[GoYuu] Chữa nắng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bối cảnh Việt Nam cận đại.
Yuuji là người song tính.

Warning : truyện dùng từ ngữ thô tục, có dirty talk, Ooc.

( Hổ Trượng )Du Nhân : Itadori Yuuji.

Cậu năm : Gojo Satoru

__________________________________

Sau khi chiến tranh kết thúc, cũng là lúc đất nước được ổn định. Những thành phố cũng như vùng quê hẻo lánh không còn tiếng bom đạn và mùi thuốc súng. Có những chàng thanh niên đi lính về được đoàn tụ với gia đình, cũng có những gia đình mãi mãi không gặp lại nhau.

Cuộc sống của người dân trước chiến tranh và hiện tại, phải nói là khác một trời một vực.

Duy chỉ có nó, chẳng thay đổi gì.

Du Nhân là một người ở đợ trong căn nhà của ông phú hộ từ năm 13 tuổi. Sau khi ông thằng Nhân mất, vì để trả nợ cho gia đình nó buộc phải vào nhà của ông phú hộ làm việc không công tính tới nay đã được 4 năm.

"Thằng Nhân đâu rồi ! bưng tráng miệng lên phòng cậu năm đi !"

Cậu năm, là đứa con cuối cùng của gia đình ông phú hộ. Vì trước đó những anh em của cậu đều yểu mệnh chết sớm, cậu là đứa con cầu con khấn của bà cả và ông nên cậu rất được cưng chiều. Từ nhỏ cậu muốn gì có đó, không ai dám làm trái lời. Lên năm 15 tuổi, vì đất nước còn đang chiến tranh nên cậu qua Ý học và vừa trở về ngày hôm qua - sau 8 năm du học.

"Trời cũng tối rồi, mày bưng đồ ăn lên cho cậu rồi xin rửa chân cho cậu. Cậu nhờ gì giúp nấy. Nghe chưa ?" Tiếng của chị Ngọc nhỏ dần trong phòng bếp.

Thằng Nhân gật đầu nghe lời chị, cầm lấy dĩa bánh có mùi thơm mà trước nay nó chưa từng được ngửi bước từng bước tới phòng cậu.

Trước nay, việc rửa chân cho ông bà chủ đều là do người hầu riêng của họ làm. Chỉ có cậu năm mới từ nước ngoài về là chưa chọn được kẻ hầu cho bản thân.

Từ khi cậu năm về đây, lũ nô bọc lại có thêm công việc để làm. Cũng vì thói quen sinh sống khi ở nước ngoài, nên cậu năm là người dễ tính lại hào phóng chuyện tiền nong, chỉ cần làm theo yêu cầu của cậu thì cậu sẽ không bạt đãi mà thậm chí còn cho đám người hầu mấy đồng ăn uống có khi cậu còn cho tiền đô. Mặt khác, tiếng nói của cậu rất có trọng lượng trong nhà nên vì thế đám gia nhân mới ra sức lấy lòng. Chỉ có thằng Nhân ngu ngơ không biết nịnh bợ lấy lòng ai, vì chị Ngọc biết nó sống trong sự túng thiếu nên mới bày cách cho nó.

"Cốc Cốc—"

"Cậu ơi."

Tiếng bàn tay gõ vào cửa vang lên trong đêm thanh vắng cùng giọng nói của nó.

Mãi một lúc sau mới thấy cậu đáp lời.

"Vào đi."

Nghe được tiếng của cậu, nó nhẹ nhàng đẩy cửa vào. Phòng của cậu được tu sửa ngay sau khi nghe tin cậu chuẩn bị về nhà, căn phòng có những đồ trang trí cùng với những tượng điêu khắc bằng gỗ và những bức tranh sơn thủy mạc càng làm nổi bật vẻ đẹp của chủ nhân căn phòng đang ngồi dưới ánh đèn đọc sách.

Nó đặt dĩa bánh xuống bàn, rồi đứng trước phòng nhìn cậu ấp úng như muốn nói điều gì đó.

Đây là lần đầu tiên thằng Nhân được gặp cậu năm, từ qua giờ vì để làm cổ mừng cậu về nó phải chạy đôn chạy đáo làm từng việc nặng tới nhẹ. Cả ngày chỉ ở trong bếp nên không thể nhìn thấy mặt cậu, chỉ nghe mấy đứa người làm tả cậu đẹp ra sao và là người thế nào.

Nó chỉ không ngờ là trên đời có người đẹp đến thế, cậu còn đẹp hơn trong lời tả mơ hồ đầy lủng củng của mấy đứa hầu làm chung với nó nữa. Cậu mặc trên người một bộ đồ ngủ làm bằng vải lụa màu đỏ trầm với hoa văn in nổi, làm sáng bừng nước da trắng sáng .Đã vậy, nhìn cậu năm trông rất giống người Tây, dáng người cao lớn cho dù cậu có đang ngồi đọc sách thì đầu cậu cũng đã ngang ngực nó.

Làn da trắng không vết muỗi đốt, hàng mi dài và dày bên dưới cặp chân mày thanh tú. Hai con ngươi xanh thăm thẳm như có thể nhìn thấu lòng người cùng với chiếc mũi cao và đôi môi đỏ như máu. Để mà nói, cậu mang một vẻ đẹp mà chẳng ai có thể tìm thấy tại đất Việt này.
Vẻ đẹp của cậu năm vừa có phần xinh đẹp nhưng không quá mềm mại và yểu điệu như những cô thiếu nữ mới lớn, mà có chút nam tính của người thanh niên trưởng thành. Vì đẹp như vậy, nên từ khi về cậu đã được mấy cô trong làng để ý.

Hoàn toàn khác với thằng Nhân.

Gương mặt thằng Nhân bình thường đến nổi không có gì nổi bật, da dẻ màu lúa mạch thậm chí còn có chút chai sần vì phải bưng bê khiêng vác nhiều đồ. Đã vậy nó còn có một đặc điểm dị thường, khác với lũ con trai trong làng. Chỉ có đôi mắt màu hổ phách của nó là tạo cho nó một chút điểm nhấn.

Thấy thằng Nhân ngẩng người một lúc lâu, cậu mới cất tiếng dò hỏi.

"Còn gì nữa à?" Cậu nói mà không nhìn lấy nó một cái, đôi con ngươi xinh đẹp vẫn chăm chú đọc sách.

"Bẩm cậu...dạ..là...chuyện r-rửa...chân..."

Nó bừng tỉnh khi nghe giọng cậu sau khi mải mê ngắm gương mặt đẹp như tạc tượng ấy. Ấp úng nói.

"Rửa đi." Cậu nói trong khi tay với tới cầm lấy miếng bánh vừa được bưng lên.

Thằng Nhân vâng dạ một tiếng rồi nhanh nhảu bưng ra một thau nước ấm tiến lại giường cậu rồi thuần thục cầm lấy bàn chân trắng nõn không một sợi lông tơ của cậu mà bắt đầu rửa.

Lúc thằng Nhân rửa gần xong xuôi bên chân còn lại thì cũng là lúc cậu đọc xong sách. Bấy giờ cậu mới đưa cặp mắt màu xanh lam của mình quan sát từng cử chỉ của đứa người hầu mới gặp lần đầu này.

Nó bận một chiếc áo màu nâu bạc màu với chất vải mỏng do bị bào mòn theo năm tháng và bị bung chỉ khắp nơi, thậm chí còn có vài cúc áo bị rơi mất. Vì cổ áo tròn nên từ trên nhìn xuống có thể nhìn thấy hết bên trong.

Từ thịt vú đầy đặn mềm mại bị đôi tay nhanh nhảu làm việc ép lại đến núm ti hồng nhạt màu bị thụt vào trong, đều bị cậu năm chăm chú nhìn. Trên bầu vú to lớn đầy thịt đấy còn có mấy giọt mồ hôi từ xương quai xanh chảy dài xuống. Chảy trên thịt vú rồi đi vào khe vú mập mạp biến mất tâm.

Bỗng cậu rút chân lại, không cho nó rửa nữa làm nó ngơ ngác.

"Bộ nước nguội quá hả cậu?" Vừa hỏi nó vừa lau mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.

Cậu đăm chiêu nhìn nó một lúc lâu.

"Mày tên gì?"

Đây là lần đầu tiên cậu nhìn nó khiến nó có chút bối rối. Nó đáp lời trong sự hoang mang " Thưa cậu, con tên Nhân ạ."

Cậu nghe xong không nói gì, chỉ vỗ vỗ lên giường ra hiệu nó ngồi xuống bên cậu.

"Sợ cái gì? Cậu muốn hỏi chuyện mày cũng không được?!" Cậu híp mắt nhìn nó.

Nó sợ rằng sẽ làm bẩn tấm nệm, nên cứ luôn miệng từ chối nhưng cứ bị cậu ép ngồi xuống.

"Mày mấy tuổi rồi?"

"Dạ xin thưa cậu, con mới 17 thôi ạ."

Cậu không nói gì, chỉ đưa tay cởi từng chiếc cúc áo sắp rớt ra của nó làm lộ cặp vú sữa đang trên đà phát triển ra.

Không biết có phải vì nó có đặc điểm dị hợm trên người hay không, mà từ khi phát dục tới giờ vú của nó không ngừng lớn. Cộng thêm việc có cơ ngực từ trước do phải làm việc nặng nhiều, giờ vú của nó đã to gần bằng phụ nữ mang thai.

Vì chiếc áo cũ nên có phần chật chội với cặp vú quá khổ của thằng Nhân nên khi cởi ra vú sữa còn nảy nhẹ.

Tuy là đàn ông con trai với nhau, nhưng hành động này của cậu làm nó có chút ngượng. Ông của nó lúc còn sống đã dặn nó không nên tiếp xúc quá nhiều với đàn ông bởi vì nó khác với họ, nó còn có lồn nhỏ ở bên dưới nam căn*.

Gương mặt bối rối của nó không khiến cậu dừng lại, mà còn làm cho cậu nảy sinh hứng thú với đứa người ở này. Cậu bắt đầu đưa tay xoa nắn ngực của nó, bàn tay to lớn thô ráp của cậu làm cho nó cảm nhận được khoái cảm kì lạ. Ngón tay bị chai sần theo thời gian vì cầm bút của cậu năm bắt đầu gẩy lấy đầu ti hồng phấn của nó, bắt ép núm ti thụt phải lòi ra cho bằng được.

"Nhân à—Mày là con gái?!"

Cậu vừa áp sát nó vừa hỏi, tay vẫn không ngừng bóp vú nó.

"C-con thưa cậu...Ức—Con từ nhỏ sinh ra đã là con trai..."

Nghe vậy, cậu càng sờ soạng nó mạnh bạo hơn.

Đây là loại cảm giác sung sướng mà nó chưa bao giờ cảm nhận được, bắt đầu không kìm nén được mà rên thành tiếng.

Dưới háng có cái lồn nhỏ không được xoa dịu bắt đầu nứng lồn rỉ nước theo từng nhịp điệu xoa vú của cậu, cần một thứ để lấp đầy thịt lồn trống vắng. Tay cậu đặt vào giữa hai chân nó, định bụng sẽ sờ soạng dưới háng nó một tí rồi thả nó đi.

Nhưng nào ngờ, cái lồn ngu này lại phản bội nó. Ọc nước dâm ào ào chảy ướt cả cái khố mỏng.

Vì không có tiền để mua vải mặc làm khố, nó phải dùng vải may quần áo cũ mỏng tanh để mặc. Nào ngờ giờ đây, chính vì thói hà tiện quá thể này của nó đã hại đời nó rồi.

Khi tay cậu áp sát vào háng nó, thì lồn dâm đã mất kiểm soát khi chịu hơi ấm từ bàn tay mà ọc ra cả lượng nước lớn.

Cậu không nghĩ một thằng con trai có thể ra nhiều nước nứng như vậy, vội vàng vạch quần của nó ra kiểm tra xem thử thì chỉ thấy có một cái miệng lồn hồng đậm màu hơn đầu ti đang mở ra không ngừng phun nước. Phía trên là một con cặc bị cơn nứng làm cho ửng đỏ, chưa khai bao, đang bán cương.

Lồn của nó vốn nhiều thịt nhưng khá nhỏ, chỉ có vài sợi lông tơ. Giờ đây ọc nước dâm bấy nhầy nhìn vào như một cái bánh phô mai bị chảy, vừa dâm đĩ mà lại khiến cho người ta muốn đút buồi vào khám phá.

"Mày không là con trai, cũng không là con gái. Vậy chắc mày là con điếm non rồi."

Nó giật mình sợ sệt khi bí mật mình giấu bao năm trời bị bại lộ chỉ trong một giây lát. Nó quỳ xuống chân cậu, vừa nắm lấy tay cậu cầu xin vừa khóc.

"C-cậu ơi..Con van cậu...Xin cậu đừng nói chuyện này cho ai...Hức—T-tuy con dị tật nhưng con có thể đi làm kiếm tiền báo đáp ơn cậu..."

Tay nó vì sợ mà đầy mồ hôi, hai mắt khóc lóc đầy nước tỏ vẻ cầu xin.

Nó thừa biết cậu năm không thiếu gì tiền của, cần gì mấy xu lẻ dính túi của nó. Nhưng giờ nó cũng không có gì để đưa cho cậu, chỉ mong cậu năm nhận "chút" lòng thành rồi bỏ qua. Coi như bí mật này chưa từng bại lộ.

Cậu nhìn nó không nói gì, đỡ nó dậy rồi đè nó nằm ngửa ra giường mà vừa liếm vú nó vừa sờ lồn làm nó bủn rủn cả tay chân, nói không thành lời, khóc không thành tiếng.

Cậu vừa đưa ngón tay xuống nhéo mạnh cái lồn của nó, vừa nói :

"Tao hỏi mày, cái lồn mập này của mày đã có ai địt vào chưa?" Cậu không nói không rằng gì với nó, đưa tay xuống cởi cái quần lụa đã bị con cặc cương cứng làm căng lên.

Cái lồn nó bị cậu hành hạ đau điếng, run rẩy nói : "C-con bẩm cậu...Chưa ạ...Hức.."

Nó vừa ấm ức vừa ngại khi bị cậu hỏi dồn mà đưa tay lên mặt che đi cặp mắt màu hổ phách đầy nước.

"Nếu muốn tao giữ bí mật, thì mày phải hứa tự dâng vú lên cho tao bú. Dâng lồn lên cho tao địt. Như vậy thì tao còn coi như chưa biết gì."

Cái quần cậu mặc đã được cởi ra hoàn toàn, cậu gỡ tay nó ra khỏi mặt bắt ép nó nhìn vào mắt cậu mà hứa.

Thằng Nhân sợ lắm, mặt đỏ như gấc. Hai chân bị cậu năm giữ chặt mà run lẩy bẩy, cửa lồn bị con cặc gân to bự của cậu ép sát mà ọc nước ghê gớm hơn ban đầu. Nó chỉ biết gật đầu lia lịa trước lời cậu nói, sợ rằng khi mở miệng từ chối sẽ bị cậu nhéo lồn. Cái lồn bị cặc dài như cặc lừa của cậu dọa sợ, mấy cọng lông tơ trên lồn dựng đứng hết.

Cả con cu nhỏ xinh cũng bị cậu dọa mà ri rỉ nước đái.

Cậu nhìn nó sợ hãi cũng không muốn tiếp tục bạt đãi nó, cậu áp sát trán nó. Hôn một tiếng "chóc" lên trán nó, buồi gân hẩy hẩy vào cửa lồn đầy nước. Bắt đầu nói tiếp :"Em ngoan. Nói cho cậu biết, nếu muốn cậu giữ bí mật thì phải làm gì?"

Cái mu lồn bị cặc bự chà rát hết cả, đỏ ửng và sưng tấy lên. Theo từng câu của cậu, là cậu lại búng vào hột le đĩ của nó rồi kéo mạnh đầu ti dựng đứng của nó một phát. Sự thô ráp từ đầu ngón tay làm cho nó vừa ngứa vừa sướng. Lồn tự tìm cặc của cậu năm mà cạ vào để giải ngứa.

Nó tiếp lời cậu :"D-Dạ, bẩm cậu...Nếu muốn cậu giữ bí mật..Ư áaaa——...con phải dâng vú lên cho cậu bú.Dâng lồn lên cho cậu địt!!"

Nghe lời nó nói, cậu năm hài lòng xoa nhẹ lỗ đái ở cửa lồn của nó. Rồi cậu ngắt le nó, nói tiếp : " Thế giờ em phải cầu xin cậu như nào?"

Nó bị mùi cặc nam tính của cậu làm cho mụ mị hết đầu óc, tay chân quơ loạn xạ. Chỉ muốn đêm nay mau mau kết thúc. Đời nó tuy bần hàn nhưng chưa bao giờ nó chịu ấm ức như thế này.

"Ư..Hức——Cậu hãy cắm cặc vào cái lồn ngu của con—!!"

Cậu có vẻ không hài lòng lắm với câu trả lời của nó, tay cậu đỡ người nó dậy làm mông và lồn nó chỉa thẳng vào mặt cậu. Con cu cương cứng của nó đã bị cậu sục bắn tinh mấy bận từ nãy đến giờ rồi, hỗn hợp tinh trùng và nước lồn dính nhớp nháp trên giường và người nó.

"Chát—!!!"

Tiếng tay của cậu đánh vào mông thịt đầy đặn của thằng Nhân. Nó không biết tại sao mình lại bị đánh, ấm ức giương mắt nhìn cậu.

Gương mặt đẹp đẽ điềm tĩnh khi nãy của cậu đã biến mất từ bao giờ, chỉ thấy mặt cậu hưng phấn khi đưa tay chấm nước lồn đưa vào miệng. Như nếm sơn hào hải vị mà nhìn lồn nó thèm thuồng.

Cậu vuốt vuốt mái tóc trắng dính mồ hôi rồi nói tiếp :"Lồn ngoan mà chủ chẳng ngoan, nếu muốn được giải nứng thì phải mở rộng cửa lồn ra nói : 'Xin cậu cắm cặc vào lồn'!! Con chó cái đã nứng mà lại ngu dốt không ai bằng."

Nó nghe vậy không dám cãi lời cậu, vừa ưỡn mông lên cao vừa đưa tay vạch hai mép lồn ra.

Giọng nó nỉ non đầy tiếng nấc, đáp lời : "Cậu ưi..Ức—Cầu xin cậu cắm cặc vào cái lồn thấp hèn này của con...Hức—!!"

Cậu năm hừ một tiếng tỏ vẻ hài lòng, con cặc lừa với cái đầu khấc to như quả trứng gà bắt đầu tiến vào miệng lồn.

"Nhóp nhép—"

Người song tính vốn có lồn và cu nhỏ hơn đàn ông và phụ nữ bình thường. Nên khi bị một con cặc to tổ chảng như thế đâm vào cũng không dễ chịu gì, thằng Nhân bắt đầu rên la khắp phòng vì đau như con chó cái thực thụ trong lời cậu nói.

"Cậu—Áaaaaa cậu ơi...đừng...đau!!!con đau!! Ức—Con van cậu...Huhu.."

Đầu khấc của cậu khó khăn lắm mới tiến vào được bên trong lồn non, cậu rên hừ hừ như chó đực tới mùa động dục khi bị miệng lồn kẹp lấy không cho di chuyển.

Bàn tay của cậu một lần nữa xoa xoa miệng lồn, cậu day day lỗ tiểu một chút để cho nó dính đầy nước lồn rồi mới đưa ngón tay vào bên trong. Tay phải cậu móc lồn thằng Nhân điêu luyện, tay trái cậu xoa cu của nó làm cho nó bắn tinh liên tục, con cu nhỏ vừa bắn đã bị cậu làm cho cương lên.

"Ngoan, mở lồn ra cho cậu đụ. Cho bé lồn trinh này nếm thử mùi cặc dơ."

Dưới sự di chuyển liên tục của ngón tay, cái lồn nhỏ bắt đầu được nong dần ra. Nước lồn vì thế được dịp chảy ra lênh láng, ước hết cả lông cặc rậm rạp và đùm dái của cậu năm.

Nhờ có nước lồn nhầy nhụa mà đầu cặc mới tiến sâu vào chạm đến màng trinh của thằng Nhân. Tuy màng trinh khá mỏng, nhưng lớp màng bám rất chắc vào hai bên thịt lồn của nó. Làm cậu lay hoay mãi không phá được.

Bấy giờ cậu năm mới rút buồi ra một nửa khỏi lồn. Nó cứ tưởng cậu biết khó mà lui, nào ngờ khi đầu cặc gần ra tới cửa lồn thì cậu bắt đầu lắc lắc hông. Nhắm thẳng một cú địt vào lồn lút cán làm nó trợn trắng mắt, bị đụ cho hét toáng lên. Máu trinh từ lồn chảy ra không ngừng, hòa quyện với hỗn hợp nước lồn của nó và dịch cặc của cậu.

"AA—"

"Phụt—Phụt–"

Tiếng nước lồn của nó dưới tác động của cú thúc mà văng ra tứ phía.

"Ư—Lồn trinh của em bị cậu phá rồi. Từ nay phải ngoan ngoãn làm bao ủ cặc của cậu, làm bồn đái di động của cậu nhé. Từ này cặc cậu phải dùng nước lồn của em để rửa mỗi ngày rồi."

Cậu năm thấy thằng Nhân chưa kịp hoàn hồn sau cơn chấn động, nắm lấy đầu cu của nó xoa nhẹ như an ủi.

Nhưng không được bao lâu, cậu nhắm thẳng vào cổ tử cung mà phang.

Gân cặc trên người cậu dày đặc, nó nổi rõ lên cạ vào thịt lồn làm thằng Nhân thập phần ngứa ngáy. Sau khi bị cậu địt rách màn trinh, cảm giác đau đớn của nó nhanh chóng biến mất mà thay vào đó là cảm giác ngứa ngáy và nứng lồn.

Nó không biết gì về khoái cảm từ lồn mang lại, chỉ theo bản năng nguyên thủy của con người mà banh lồn ra cho cậu gãi lồn giúp nó bằng cây gậy thịt.

Dưới từng cú nắc eo như vũ bão, cũng kéo theo đó là đùm dái to bự của cậu. Đùm dái bắt đầu không yên phận mà đập vào cửa lồn của thằng Nhân như muốn chui vào, nhưng chỉ tiếc là miệng lồn của nó quá nhỏ để có thể chứa nổi đùm dái to của cậu.

Ngược lại mà nói, đùm dái của cậu lắc qua lắc lại cạ vào lồn nó. Cậu càng nắc mạnh thì hai quả trứng dái lại càng đập vào lồn nó nhanh hơn, khiến cho không chỉ tử cung của nó bị phang mà cửa lồn cũng bị hai quả trứng dái chào hỏi làm cho đỏ chót.

"Bạch Bạch Bạch—"

"Ức! Áaaa—Cậu ơi!! Dái của cậu địt hỏng lồn con mất—A!!"

Đã mười phút trôi qua từ khi con cặc cậu bắt đầu dọng vào cửa tử cung,dưới tác động mạnh mẽ của đầu cặc. Cửa tử cung dần dần được nới lỏng hoàn toàn. Thịt lồn bị cậu đụ cho mềm oặt cả ra, in cả hình cặc của cậu bên trong.

"Ưhmm!!!Hưm—— Cậu đụ như này có sướng lồn em không?" Cậu vừa nắc vừa hỏi nó.

Nó bị cơn nứng lồn chi phối, vội đáp : "Dạ!! Ứ—Dạ có..."

Cậu lại bắt đầu bạch bạch thêm chục phát, lực eo của cậu càng địt càng khỏe. Làm cho cái lồn mới bị phá trinh của nó vừa đau vừa sướng. Lông cặc thậm chí có mấy cọng còn bị tác động mà dính trên lồn của nó.

Đến lúc nó bị cậu đụ sắp ra thêm lần nữa, thì cậu lại rút buồi khỏi thịt lồn.

"Ư—Cậu ưi?" Nó nấc lên thành tiếng.

"Em là bé chó cái của cậu. Từ rài về sau chỉ có cậu được đụ vô cái lồn này. Cậu là chủ nhân của nó,rõ chưa?" Gương mặt cậu đỏ bừng bừng đầy ý dâm, nhưng vẫn không chịu đút buồi vào lỗ lồn trước mắt.

Dường như cậu muốn thuần hóa nó thành của cậu thật rồi.

"Dạ!! Con là chó cái của cậu...Cầu xin cậu đút buồi vào lồn con. Cho con ra đi mà—" Thằng Nhân bây giờ không còn là nó của nửa tiếng trước nữa.

Thấy nó như thế cậu rất vui, không giả bộ kìm nén nữa mà cắm thẳng con cặc vào lỗ lồn nó chỉ trong một cú nhấp. Cậu nhấp cặc thêm mấy phát nữa, rồi bắn vào trong lồn nó hết cả hạt giống của mình.

"Phụt—"

Cả hai đều ra cùng lúc, nó bị cậu năm đụ làm lồn mở ra toang hoác. Không kìm chế được cơn sướng lồn mà nước đái cứ thế tự mở van chui ra.

Nước đái nhàn nhạt ấm nóng chảy ra từ đầu cu và lỗ lồn của nó. Nó đái một mạch lên cặc cậu mà không hay biết.

"Em ngoan. Còn biết rửa buồi cho cậu bằng nước đái, từ nay cặc cậu sẽ nhờ nước lồn và nước đái của em nuôi lớn nhé."

Cậu không rút cặc ra khỏi lồn của nó, chỉ thấy cậu xoa xoa bé lồn bị đụ ửng đỏ rồi ôm nó lên giường mà ngủ.

Còn nó thì đã bị địt cho bất tỉnh từ khi nào rồi, mắt trợn trắng lên.

Chỉ biết tùy ý để cho cậu năm cắm cặc vào lồn cả đêm.

__________________________________

*nam căn : bộ phận sinh dục của nam giới.

Cái này mình viết từ ngữ có phần lộn xộn. Mong mn bỏ qua.

Lâu r ko gặp nhớ cmt nhiều nhiều cho mình đọc nhé. Nếu tui siêng thì sẽ có phần 2 :v

Mình đã kiểm tra chính tả, nếu mn vẫn thấy sai thì nhớ cmt báo mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro