Phần 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Mặt trời chiếu thẳng vào khuôn mặt của Gray, lờ mờ đôi mắt, cánh tay có vật gì đó đè lên tê tê. Bàn tay trái đưa lên vầng thái dương xoa xoa, nhìn căn phòng xa lạ, thoang thoảng mùi nước hoa của phái nữ, chữ hỷ dán trên tường đối diện anh mới biết mình đã là đàn ông có vợ. Vĩnh biệt Mira!

- Chuyện gì xảy ra ở đây? - Anh xoay người vươn vai, ngay lập tức nhìn thấy một cô gái nằm ngay cạnh.

Miền kí ức bắt đầu được triệu tập, tối qua đã uống rượu cùng Lyon và Natsu, họ còn chưa say mà anh đã lăn ra ngủ li bì, không hiểu ai đã đưa về.

- Cô... cô làm gì ở đây?

Anh hỏi nhưng cô gái không trả lời, lay người cũng không có tín hiệu hồi âm, ngó xung quanh, váy cưới và chiếc quần âu của anh vất lung tung, nhìn lại mình, anh chỉ mặc một chiếc quần nhỏ, cô ta lại mặc áo anh, chỉ có thế, để lộ đôi chân thon nhỏ. Dần dà tự định hình được cô gái này là ai.

- Juvia, cô...! - Anh không gọi nữa, nhìn bộ dạng và tư thế của người kề bên đủ để hiểu.

Mặt cô phấn son lem luốc, tóc tai bù xù chẳng lẽ đêm qua anh đã làm gì sai ư? Hay nói theo cách khác Gray đã hợp thức hóa mối quan hệ vợ chồng với cô gái này?

Xảy ra một phiên chất vấn tại bán cầu não của Gray. Bên nguyên tố cáo chủ thể, thay mặt đại diện cho người bị hại là Juvia, cả họ lẫn tên là Juvia Fullbuster, bị cáo chính là người đâm đơn kiện. Luật sư bào chữa gồm toàn thể tế bào xúc giác. Lí do kháng án thứ nhất:Gray Fullbuster ở trong tình trạng say bí tỉ, không làm chủ được hành động và suy nghĩ, theo luật pháp điều này châm trước được. Lí do thứ hai: cảm giác hiện tại không nói lên sự phạm tội. Rõ ràng Gray không hề nhận thấy chút ít dư vị của một cuộc ân ái, cơ thể này vẫn vẹn nguyên, không hề có dấu vết cọ xát nào, đôi môi cô dù mang đầy hóa mĩ phẩm, mà môi anh lại vô cùng sạch sẽ, thậm chí không hề có một hương thơm nào của cô vương trên anh, mọi thứ đều không có gì khác lạ nằm ngoài sở hữu của anh. Giả dụ như hôm qua hai người động phòng cũng phải tồn tại một chút ít dư vị quyến luyến, hoàn cảnh này chỉ trừ vật chứng chiếc áo sơ mi đã làm phép dịch chuyển tức thời từ anh sang cô thì đều không nói lên điều quan ngại.

Trước khi kết hôn anh đã chấp nhận không động chạm đến cô gái này, đổi lại cô ta cùng thế. Có lẽ nào men rượu đã làm anh mất kiểm soát? Trên tay anh lấp lánh chiếc chẫn cưới, bên tay cô cũng vậy, anh không yêu cô, tại sao lại xảy ra việc này...?

Juvia khẽ trở mình, Gray nằm rạp và chùm chăn kín nhanh chóng. Cô gái này trước khi lấy anh còn trinh trắng, hoàn toàn không phải loại gái bao, về phẩm giá vô cùng đáng quý và cần được tôn trọng, chính điều này khiến anh vô cùng tội lỗi. Không ngờ lãng tử có lúc gặp phải tình huống dở khóc dở bi ai, có bao giờ anh nghĩ mình trở thành một kẻ vô chừng mực với một nửa tạm thời của mình. Bước vào thế bí, anh giả vờ nằm ngủ tiếp để tìm phương pháp tối ưu.

Anh cứ nằm im lìm, suy nghĩ vắt óc. Nếu cô ta biết liệu có tha cho mình không, dù gì cũng là vợ chồng rồi, chuyện này không có gì lạ lẫm nhưng cô ta có yêu mình đâu...? Duy chỉ có một cách thỏa đáng là làm bạn trăm năm với cô ta mới mong được tha thứ, mà cần gì cô ta phải tha thứ, đối với đàn bà chỉ cần có tiền là mua được tất cả, không, nhưng cô ấy còn tương lai ở phía trước, mình đang nghĩ gì vậy, ôi đau đầu quá!

Gray đấm vào trán vài phát, anh là một nhà kinh tế, anh biết cách cân đo đong đếm giá trị của đồng tiền, khẳng định về thuật ngữ mua bán trao đổi giữa tiền tệ với vật chất và tinh thần luôn luôn đúng. Đối với lĩnh vực tình cảm, anh cũng là nhà chuyên môn, đẳng thức:tiền = tình yêu + hạnh phúc 

Luôn có cách phản chứng, thế nên đứng trên hai lĩnh vực này nói về cuộc hôn nhân với Juvia, anh đã nuốt trọn phần lợi nhuận, chỉ chừa lại về bên cô hàm tổn thất với hệ số tăng dần đều. Cô phải lấy anh rồi li hôn, con gái mang tiếng một đời chồng đã là bất hạnh lắm rồi, bản thân anh tuy theo đuổi lối sống phương Tây nhưng vẫn duy trì tính gia trưởng coi trọng cái ngàn vàng của vợ thì những người đàn ông khác, cụ thể là người chồng thứ hai của cô sẽ mất đi sự bình đẳng với cô. Anh không mong điều đó xảy ra.


Anh chưa từng nghĩ quá khứ, hiện tại và tương lai có yêu cầu thể xác với người vợ mười một tháng này mà sự thật như đang trêu ngươi.

Có điều gì đó khiến anh nghi ngờ về những gì mình đang trải qua, có khi nào ảo giác đơn thuần chỉ đánh lừa được con mắt.

Do đó phiên toàn lương tâm được tạm hoãn.

Nửa tiếng sau Juvia mới tỉnh ngủ, thấy Gray bên cạnh nhắm mắt liền nghĩ anh còn mệt, cô là phận gái biết làm thế nào đây. Kế hoạch của Laxus đã cho vào máy hủy tài liệu, trong đó chỉ viết đến hành động này rồi dừng lại, lí do anh ta đưa ra là: vì tác giả chưa từng abc xyz nên không biết viết tiếp thế nào, tốt nhất hai nhân vật cứ tự biên tự diễn cho tự nhiên. Đúng là tác giả dởm, cô chằn chọc cắn môi, chờ đợi Gray là người dậy trước, xem anh ta nói gì thì mình hùa theo.

Cả hai đều muốn về thế bị động nên không ai thèm hành xử trước. Thời gian cứ vô tư trôi, họ còn cảm giác thấy từng tiếng đồng hồ trôi và nhịp tim loạn xạ của mình. Nếu đem cảnh tượng mờ ám này lên một bộ phim truyền hình đang tuột dốc không phanh thì chắc chắn sẽ tuốt lại rating một cách nhanh chóng, chàng và nàng đang kiểm chứng giới hạn sự kiên nhẫn của nhau trong tình thế đáng báo động.

Cuối cùng cả hai sốt ruột trùng hợp quay mặt vào trong thăm dò đối phương, mắt chạm mắt, nhấp nháy ba cái. Xong rồi lại nhắm giả vờ ngủ tiếp, nghĩ thế nào cả hai lại cùng ngồi dậy.

- Tôi... - Gray ngượng ngùng náu mình dưới lớp chăn. Nhìn mặt cô khủng khiếp quá, lẽ nào anh đã cào nát hay mài đá khiến những sản phẩm làm đẹp đi ngược lại tác dụng vốn có, biến khuôn mặt thiếu nữ còn sống như một con ma nữ.

Ấy là do sự thiếu chuyên nghiệp trong cách trang điểm cố tỏ ra mình bị hại, như sợ người khác nhìn vào không biết nên cô đã tô vẽ quá đậm. Thế nhưng lớp phấn trắng lại không thể che lấp đôi má đỏ rực và sự bối rối của cô.

Một nam một nữ tại một nơi giành riêng cho hai người, những vật dụng cần thiết bị quẳng xung quanh giường, cô gái lại vận đồ của chàng trai thì dẫu Juvia đã bỏ qua một bước trong tiến trình của kế hoạch gốc thì cũng vẫn làm Gray suy diễn mông lung. Đáng lẽ cô còn phải quệt son vào môi anh, vẽ hình môi lên tay mà tích vào một vài nơi trên người anh, kì chết đi được, xịt nước hoa của cô dâu khắp chăn gối, bứt tóc mình rải rác, lạ nữa là dùng móng tay cào cấu ngực anh đến nỗi đổ máu cũng được, nhưng cô đã tự bỏ qua. Ai lại đi làm cái trò dở người ấy! - Amen, tôi chỉ là diễn viên, đừng trách tôi! -Juvia nhủ thầm.

- Tôi... à, cô... đi vệ sinh đi! - Nói xong câu này Gray muốn độn thổ, câu nói vô tình đã tự thừa nhận chuyện gì đó với vợ, người ta chỉ có ý định đi tắm trong trường hợp quá nóng hoặc cơ thể không sạch sẽ... Chuyện đang xảy ra anh bị « thuyết phục » 51%, cần phải tìm hiểu 49 phần còn lại, nó phụ thuộc vào lòng tin của anh đặt vào chính bản thân về tinh thần tự chủ.

Juvia chọn cách biến khỏi rắc rối, rời khỏi phòng anh, ngay sau tiếng cửa đóng, lồng ngực của cả hai như quăng được cả một ngọn Thái Sơn. Chiếc áo của chú rể không dài lắm, chỉ che được một phần thân dưới của cô, mở tủ chọn đồ, Juvia tìm bộ nào cao cổng kín tường nhất.

Không biết vợ chồng sau đêm tân hôn người ta có ngại nhau như thế không nhưng đôi tai của Gray nóng bừng, cách hình dung đơn giản nhất nó giống như đã bị trần nước sôi. Ở những lần vui vẻ sao anh không hề lúng túng, day dứt hay vì những nàng đó tự nguyện. Hình dung ra cảnh đêm qua anh chịu sự chi phối của men cồn, lôi Juvia ném xuống giường, cô chân yếu tay mềm không chống cự nổi - Ôi, thành thật tôi xin lỗi cô! - Úp tay vào mặt,Gray sám hối, thương xót thay phận nữ nhi. Chắc Juvia giận mình lắm!

Về phía Juvia, cô đang nghĩ nếu là kẻ thứ ba đứng ngoài chắc chắn nghĩ Gray là kẻ đần độn, bị con nhỏ Juvia xí gạt. Hay là cô nói toẹt ra và dặn anh phải giữ bí mật, rằng chỉ là màn kịch, điều đó sẽ dễ dàng giáp mặt nhau. Cô quyết định ló mặt ra ngoài.

- A, Juvia à! - Đúng lúc Gray ăn mặc chỉnh tề định gõ cửa phòng cô, rón rén không khác một tên tội phạm. Gặp được cô anh mau chóng đứng thẳng người, đôi tay trở nên thừa thãi, gãi đầu gãi tai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro