74. Thơ vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kính tặng bác Mạnh Sinh

Cảm ơn bác tặng thơ vui
Cháu chưa lặng lẽ qua đời được đâu
Cháu còn ở với cây cau
Bùng xoè tán lá, đỏ au quả già
Cháu còn ở với mẹ cha
Mắt mờ chân chậm, biết là cậy ai
Cháu ăn hạt gạo bao đời
Mồ hôi, máu, ngấm vào người, đã lâu
Cháu làm đã được gì đâu
Cuộc đời còn cả đằng sâu rất dài
Cảm ơn bác tặng thơ vui
Đường về Âm Phủ còn vời vợi xa
Lối rầu xơ xác cỏ hoa
Rêu xanh bậc đá đã nhoà đâu chân
Điện Diêm Vương lạnh hương trầm
Sân Rồng quỷ ngủ, đầm đầm mưa rơi
Diêm Vương đi vắng lâu rồi
Nghe đâu ăn cỏ Nhà Trời xa xăm
Ngọc Hoàng mở tiệc trăm năm
Cồng rung muôn nhịp, rượu tăm nghìn vò
Mài vui chén rượu, cuộc cờ
Quên không mở của Phủ cho cháu vào...

Năm nay cháu đã lớn cao
Chẳng còn như buổi chiều nào bác thăm
Quả bòng vẫn rủ ngang sân
Tiếng chim năm ngoái vẫn ngân vang trời

Cảm ơn bác tặng thơ vui...

1972

* bác Mạnh Sinh, 75 tuổi, số nhà 15 Đông Kính, thị xã Lạng Sơn. Không biết nghe tin đâu, tưởng Trần Đăng Khoa đã chết, bèn gửi về nhà thơ đôi câu đối và 5 bài thơ khóc rất cảm động. Khoa trả lời bác bằng bài thơ này (NXB)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro