lần gặp đầu tiên:-D(^^)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nè các em lên xe mau lên tập chung nhanh chút nào"Tiếng cô Hana gấp rút hối thúc bọn học sinh chúng tôi lên xe.

Hôm nay là ngày mà chúng tôi được đi tham quan bảo tàn lịch sữ Hàn Quốc,thật ra đây không phải địa điểm mà tôi mong muốn được tham quan.

Tôi là người thích những gì vui nhộn,được vận động cơ thể ví như được tha hồ lượn trên những con tàu lượn cao vút ở trong khu vui chơi giải trí hoặc có thể xách balo lên và thẳng tiến cùng bạn bè đi vượt một chuyến.

Nhưng chốt lại,đó chỉ là những ước mơ xa vời mà tôi vẻ ra,thật chất tôi đang phải ngồi trên con xe buýt với 50 đứa bạn đang nhốn nháo tìm chỗ ngồi.

Tôi từ đầu đã leo phát lên xe,mau chóng xuống hàng ghế cuối cạnh cửa sổ,,không khí ở đây rất tốt gió hiu hiu thổi khiến cho con người ta cảm thấy thoải mái .nhất là nó làm tôi mau chóng rơi vào giấc ngủ ngon.

Tiếng ồn trên xe không ngừng phát ra,tiếng học sinh làm trò nhốn nháo,tiếng giáo viên quát inh ỏi hối thúc học sinh của mình.

Nhìn xem,phía trước là cả một dãy xe buýt xếp hàng thẳng tấp học sinh từ từ bước ra hôm nay chỉ có năm 3 và năm 4.

Tôi ngồi dựa lưng vào ghế,đầu tựa cửa sổ 2 mắt điều mỏi muốn ngủ.Do tối qua có chương trình tivi rất hay nên lén mẹ thức khuya xem nên hậu quả bây giờ rất buồn ngủ muốn chết đi được!!! Haizz..

Riri!! "hình như có ai đó gọi tên tôi,tôi lười nhác mỡ mắt nghiêng đầu qua nhìn hắn hóa ra là tên daedae bạn trí cốt của tôi.

DaeDae là bạn thân của tôi học chung với nhau từ cấp một đến bây giờ.

Tôi thường trêu nó rằng" mày thích tao à đến mức đeo bám lên tận đây à?!! Và nó hoàn toàn bình tĩnh trả lời   "Ừ" Vậy mà mày có chấp nhận tao đâu?!! Nó nói rồi chớp mắt với tần suất cao về phía tôi.

Lúc đó tôi đã hận khi không móc chết con mắt hí của nó để bây giờ nó tiếp tục bám theo tôi với ánh mắt con cún"Cho tao ngồi cạnh mày nha,tụi kia nó ngồi hết trơn rồi"!!

Khỉ gió,rõ ràng lúc nãy ai bỏ rơi bố bây giờ,thì quay lại vẫy đuôi cầu xin hả? Đừng hòng !! Tôi phỉ nhổ trong lòng,sau đó thì liếc mắt ra ngoài cửa sổ phất tay"Bố đây,không cho ngồi"!!

Daedae rốt cuộc cũng không nói thêm lời nào hắn nhìn tôi với con mắt căm phẫn sau đó xách ba lô đi xuống chỗ ngồi cạnh lớp trưởng Top.

Tôi lại tiếp tục nghiêng mình đầu tựa vào cữa sổ tai đeo phone bài hát mà tôi yêu thích "If you"giai điệu diệu dàng vang lên,tôi nhắm mắt lại từ từ chìm vào giấc ngủ.

Sau từ nãy giờ xe vẫn chưa chịu khởi hành,chờ cái khỉ gì ấy nhỉ? Mau đi lẹ lẹ lên chút nào,tôi gào thét trong lòng╮(╯3╰)╭ nhưng chiếc xe vẫn không hiểu mà di chuyển cuối cùng tôi dựa người vào ghế và 1 lần nữa ngủ mặc kệ cho chiếc xe kia có bị hư hỏng con khỉ gì đó đi nữa y^o^y.

Khí trời lại bắt đầu dịu dịu,gió vì vụ thổi vào qua ô cửa sổ nhỏ,vài cộng tóc của tôi bị thổi hất lên.tôi mơ hồ cảm nhận được mình đang được nằm trên một cái gối ôm êm ái,cái đầu thoải mái dụi dụi thêm vài cái^_^

Boong!bỗng đâu có tiếng chuông đánh lên,tôi giật mình ngồi bật dậy,
Cơn buồn ngủ mơ màng vẫn còn
Chiếm lấy tâm trí.tôi dụi dụi mắt
nhìn ngó xung quanh, chiếc xe đã khởi hành từ khi nào rồi.

Khẽ nuốt nước bọt,tôi
mới nhìn qua phía bên
cạnh của mình.Ngạc nhiên chưa?
Bên cạnh tôi bây giờ đang xuất hiện một người con trai,hắn ta đang ngồi dựa lưng vào ghế,nhắm mắt lại,tại cũng đeo phone nghe nhạc.

Hoá ra.... từ nãy giờ tôi dựa vào
vai hắn mà ngủ ư?có lẽ nào lại dễ
dãi như vậy a....seungri ơi seungri,
mày đúng là đứa con trai dễ dãi.

Hình như cảm nhận được sự bối rối
của tôi, người con trai kia khẽ động
đậy cơ thể,mắt cũng mở ra,xoay đầu nhìn tôi,mỉm cười ;-)

Anh ta mỉm cười đó ! một nụ cười
dịu dàng như ánh nắng ban mai vậy.
Tôi nhìn rồi lại khẽ nhíu mày ngó lơ
đi chỗ khác.tại sao mình lại đem nụ
cười quái đản kia mà so với ánh mặt trời nhỉ????

"Tỉnh rồi à"? người đó lên tiếng,
giọng nói cũng quá đỗi êm tai.

Tôi hiếu kỳ nhìn lại gương mặt đó
một lần nữa. Lúc này tôi nhìn kĩ
càng hơn , gương mặt người kia là
khuôn chữ điền,
mái tóc cảm đặc biệt đôi môi mỏng,
mắt hai mí, chiếc mũi cao😍:-D(biết ai rồi hen)

Tôi thề ,tôi không kể quá đáng đâu !!
Người đó thật sự rất nam tính!  chỉ
mỗi tội...hình như anh ta chỉ to lớn hơn tôi chứ chiều cao thì lại ngẩng
ngửa tôi.

Mà cũng phải,cái đứa ăn hoài không
béo nổi chính là lee seungri tôi đây
*Ngược lại thì có:O* đem đi số sánh
với ai,tôi cũng bị chê là quá ròm !!!

"Em tên gì?" Người đó lại cất lời.

Tôi nhìn anh đầy phòng hờ,sau đó
thì trả lời "lee seungri".

"Ồ..."Anh ta lại cảm tháng một chữ,
sau đó mỉm cười nhìn tôi, "anh tên
Kwon Jiyong,lớp 2 năm 4."

"....À..." Tôi cũng bị nhiễm câu từ
của anh , à lên một tiếng. Hoá ra là 1
ảnh năm trên ,nhưng mà tại sao lại lên đây ngồi??????!!!!!

Tôi lấp lửng,"Ủa...sao...anh lại ở đây...?

Jiyong nhìn tôi, mỗi lần anh nhìn tôi
đều mang theo ánh mắt dịu dàng đó
khiến trái tim tôi bỗng nhưng lệch nhịp,"Ừ,xe lớp anh bị hư nên đã chia bớt học sinh qua mỗi xe khác.
Em không phiền nếu anh ngồi đây chứ?'"

Tôi thầm cười trong lòng rồi trả lời
"Dĩ nhiên là được rồi.anh cứ ngồi đây đi."

"Cảm ơn em." Jiyong lại mỉm cười.

Hình như anh ta không cười là không
chịu nổi phải không? Cứ nhìn người ta mà cười như vậy nhìn mờ ám
muốn chết.

Suốt quãng đường không ai nói với ai câu nào,anh ấy cũng kiệm lời,tôi
cũng lười nói,thành ra hai đứa như hai phó tượng.Đến nơi thì Jiyong
đứng dậy,chủ động đưa tay mình ra định kéo tôi lên.

Nhưng các bạn biết không,tôi nổi
tiếng là một tên con trai cực kiêu kỳ,tôi tự cao lắm,bản thân không thích ai động chạm ,cũng không muốn chạm vào ai.nói khó nghe là chảnh
còn choẹ nhưng sự thật con người tôi
là vậy đấy.=_=

Nên khi đó mặt với cánh tay của anh
đang ở trước mặt mình,tôi đã phủ
phàng hất ra rồi đứng dậy,"em tự
đứng được"nói rồi tôi lên qua người
ảnh xuống xe.

Jiyong có lẽ họ bất ngờ trước thái độ cự tuyệt của tôi,tôi có xoay người lại nhìn thấy anh đứng im vài giây,lát
sau mới xoay người đi xuống.

Thật ra chuyện này cũng bình thường đối với những người quen biết tôi mà thôi.tính tôi như vậy chứ không hề có ý xúc phạm hay chê trách anh cả. Hy vọng anh sẽ không hiểu lệch lạc theo một chiều hướng khác.

Một lúc sau khi tham quan xong(+_+)
Tại quầy bán nước đông nghẹt người..

Daesung méo mặt,nó nhìn tôi,tôi nhìn nó chép chép miệng,"thôi mà,tao khát muốn chết luôn rồi.mắt m to ho tao đẹp ho tao nhìn rõ hơn tao ,mày chén vào mùa hộ tao đi nhaaaaa"!=_= (Mắt đẹp quá cũng khổ ahuhu)

Chén cái rắm !!! Tôi nghe nó nói mà hai mắt trừng lên như một con thú
dữ,vậy mà nó vẫn mặt dày lỡ tay tôi
rồi đẩy một cái vào hẳn đám đông chết người kia.

Cả người tôi bị đẩy đụng phải một người,tôi chao đảo một lúc mới đứng vững được. Vừa định thần lại thì nghe bên tay có giọng nói quen thuộc,"là em à Seungri?"

Tự dưng tôi lại liên tưởng mấy điều này hình như đều nằm trong một cuốn ngôn tình đầy sướt mướt ngọt ngào mà còn bạn to hay ngấu nghiến mỗi đêm.nhưng đây là nam với năm,ngôn tình kiểu gì được chứ?
Phì.....

Tôi vừa bật cười cho suy nghĩ quái đản của mình,sau đó thì nhìn anh đầy áy náy,"xin lỗi anh,tại bạn em nó đẩy em vào để mua nước.ngại quá."

Jiyong nhìn tôi vò đầu,hình như anh lại vừa cười," Nói rồi anh cực lực chen vào đám đông kia,mà mọi người tự dưng lại tan rã để anh đi vào.

Ơ cái khỉ gì đang xảy ra thế?sao
anh ta lại có siêu năng lực này nhỉ??
Tôi nhìn cảnh tượng đó mà nhíu nhíu mày thán phục.

Hai phút sau,Jiyong đã bước ra với hai ly nước trên tay,anh đưa cho tôi cả hay lý,"của em đây".

Tôi nhìn hai ly rồi cầm lấy một ly,còn ly kia đẩy lại phía anh,"cái này em mua hộ bạn em .em không uống.
báo nhiêu tiền để em gửi lại anh.

Jiyong nhìn tôi lắc đầu,"không cần trả tiền.coi như ly này anh mua cho em đi."nói rồi chưa kịp cho tôi ừ hử câu nào thì liền xoay người đi mất.



Truyện này mk có 2 chap thôi mà các pn chương 1 có vẻ hơi nhàm mà mong các pn sẽ đọc chuyện của mk nka thông cảm mk lần đầu viết thơ hỏi
Chap sau sẽ ko làm các pn thật vọng đâu ạ gì có j like+cmt cho mk ý kiến nka😘😘😘😘









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nguoc