Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau hai tuần phải nhìn mặt Satoru mỗi ngày, cuối cùng Shoko đã bỏ cuộc, cô miễn cưỡng đáp lại sự quấy rầy của hắn về Chú lực của Yuji.

"Thằng bé vốn đã có một lượng nhỏ Chú lực trước khi nuốt ngón tay Sukuna. Nó càng rõ ràng hơn khi sức mạnh của em ấy tăng vọt." Shoko bắt đầu nói, một điếu thuốc chưa châm lửa treo trên môi.

"Nói rõ ràng hơn được không?" Satoru cắt ngang, trong đầu nghĩ về Yuji.

Shoko lườm hắn trong vài giây, rồi cô thở dài.

"Điều đó có nghĩa là Yuji có tiềm năng trở thành vật chứa trong một thời gian dài, cũng đồng nghĩa với việc em ấy có, à, một cái 'tử cung' là chính xác nhất để miêu tả dạng Chú lực thằng bé mang trong người." Shoko nói trong khi châm điếu thuốc, khói trắng phả ra, tan vào trong không khí.


Satoru ngồi đó kinh ngạc, hai mắt mở to với đống thông tin vừa biết được.


YUJI SẼ VĨNH VIỄN THUỘC VỀ HẮN!

Đó là tất cả những gì cô có thể nói cho hắn biết, cô quay người vào trong, hút nốt điếu thuốc và dập tắt nó trên nền bê tông.


"Nếu đó là tất cả những gì cậu cần thì giờ tôi đi đâu, đừng quên cậu nợ tôi lần này." Cô nói vọng lại qua vai, tiếng gót giày vang lên khi cô chậm rãi đi qua hắn.


Satoru vui đến khó tả. Hắn hào hứng đi về nhà thật nhanh để được gặp bé mặt trời, trên khuôn mặt nở một nụ cười rạng rỡ.


Nơi duy nhất hắn nán lại là tiệm bánh để mua vài cái bánh dâu tây cho học sinh yêu quý của mình.


Đã gần đến lúc giữ bé cưng bên cạnh thầy mãi mãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro