Phần 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ê Cáo, tôi mua hoa tặng cô này!

Cô ta quay lại mỉm cười sung sướng, ngất ngây trước sự chiều chuộng của mình.

- Ôi, cảm ơn chồng nhé!

- Không có chi! Đang làm món gì vậy?

Rồi tranh thủ lúc cô ta xào nấu, mình nhân cơ hội tiến đến, ôm lấy vòng eo.

- Anh đang làm gì thế?

Cô ta sẽ hỏi một câu đại loại như vậy nhưng lòng vui sướng và để mình siết chặt hơn. Dần dà đôi tay này sẽ mon men...

- Tôi đếm đến ba anh không dừng lại thì đừng trách tôi vô tình!

- Ừ, bà xã đếm chậm thôi nhé!

- Này thì... Chat!

Cô ta cầm nguyên cái thìa dính đầy dầu mỡ đáp ngay tại má mình, sức nóng của miếng kim loại hằn một vệt đỏ hơn cả bị ăn tát.

- Cho chừa cái thói dê xồm! Tối nay anh nhịn cơm cho tôi!

Gray giật mình trở về thực tại.

- Không! Cô ta ghê gớm lắm! Nghĩ cái khác đi!

Lyon thấy Gray suýt xoa má trái không biết vì lí do gì, tiếp tục:

- Hay dùng chiêu anh hùng cứu mĩ nhân!

- Là sao? - nghe tiêu đề đã hấp dẫn,Gray hồ hởi.

- Cậu bằng cách nào đó rủ Juvia đứng ở mép đường nói chuyện linh tinh, khi đó Natsu sẽ lên một chiếc xe phóng qua chỗ cô ấy, cậu nhanh chóng giữ cô ấy về bên mình để đảm bảo sự an toàn, rồi tranh thủ cơ hội. Khi đó Juvia sẽ bị sức hấp dẫn tỏa ra nơi cậu mà mềm yếu. Ha ha! - Lyon thấy sến không thể tả nhưng vẫn trình bày ý kiến.

Gray nghe vậy cũng xuôi tai.
- Tại sao lại chọn em làm kẻ lái xe! Sao không phải là anh Tuấn Kiệt? Lỡ chị dâu biết thủ phạm là em đâu có được.

Rồi Gray lại tưởng tượng:

- Cáo à, hôm nay chúng ta đi dạo phố nhé!

- Được thôi!

Mình sẽ cùng cô ta đi thong dong.

- Sao anh cứ đẩy tôi ra ngoài đường vậy, đi vào vỉa hè có phải hơn không? Để tôi đi vào trong!

Với tính cách của cô ta sẽ không chịu khuất phục, mình đành lựa lời:

- Ngốc à, đi bên trong lắm phân chó lắm! Chúng bậy tùm lum, bà xã thích bị bẩn giầy thì cứ việc!

Cô ta sẽ nghe theo, rồi đi ra ngoài, lúc đó một chiếc xe lao tới, không còi với tốc độ nhanh. Mình ra tay kéo cô ta về bên, ôm trọn vào lòng, đôi tay lên dần.

- Gray, anh hình như giẵm phải cái gì rồi đấy!

Mình chưa kịp động thủ, nhìn xuống mũi giầy... (..˚)

- Bỏ đi, cách này không được! - Gray ghì mạnh giầy xuống sàn.

- Ông tướng, tôi kệ xác cậu đấy! Cái gì cũng không!

- Khoan đã, em nghĩ ra cách thức này cực kì hay!

Gray trở về nhà vừa đúng lúc Juvia mở cổng vào, cách ăn mặc của cô có vẻ ấm áp trong tiết trời oi ả nhưng lại làm anh rất hài lòng, không thích phô trương, khoe mẽ đường cong, anh mỉm cười.

Juvia  nghe tiếng động cơ ngay đằng sau biết là Gray, cô kệ xác, chỉ mở một phần cổng bước vào.

- Bim Bim Bim! - Gray nhấn còi ra hiệu cho cô mở rộng cửa hơn.

Juvia vẫn còn khó chịu từ lúc ở nhà Laxus về, những hình ảnh thành viên trong trang điện tử của Gray cứ lởn vởn quanh đầu. Cô nghe tiếng còi không định quay lại, vào đến của nhà, bỏ giầy xong xuôi, nghĩ lại chạy ra.

Gray tưởng cô mở cửa cho mình thì cứ thế đợi, ngờ đâu cô ra ngoài khóa cổng.

- Cô làm gì thế?

- Anh cũng có chìa khóa thì tự đi mà mở! - Dẫu tốn công cả hai, chỉ cần chọc tức tên kia thì cô sẵn sàng.

- Con Cáo này, mở cửa mau! - Anh có nói nữa cũng vô ích, cô đã vào trong nhà còn đâu.

Đi tới phòng khách, Gray nhìn cô bức xúc:

- Giờ này còn ăn vặt cái gì nữa! Đi nấu cơm!

Juvia đang dùng chè hạt sen, thấy mặt anh lại càng ghét hơn, cái mặt đẹp trai sinh ra chỉ để làm của nợ! Trước khi đi nhìn anh ta có vẻ day dứt có lỗi với mình thế mà bây giờ coi như không có chuyện gì, chứng tỏ Laxus nói rất đúng, cô phải tự biết bảo vệ mình, không thể để bị bắt làm nô lệ được. Chắc vừa rồi đã đi vui vẻ với đám chân dài rồi.

- Trong tủ lạnh có đầy đủ, anh muốn ăn gì thì có nấy!

Gray rít một luồng khí trong lành, anh cố tỏ ra bình thường hóa quan hệ mà cô ta lại không biết điều chút nào.

Ở nhà họ Fullbuster anh luôn có kẻ hầu người hạ, cô là vợ thì phải làm thay họ là điều dĩ nhiên. Anh về nhà là đã tôn trọng cô lắm rồi đấy, nếu ở khách sạn cũng thiếu gì người phục vụ, cô không cảm thấy vinh hạnh lại còn.

Dù căn nhà có rộng rãi tới đâu thì quanh đi quẩn lại hai người cũng giáp mặt. Nếu có hai cầu thang riêng, hai phòng ngủ với đầy đủ tiện nghi, nhà tắm độc lập nhưng vẫn chung một phòng khách và nhà bếp. Ngay từ đầu Fullbuster phu nhân đã nghĩ ngôi nhà chủ yếu là nơi Juvia ở thì sau sự kiện đêm tân hôn Gray đã thay đổi, ngôi nhà này mang tên anh không có nghĩa anh phải ở, nhưng không muốn để Juvia vì đám cưới hờ này mất cả chì lẫn chài.

- Tôi muốn ăn cơm! - Gray thay bộ đồ ở nhà bước xuống.

- Vâng, anh cứ ăn! Không cần thông cáo tôi biết làm gì! - Nghĩ mình dọn đồ ăn cho chắc, còn lâu đi. Thời buổi này vợ chồng bình đẳng.

- Chồng cô yêu cầu được ăn cơm! - Anh đã từ chối bữa cơm cùng Lyon và Natsu để về nhà.

-Tôi có không cho anh ăn đâu! Muốn ăn cá thì mở cánh cửa tủ lạnh thứ ba, ăn thịt thì cửa hai, canh ở ngăn bốn, bát đũa lấy ở giá, ăn xong không muốn rửa thì cứ để đấy.

Cô không muốn nhìn mặt anh, quay đi thở mạnh khiến mái tóc phập phùng.

- Con Cáo kia! Trước mặt cha mẹ và lão quản gia cô tỏ ra nhu mì thế nào thì bây giờ cô trở mặt đấy hả? -Gray mất bình tĩnh, đi ra ghế sofa đứng trước mặt cô. Việc gì anh phải quan tâm xem đêm hôm ấy xảy ra chyện gì nhỉ, cô ta có thèm để tâm đến bữa cơm của anh đâu. Anh đang làm trò ngốc nghếch gì vì ai, vì một con Cáo thật chẳng đáng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro