ở chương trước, mà bản thân Chương 3 vẫn có lãng mạn song vẫn giữ đúng tinh thần sáng tác từ Chương 1. Vì lý do này nên mình đọc truyện bạn có cảm tình hơn.

Tất nhiên là trong phần kỹ thuật, bạn có lỗi khi lẫn lộn đại từ nhân xưng "ta" và "tôi" ở Chương 2 và 3. Một số tiểu tiết trong khung cảnh hiện lên hơi tréo ngoe, trái hẳn tình cảnh hiện tại. Đại khái những lúc Aaron đang lạc lối, vài thứ ánh sáng hoặc khung cảnh tự dưng thơ mộng vãi hoặc đẹp vãi ra :v, trong khi bạn chưa có ngôn từ hoặc câu văn cần thiết để nối hai thứ không liên quan đó với nhau. Vài chỗ sai chính tả, vài chỗ bị rối trong chuyển cảnh. Cái đoạn Eleanor bị mộng mị đó, phần chuyển cảnh chưa được tốt lắm, do là vài đoạn văn bị dài dằng dặc và thiếu trạng từ liên kết. Bạn có thể cắt ra cho gọn ý, không ngại rằng người đọc bị cợn. Ngoài ra thì vài nhân vật có thể trạng hơi nhắng như Aaron cao gầy, tay mảnh khảnh :v, có vẻ không đúng lắm với một thằng cha chuyên đi đánh nhau :v. Cơ mà thôi, đây là thế giới của bạn nên nói vậy chứ không can thiệp. Và có vài câu trong đoạn tự dưng nằm lệch ra khỏi dòng và theo cái gì đó như sắp chữ, là máy mình bị down hay bạn viết vậy? Nếu là bạn viết thì cứ để câu chữ bình thường, không cần như vậy. Thực tế là tác phẩm fantasy cần sức mạnh câu từ chứ không phải hiệu ứng sắp chữ, nó dành cho thể loại khác :v.

Tổng quan là thế. Trong số các truyện dự thi, truyện bạn nắm bắt tốt nhất về cách thể hiện, quan trọng là giữ được tinh thần sáng tác nhất quán. Truyện truyền thống nhưng vẫn có sức hút. Có thể vài chỗ lợn cợn nhưng không đáng kể. Viết lách tốt nhóe!

*Chú thích: Chương 1, 2, 3 mà giám khảo nhắc trong nhận xét là các bài thi lần lượt ở ải 1, 2 và 3.

- Về phần design:

Chất lượng bìa tốt, HQ. Ý tưởng khá độc đáo nhưng việc triển khai chưa làm nổi bật được hết. Tớ thích cách con chim đen lồng vào cái mod, nhìn giống như một phần của thân mod vậy, tuy nhiên phần đuôi chim nên xử lí kĩ hơn chỗ brush vẩy mực. Về tổng thể thì bìa có kha khá khoảng trống nên nhìn khá trống trải. Trong tấm bản đồ có cái nét mảnh mảnh màu xanh trông lạc quẻ. Text chính đặt ở vị trí không ăn nhập với phần bản đồ bên trên.

Tổng điểm: 53,25/100



---

• BẢNG ĐIỂM CỦA ẢI 3 •


Lưu ý:
- Điểm được làm tròn theo quy tắc, dưới 0.5 thành 0, từ 0.5 trở lên thành 1.
- Điểm của phần design được đưa về thang điểm 10.

• KẾT QUẢ ẢI 3

Cặp Crax x Keiko:  Keiko thắng.

Cặp Hasu x Jasmine: Jasmine thắng.

Cặp MAz x Trẫm:  Trẫm thắng.

• BẢNG ĐIỂM LINH HỒN •

Như đã nói trước đó, chiến binh có số điểm Linh hồn thấp nhất ải này sẽ bị loại và rất tiếc là chiến binh MAz với chiến binh Hasu sẽ bị loại. Cảm ơn hai bạn đã tham gia nhiệt tình cùng Glorious Peak, chúc hai bạn có thể đi xa hơn trong con đường viết nhé!

Hai bạn cộng sự bình luận nick gmail cho bọn tớ để nhận quà nhé, phần quà sẽ gửi trong vòng ba ngày! Cảm ơn cả các bạn đã cùng bọn tớ đi đến đây.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro