Tadashi Is Here

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Flashback

__ ở trong phòng thí nghiệm của Tadashi. Tadashi đang quỳ xuống trước người máy chưa hoàn thiện của mình, với __ đứng bên cạnh. "Vậy là em trai anh tốt nghiệp cấp ba năm 13 tuổi?" Cô ấy đã hỏi Tadashi. "Đúng vậy! Cũng giống như em. Giá như thằng bé có thể sử dụng bộ não lớn đó của nó cho một điều gì đó tốt đẹp." Tadashi nói khi nghĩ lại lần cuối cùng anh phải cứu em trai mình khỏi cuộc chiến robot.

"Tại sao anh không đưa cậu ấy tới đây? Em cá nếu cậu thấy nơi đây tuyệt vời như thế nào. Cậu sẽ muốn nhập học." __ đề nghị. "Anh đã nghĩ về nó. Nhưng anh muốn đợi cho đến khi anh chàng to lớn này hoạt động." Tadashi nhìn Baymax và thở dài. "Nếu anh có thể khiến cậu ấy hoạt động." Sau rất nhiều lần thất bại, Tadashi nản.

__ nhìn Baymax rồi nhìn sang Tadashi, cô ấy đẩy mũ của Tadashi xuống và nói. "Nghe có vẻ không giống anh, Tadashi. Điều gì xảy ra khi anh nhìn ở một góc độ khác? Hãy sử dụng bộ não lớn đó của anh để giải quyết vấn đề!" Tadashi cười khúc khích và đội lại mũ. "Được rồi, anh hiểu rồi."

"Thất bại lần thứ 83 chẳng là gì." Tadashi gật đầu. "Em nói đúng. Anh đoán tốt hơn chúng ta nên thử lại lần nữa. Em có thể đưa anh cái đó được không?"

Hiện tại

Hiro và Baymax trở lại ga ra, Hiro dùng ghế đẩu để leo lên và cởi mũ bảo hiểm cho Baymax. Sau khi xong việc, cậu ấy đi tới bàn của mình để loại bỏ một số thứ cản trở việc cản việc quét nâng cao của Baymax. Cậu ta nối dây điện từ chiếc mũ bảo hiểm vào máy tính của mình và bắt đầu sửa chữa máy quét, khi Baymax quét Hiro. "Huyết áp của cậu tăng cao. Cậu có vẻ đang bực bội."

"Tớ ổn!" Hiro bỏ mũ bảo hiểm và trèo lên ghế đẩu, đội mũ bảo hiểm lại cho Baymax. "Máy quét có hoạt động không?" Anh ta hỏi người máy. "Máy quét của tôi đã hoạt động trở lại." Baymax nói với Hiro. "Tốt. Vậy thì ..." Hiro nhấn vào cổng truy cập của Baymax, nhưng nó không mở. "Cái gì?"

"Cậu định gỡ chip chăm sóc sức khỏe của tôi sao?" Baymax hỏi. "Ừ. Mở ra đi!" Hiro bảo Baymax. "Mục đích của tôi là chữa lành những người bị bệnh và bị thương." Baymax nói với anh ta. "Baymax, mở cổng ra." Hiro ra lệnh. "Cậu có muốn tôi giết giáo sư Callaghan?" Baymax hỏi. "Cứ mở nó ra!"

Hiro cởi áo giáp ngực của Baymax để cố gắng mở cổng truy cập vào, nhưng cậu vẫn không thể mở được. "Việc giáo sư Callaghan chết có cải thiện trạng thái cảm xúc của bạn không?" Baymax hỏi anh ta. "Có! Không! Tớ không biết! Hãy mở cổng truy cập của cậu!" Hiro nói, vẫn cố gắng mở nó ra. "Đây có phải là những gì mà Tadashi muốn không?" Baymax hỏi. "Không!" Hiro nói với Baymax. "Tadashi, lập trình tôi để hỗ trợ và ..."

"TADASHI CHẾT RỒI!"

Hiro đấm tay vào ngực Baymax. Baymax không nói gì, chỉ chớp mắt. Hiro thả nắm đấm xuống và hít một hơi. "Tadashi chết rồi."

"Tadashi đang ở đây." Baymax . "Không. Anh ấy đang không ở đây." Hiro lắc đầu nói. "Tadashi đang ở đây." Bụng của Baymax sáng lên, Hiro ngẩng đầu lên để xem một trong những video do Baymax quay trong quá trình thử nghiệm.

"Đây là Tadashi Hamada. Và đây là thử nghiệm đầu tiên trong dự án chế tạo người máy của tôi." Tadashi đưa chip chăm sóc sức khỏe vào. "Xin chào, tôi là Baymax." Đột nhiên chúng vang lên một tiếng vo ve lớn, Tadashi bịt tai lại khi di chuyển để tắt Baymax. "DỪNG LẠI! DỪNG LẠI! DỪNG LẠI! DỪNG LẠI! DỪNG LẠI!" Hiro không nói gì chỉ xem đoạn video.

"Bài kiểm tra thứ bảy trong dự án chế tạo người máy của tôi." Tadashi lại đặt con chip vào. "Xin chào, tôi..." Lần này một trong những cánh tay của Baymax bay ra. "Cái gì? Cái gì?" Cái tay còn lại đánh vào mặt Tadashi.

"CHỜ ĐÃ, CHỜ ĐÃ, DỪNG LẠI! DỪNG LẠI! DỪNG LẠI ... "Hiro vẫn không nói gì, anh ấy như chưa bao giờ thấy anh trai mình như thế này.

"Lại là Tadashi Hamada, và đây là lần thử nghiệm thứ 33 trong dự án chế tạo người máy của tôi." Lần này Tadashi thậm chí còn không lắp được con chip vào. Baymax bị chập điện và tắt hết nguồn điện trong phòng thí nghiệm, Tadashi bật đèn pin và cau mày nhìn Baymax. "Tôi không từ bỏ cậu. Dù cậu không hiểu điều này, nhưng mọi người cần cậu."

Anh trai của cậu ấy đã đặt rất nhiều hi vọng vào Baymax. Để giúp đỡ mọi người và Hiro chỉ cố gắng lợi dụng cậu để làm tổn thương ai đó.

Lần này Tadashi không đơn độc. __ ở đó cùng Tadashi. "Đây là Tadashi Hamada, và đây là bài kiểm tra thứ 84." Tadashi nhìn Baymax, vẫn còn hy vọng nhưng không còn nhiều như lúc đầu. "Anh bạn, nói gì đi?" Anh ấy đặt con chip vào và anh ấy rất vui mừng khi thấy Baymax hoạt động lần này. "Xin chào, tôi là Baymax, người bạn đồng hành chăm sóc sức khỏe cá nhân của bạn."

Đôi mắt của Tadashi mở to, khi __ mỉm cười đằng sau. "Cậu hoạt động rồi?" Tadashi ngạc nhiên và sững sờ sau câu hỏi của mình. Sau đó, anh ấy chạy quanh phòng thí nghiệm của mình trong sự phấn khích. Anh ta nhấc __ lên và xoay cô ấy trong niềm hạnh phúc. "OOOH! ĐIỀU NÀY THẬT TUYỆT VỜI!" Tadashi đặt __ xuống và đi lên Baymax. "Cậu ... cậu đã hoạt động!" Sau đó anh ấy hôn con robot.

Hiro cười khi nước mắt còn chảy dài trên má. "Tớ biết! Tớ biết! Tớ biết. Tớ biết. Cậu đã thực sự hoạt động. Tớ vẫn không thể tin được! Tớ không ... Được rồi. Được rồi, đây là khoảnh khắc quan trọng. Quét tớ đi" Tadashi mở rộng tay của mình khi Baymax quét anh ấy. "Mức độ dẫn truyền thần kinh của bạn được cao. Điều này cho thấy rằng bạn đang hạnh phúc." Baymax nói với anh ta khi Tadashi thả tay xuống và đi đến chỗ anh ta.

"Đúng vậy. Hãy đợi cho đến khi em trai tớ nhìn thấy cậu. Cậu sẽ giúp được rất nhiều người, anh bạn. Rất nhiều người. Đó là tất cả. Tớ hài lòng với sự chăm sóc của mình." Baymax tạm dừng video lại. Hiro ấn tay lên bụng Baymax để cố gắng cảm nhận khuôn mặt của anh trai mình một lần nữa.

Baymax tắt video khi Hiro nhìn lên anh ta. "Cảm ơn cậu, Baymax. Tớ xin lỗi. Tớ đoán tớ không thể giống như anh trai mình."

"Hiro." Hiro quay lại khi nghe thấy giọng nói của __ để nhìn thấy cô ấy và những người khác. "Mọi người..." __ chỉ bước đến gần Hiro và ôm cậu thật chặt. Hiro ngừng nói và đón nhận một cái ôm này. Khi họ dừng lại, __ đưa tay lên vai Hiro và nhìn thẳng vào mắt anh. "Chúng ta sẽ bắt Callaghan, và lần này chúng ta sẽ làm đúng cách."

"Nhưng lần sau đừng để đội của em mắc kẹt trên một hòn đảo ma quái." Wasabi nói với cậu. Hiro đập tay vào trán mình. "Trời ơi." Anh nói, nhận ra điều đó tồi tệ như thế nào đối với anh. "Không sao, thật ra. Heathcliff đã đón bọn anh bằng chiếc trực thăng." Fred nói với cậu. "Hiro, tụi chị đã tìm thấy một thứ mà có lẽ em nên xem." Honey nói với cậu.

"Các người suýt nữa đã giết chết chúng tôi!" Tướng quân trước nói trên video an ninh sau khi họ đóng cánh cổng lại. Callaghan sau đó chạy đến lao vào đánh Krei. "KREI! CẬU ĐÃ LÀM GÌ VẬY! CẬU BIẾT NÓ CHƯA SẴN SÀNG!"

"Callaghan? Giáo sư đã ở đó sao?" Hiro hỏi. "Thầy là một người tốt. Chuyện gì đã xảy ra?" Honey hỏi. "Em không biết. Nhưng câu trả lời có khi nằm ở đây." Hiro tua lại khi __ phát hiện ra điều gì đó. "Khoan đã, khoan đã! Dừng lại ở đoạn này." Hiro dừng video trước khi người phụ nữ bước vào khoang của cô ấy. Callaghan đang nói chuyện với cô ấy thì ôm lấy cô ấy. "Thầy đang nói chuyện với phi công."

Hiro nheo mắt nhìn màn hình. "Sẵn sàng." Người phụ nữ nói khi bước vào tàu của mình. "Chúng tôi đã mời tất cả những người..." Hiro tạm dừng phóng to để thấy dòng chữ "Callaghan" trên mũ bảo hiểm của cô ấy. "Phi công là con gái của Callaghan. Callaghan đổ lỗi cho Krei." Hiro nói rằng hãy kết hợp mọi thứ lại với nhau. "Đây là một câu chuyện trả thù." Fred nói. "Vậy, chúng ta còn chờ gì nữa?" Hiro nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro