Chương 1: Rốt cục không kiềm chế được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Rốt cục không kiềm chế được

Trans & Edit: Gấu

"A Phong, anh. . . ." Lời này Tô Bạch còn chưa nói hết, đã nằm úp sấp lên bàn từng ngụm từng ngụm thở dốc, cậu cảm giác được bụng dưới của mình bắt đầu dấy lên một ngọn lửa kỳ lạ, đang từ từ thiêu đốt lý trí của cậu. Giờ phút này tay chân của cậu hoàn toàn không nhấc lên nổi, dường như có vật gì đó đang đè nặng trên người cậu, làm cho cậu không sử dụng được dù chỉ một phần khí lực của cơ thể. Nếu như cậu còn không biết bản thân bị chuốc thuốc vậy thì cậu có chết cũng xứng đáng.
"Tiểu Bạch." Người đàn ông trước mặt đứng ngược sáng với Tô Bạch lên tiếng, khiến cậu không thấy rõ biểu tình, "Xin lỗi."
"Anh!" Tô Bạch cho tới bây giờ vẫn chưa từng nghĩ qua người có thể hãm hại mình, lại là Tô Phong? Tô Bạch cảm thấy chính mình sau khi suy nghĩ lại đã tỉnh táo hơn một chút, trước lấy tay xoa xoa thái dương, tự trách chính mình nhận thức không rõ, đem sắc lang thành anh em tốt của bản thân, sau này cậu sẽ tìm người hung hăng tính sổ tên trước mắt này.
Dược hiệu từ từ phát huy tác dụng, Tô Bạch biết, một kiếp nạn này, chỉ sợ là cậu chạy không thoát. Cảm giác được người đàn ông trước mắt đi tới bên người ôm lấy cậu, Tô Bạch run lên một cái, thật sâu nhìn Tô Phong rồi nhắm mắt lại.
Tô Phong cho Tô Bạch uống loại thuốc có thể khiến người ta luân hãm vào tình dục nhưng lại vô lực phản kháng. Tô Bạch là người nằm trên đầu quả tim của Tô Phong, Tô Phong biết ham muốn chiếm dục của bản thân đối với cậu rất mạnh, trông thấy Tô Bạch cùng người khác tươi cười, cùng người khác cùng nhau ăn cơm trưa, cùng nhau chơi bóng. . . . Tim của hắn vừa co rút đau đớn lại khó chịu, hết thảy mọi thứ đều khiến cho Tô Phong mất đi lý trí. Hắn cũng không thỏa mãn khi quan hệ của bản thân cùng Tô Bạch chỉ là quan hệ bạn bè anh em thân thiết, hắn muốn tiến thêm một bước, đồng thời hắn rất sợ, vạn nhất Tô Bạch không thích hắn thì sao? Hắn phải làm gì đây? Tô Phong chỉ là vừa nghĩ tới khả năng này, tim liền đập mạnh, chua xót trong dạ dày khiến cho hắn vô cùng khó chịu.
Lúc này, hắn phảng phất nghe được một thanh âm khác vọng lại, giấu cậu ta đi! Đúng rồi, đem Tô Bạch giấu đi, nỗ lực khiến cho Tô Bạch chỉ thích mình hắn là tốt rồi, cho dù không thương cũng không sao cả, hắn yêu Tô Bạch là đủ rồi, hắn biết hắn cưng chiều cậu, cũng rất thương cậu.
Hiện tại trong đầu Tô Bạch hỗn loạn thành một đoàn đần đần độn độn, phía sau lưng đột nhiên va chạm cùng không khí lạnh lẽo khiến cho cậu thanh tỉnh một chút, thế nhưng rất nhanh, dục hỏa lại đem lý trí của cậu thiêu đốt toàn bộ, toàn thân đều rất ngứa, cậu bắt đầu vô ý thức giãy dụa. Trong miệng lơ đãng phát sinh rên rỉ khiến người ta xấu hổ, Tô Bạch không thể làm gì khác hơn là cắn chặt môi không để cho bản thân phát sinh âm thanh kỳ quái như vậy. Cái dáng vẻ đè nén này cậu không kịp phản ứng che đi rơi thẳng vào trong mắt Tô Phong, Tô Phong cảm giác trong lòng mình đang bang bang nhảy loạn, sâu kín thở ra một hơi, Tô Phong chạm vào môi Tô Bạch. Rất mềm, thậm chí hương vị khi thưởng thức còn ngọt ngọt một chút.
Không đủ, còn chưa đủ! Hắn nhẹ nhàng mà cắn cắn môi Tô Bạch, thừa dịp Tô Bạch bị đau mà mở miệng, đầu lưỡi trơn nhẵn nhanh chóng đưa vào khoang miệng, cùng đầu lưỡi Tô Bạch quấn quýt lấy nhau, Tô Bạch vô lực phản kháng, chỉ có thể bị ép tiếp nhận tất cả, trong lúc nhất thời, trong phòng tắm tràn đầy thanh âm khiến người khác tim đập mạnh đỏ mặt.
Nụ hôn vừa kết thúc, môi hai người tách nhau ra còn mang theo sợi chỉ bạc, nói không nên lời là của ai, thế nhưng lại rơi trên thân thể Tô Bạch, khiến cho cậu nhìn qua vô cùng dâm mỹ hỗn loạn. Tô Phong xoa xoa tóc Tô Bạch, thanh âm khàn khàn nói: "Tiểu Bạch, ngoan, không phải sợ."
"Trước để tôi rửa sạch cho em." Tô Phong nói, "Ngoan ngoãn chịu đựng một chút là tốt rồi."
"Không phải. . . ." Tô Bạch dùng lực đẩy hắn ra, thế nhưng lúc này cậu căn bản không phản kháng được. Loại mềm yếu này đối với Tô Phong mà nói ngược lại càng giống như một chú mèo con đang mềm nhẹ làm nũng.
Tô Phong đeo bao tay cao su vào, tiếp đó hắn chỉnh lại tư thế cho Tô Bạch, khiến cho cặp mông của cậu có thể hoàn toàn lộ ra, đùi Tô Bạch rất đẹp làn da cũng vô cùng trắng mịn, Tô Phong vuốt ve đùi cậu, trong chốc lát lại bị mê hoặc rồi.

"Ô. . . Cút đi. . . Không muốn anh chạm vào tôi. . . ."

Sau đó là những tiếng rên rỉ không kiên nhẫn của Tô Bạch, toàn bộ tâm tư của Tô Phong đều bị thanh âm này câu dẫn lên rồi, thật giống như có ai đó đang lấy lông vũ tinh tế chạm nhẹ vào tim hắn, mang đến từng trận ngứa ngáy. Tô Phong âm thầm mắng một câu, một bên đưa dầu bôi trơn đổ một đống ra tay, chạm vào nơi mà hắn đã sớm mong ước.
Cái miệng nhỏ phía dưới kia của Tô Bạch là màu hồng nhàn nhạt, căng mịn lại đàn hồi, nếp uốn bốn phía đều có thể bị nhìn thấy rõ ràng, không biết có phải do tác dụng của thuốc hay không, bây giờ cái miệng nhỏ đang thong thả mà co rút lại, tựa như một đóa hoa đang chậm rãi nở ra, lại bỗng nhiên khép lại. Tô Phong hít sâu một hơi, ở trên miệng huyệt tinh tế thoa thuốc bôi trơn lên, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống. Miệng huyệt bị ấn buông lỏng đứng lên, lúc này Tô Bạch đã không khống chế được chính mình, chỉ có thể phát ra một ít thanh âm xấu hổ. Tô Phong thừa dịp tình hình hiện tại, chậm rãi duỗi một ngón tay đi vào, bên trong rất nóng, vách thịt huyệt cũng rất đàn hồi, nhưng vẫn miễn cưỡng coi là có thể tiếp nhận.
"Ưm a a. . . Vật gì vậy. . . Đau quá. . . Đau quá. . ." Tô Bạch chưa từng bị người khác đùa giỡn như vậy, đột nhiên bị tiến vào, mang theo từng tia đau nhức tới chỗ đó phía dưới, theo xương cụt, chạy lên đầu óc của cậu, lúc này cậu chỉ muốn chạy trốn khỏi cảm giác này. Tô Phong nhận thấy được cậu khẩn trương, nhẹ nhàng hôn lên mí mắt Tô Bạch, "Ngoan nào, Tiểu Bạch của tôi là ngoan nhất, chờ một chút sẽ không khó chịu, được không?"
Tô Bạch mở hai mắt ra, bởi vì tình dục quá mức mạnh mẽ, lúc này mọi thứ cậu nhìn thấy đều mơ mơ màng màng, "Ừm ~"
Chợt đối diện với ánh mắt của Tô Bạch, người hắn yêu bây giờ hai mắt giăng đầy sương mù đẫm lệ, khéo léo đáp ứng yêu cầu của chính mình, mặc dù hiện tại có khả năng Tô Bạch không có ý thức về hành động của bản thân. Tô Phong biết chính mình trong cuộc đời này sẽ không thoát được Tô Bạch rồi, thế nhưng hắn cam nguyện, cả trái tim của hắn đã sớm bị Tô Bạch chiếm cứ, hắn mới là người bại dưới tay Tô Bạch.

P/s: Cuối cùng vẫn không bỏ được cám dỗ T^T. Gấu còn phải ôn thi mà lười ôn quá đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro