Cuộc gặp gỡ ở Basel

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trong thị trấn nhỏ giáp với dãy núi Rừng Đen, một người đàn ông châu Á bất ngờ đến đó. Mang theo một chiếc cặp cũ đựng tài liệu, mặc một chiếc áo gió màu sáng, trong buổi sáng sương sớm, nhìn có chút loang lổ.
Anh ấy trông không giống như là một du khách đến đây du lịch. Anh ấy không đi đến các địa điểm tham quan hay đến những con phố náo nhiệt của thị trấn nhỏ này, mà chỉ tìm một nơi bình thường không có gì lạ như công viên, tìm một chỗ trống ngồi xuống viết và vẽ lên một cuốn sổ tay trống, ngày qua ngày ngắm nhìn vào sông Rhine.

Có cô gái đánh bạo tiến tới gần bắt chuyện với anh ấy. Anh ấy lập tức đỏ mặt, từ túi xách lấy ra một đóa cổ xưa hoa hồng tặng cho cô gái và thấp giọng nói xin lỗi. Điều đáng ngạc nhiên, là hoa hồng của anh ấy đã có từ rất lâu rồi, màu sắc có chút hơi trầm cũ, lại vẫn như cũ hiện hữu, cũng không có điểm tàn lụi.
Giống như có phép thuật vậy!

Thế giới của anh ấy thật dịu dàng mà lại như xa cách, vẫn luôn duy trì một khoảng cách không quấy rầy lẫn nhau. Ngẫu nhiên bạn sẽ cảm thấy, anh ấy hư ảo tốt đẹp đến vậy chỉ tồn tại trong quả cầu pha lê, phản chiếu ánh sáng của giữa trưa, cùng sông Rhine hòa lẫn.

"Quá muộn rồi!" Anh ấy nhìn xuống chiếc đồng hồ và tự nói với mình.
Đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy giọng nói của anh ấy, có chút tò mò, anh ấy dường như nhận thấy được điều gì đó, ngẩng đầu nhìn về phía bên này.Bốn mắt đối diện, đôi mắt màu hổ phách của anh ấy như ngưng tụ thời gian, là phong đường trù mật. Có cơn gió thổi từ dưới lên, những chiếc lá rụng ở bên người anh ấy bắt đầu xoay quanh, dần dần biến mất không thấy bóng dáng anh ấy đâu nữa.
Tôi dường như đã quên một cái gì đó...
Sông Rhine có một truyền thuyết kể từ đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro