Con gái bị điểm kém

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đi chơi không Kiều Ân? Đừng buồn chuyện bài thi nữa."

"Hôm nay tớ hơi mệt. Hôm khác nhé."

Kiều Ân lắc đầu một cách buồn bã, cô bé chầm chậm hướng bước về nhà.

Mọi thứ xung quanh như chậm lại. Một lúc sau, cô bé đã đến nơi. Kiều Ân đứng trước cửa nhà mình một lúc rồi mới chầm chậm bước vào trong. Đũng quần cô bé đã ướt đẫm vị lo lắng và sợ hãi.

"Con gái về rồi ấy à, vào ăn cơm đi con." Bố của Kiều Ân mỉm cười, khuôn mặt ông chất phác và lương thiện, chỉ nhìn thì không ai có thể nghĩ đây là một người cha nghiêm khắc.

Thoạt đầu, cô bé chỉ đứng yên buồn bã nhìn cha mình, cổ họng khô khốc.

"Con...con..."

Bố đã dặn mình là không được giấu diếm. Kiều Ân chầm chậm với lấy chiếc cặp sách, lấy ra bài thi môn Toán được điểm 6. Lúc đầu, cha cô bé có chút ngạc nhiên, sau đó vẻ mặt ông đượm buồn. Ông đã thất bại trong việc dạy dỗ con gái mình rồi.

Ngay lập tức ông đứng dậy, vả thật mạnh vào mặt Kiều Ân, khiến cô bé ngã nhào, giàn giụa nước mắt. Cô bé bắt đầu van xin.

"Huhu, con xin lỗi, con xin lỗi mà bố, con xin lỗi..."

"Cởi quần áo ra"

"Con xin lỗi...con xin lỗi"

"TAO BẢO MÀY CỞI ĐỒ RA"

Kiều Ân nức nở, loạng choạng cởi quần áo ra. Từ chiếc áo đồng phục trắng làm lộ bầu ngực mới nhú, rồi run rẩy cởi chiếc quần âu, phía sau là cái quần lót đã ướt đẫm nước lồn và nước đái do sợ hãi. Miệng Kiều Ân vừa run rẩy nói xin lỗi, vừa kéo nốt chiếc quần lót và áo ngực ra, để lộ cơ thể khỏa thân trắng bóc.

"Huhu...Con xin lỗi bố...con hứa không có lần sau đâu ạ...hức"

Nghe lời cầu xin thảm thiết của con gái, vẻ mặt ông càng giận dữ. Bất thình lình, chân ông đá mạnh vào háng Kiều Ân, giữa cái lồn non ướt đẫm quý giá, làm làn da mơn mởn ấy lún vào. Tiếng hét thảm thiết của Kiều Ân vang lên. Lồn cô bé bắn nước tùm lum như vòi hoa sen.

"MÀY CÒN THÍCH HÉT À?"

Ông ta tức giận, đẩy cô bé ngã nhào, đấm mạnh vào hàm của cô bé mấy cái rắc, khiến máu chảy ra từ bờ môi sưng tấy, đôi má hồng thâm tím. Ánh mắt của Kiều Ân giàn giụa đầy vẻ hối lỗi, tuy nhiên sâu thẳm trong đó là sự chấp nhận và thấu hiểu.

"On..in...ỗi....hic...con...in ...lỗi"

"Lần trước tao bắt mày ăn cứt mày chưa sợ à, mà lần này mày dám mang ô nhục về cho tao?"

Trước vẻ mặt đe doạ của bố mình, Kiều Ân sợ hãi tới độ phọt cả cứt. Cô bé đái ỉa mất kiểm soát, lồn đít co giật như máy rung. Bị dính bẩn vào người càng làm ông bố tức giận hơn.

Nhận ra sai lầm của mình, Kiều Ân vội vã lấy tay hốt đống chất thải lỏng loét mà chính mình ỉa ra, nhét lấy nhét để vào cái mồm sưng tấy mà cố nuốt, không dám nhăn mặt hay toan nôn. Cô bé mong làm thế sẽ giảm bớt cơn giận dữ của cha mình.

"Con in lỗi .. Con in lỗi....xon in ỗi,...con in lỗi,..."

"Nâng háng lên"

Không dám cãi lời, Kiều Ân vội vã nhổm người dậy dạng chân, nhấc hông lên, hàng họ phơi hết ra trong sợ hãi và nứng lồn mất kiểm soát. Cô bị sặc bởi cứt của chính mình, nước mắt phủ đầy mặt, tóc tai rũ rượi. Nhưng cha cô bé không quan tâm, ông ta giận dữ kê chân con gái lên, tay còn lại vạch quần ra. Con cặc to tướng đã cứng ngắc. Kiều Ân sợ hãi lắc đầu lia lịa. Phá trinh một cô bé ở độ tuổi này chẳng khác gì tra tấn.

Ông ta nhét cặc vào khe lồn non ướt đẫm nước đái của con giá, mạnh bạo thúc vào khiến máu chảy ra. Kiều Ân dù đau đớn vẫn cố gắng ngậm chặt đống cứt đắng ngắt vừa nãy để không hét lên nữa.

"Địt mẹ con phò non, mày khít hơn cả con mẹ đã chết của mày nữa."

"Ưmm...ưm...hức...hic...~"

Nước tiểu, nước lồn, nước cứt và máu khiến con cặc của cha Kiều Ân dễ dàng hoà làm một với cô bé. Sự sung sướng dần đến sau những cú thúc, cùng với sự sợ hãi tột độ khiến mắt Kiều Ân trợn ngược, gần như mất tỉnh táo. Một lúc sau, ông bắn đầy tinh trùng vào lồn con gái. Kiều Vân bị thả rơi xuống đất, không kiểm soát được hạ bộ, hai lỗ vẫn bắn đầy nước và cứt. Mùi hôi thối dâm dục tràn đầy trong phòng.

"...Con...xin-n...lỗi...uậ"

Ông dẫm mạnh mấy cái vào bụng dưới con gái không thương tiếc, khiến tinh trùng và máu trinh phọt đầy ra ngoài bướm. Ở bên trên, Kiều Ân nôn mửa lên mặt.

"Địt con mẹ mày, bẩn hết rồi. Dậy ăn hết đống cứt này cho tao. Lần này tao tạm tha, lần sau còn điểm thấp thì tao giết chứ đéo cho mày sống nữa đâu con phò."

"...Dạ...vâng...ạ"

Kiều Ân thả lỏng người trong đau đớn và khoái cảm, thầm biết ơn cha vì đã tha thứ cho đứa con gái hư đốn như cô, trong khi dần chìm vào hôn mê. Cô tự hứa sẽ không bao giờ bị điểm kém khiến bố mình thất vọng nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro