chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại trường Anh:
"Này, sao cậu làm gì mà hấp tấp vậy". Levy lên tiếng thở hồng hộc nói với người con gái mái tóc dài màu vàng nắng không ai chính là lucy. Cô nhìn bạn mình liếc một cái " cậu chậm thì có trễ giờ tiết bà la sát đấy". Levy giật mình đúng rồi là bà Rose hung dữ cũng là người lucy sợ nhất " cậu không sợ ai lại sợ bà chằn đó thật mất mặt quá" dù cô lầm bầm nhưng tai thích như cô sao không nghe nhíu mày nhìn như ăn tươi nuốt sống người khác " cậu nói lại lần nữa coi". Chỉ nuốt xún những lời lời định nói cái ực "không....không...tớ có nói gì đâu". Trước khi đi còn liếc levy lạnh cả sống lưng luôn. Hai người vào chỗ ngồi vào chỗ thì bà ta cũng bước vào lớp thở dài một cái nhưng cô lại bần thần nhìn ra cửa sổ nghĩ lại thời gian trước đây.
Quá khứ 2 năm trước
Cô rưng rưng nước mắt trước ngôi mộ của Rogue người cô yêu thương sao ba người quan trọng nhất cuộc đời này. Đằng xa một người bước tới " lucy về thôi để cậu ấy yên nghĩ đi em". Cô nhìn người phía sao nỗi hận dồn nén túm cổ người đó " tất cả do anh mà ra hết tại sao....Tại sao...Tại sao..." giọng nói đứt quảng thấy cô đau đớn rất nhiều " anh xin lỗi em lucy".
"Câm miệng anh lại đi anh ấy là bạn thân anh kia mà cớ sao vì người như ả phản bội dồn anh ấy vào chỗ chết hả, sting". Người cô quỵ xuống tay không ngừng giật giật cổ áo hắn nước mắt không ngừng rơi xuống đất" anh sai rồi mong em tha thứ cho anh được hay không"
" dựa vào đâu giờ anh ấy không bên tôi thì anh nên biến khỏi đây ngay lập tức cho tôi đi mau". Hất hắn ra mạnh bạo không ngừng la hết khiến ba người đang viếng mộ bên kia chạy về phía cô " lucy bình tĩnh" giọng nói không ngừng văng bên tai nhưng cô không kiềm chế được mà chỉ khóc nức lên. Juvia thở dài nhìn cô em gái của mình mà đau lòng không dứt " đừng như thế em không muốn Rogue lo lắng mãi cho em chứ" cô nhìn chị mình rồi nhìn ngôi mộ trước mặt khóc nức nở mà ngẹn ngào ôm chằm lấy chị gái mình. " em không muốn...em không muốn...anh ấy tàn nhẫn với em như thế chứ...bỏ em một mình". Vỗ vai cô như dỗ một đứa trẻ nhỏ nước mắt cũng rơi không ngừng. Loki thấy mà đau lòng quay sang sting " tất cả chúng tôi không muốn thấy mặt cậu biến ngay lập tức". Hắn nhìn họ vẻ mặt ưu sầu đứng lên đi về phía trước không ngừng tự hối hận. Loki cũng biết không phải do hắn mà lại do Ana bày trò mà ra anh yêu lầm dẫn đến kết cục gây bao đau khô cho em gái mình như thế. Tới ôm lấy hai đứa em gái mà nước mắt cũng rơi xuống. Thầm trong lòng xin lỗi họ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro