prologue - gom mơ thành lời;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đếm gió cho đến ngày bão lên, tô biển muôn trùng thẳm sâu cái màu buồn dịu vợi - bão biển sắp về, và dấu chân tôi còn in hằn trên bờ cát trắng, tôi nghĩ về hình hài, về ngày dài tôi yêu em.

"Liệu gió có cuốn tôi đi, như ngày mắt em sáng ngời dắt tay tôi về an yên một cõi? Hay sóng có đẩy tôi xa bờ, như thuở em còn ngủ vùi trên vai này không mỏi?"

Dáng hình cơn mơ, có ngọt ngào và cũng đôi lần chát đắng, có vẹn tròn, và chẳng ít ngày xiêu vẹo, đớn đau. Thật nhiều những ngày thơ, và thật nhiều những trăn trở, liệu bão biển có làm gió xoáy - gom mơ về, đặt để trên tay tôi?

"Liệu, nếu tôi để thân mình thành bọt biển, thì có một ngày nào, tôi được đến cùng em?"

Để dù em có tan, tan thật dịu dàng vào đại dương thầm lặng, thì tàn hồn vẫn chẳng lạnh lẽo đơn côi.

- bẫy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro