Chương 21: Có phải khó chịu không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trang Úy vững vàng ôm Chu Duệ, từ trên ngực cô ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy hiện lên sự kiềm chế, anh đè Chu Duệ đã mềm thành bùn lên trên người mình, ở bên tai cô bật cười: "Sao lại thế này... Không phải mới chỉ chạm vào thôi sao."

Hơi thở từ cơ thể anh không ngừng xộc vào mũi cô, một hơi thở độc nhất vô nhị mang theo mùi nam tính, cả người cô gần như mềm nhũn, từ xương đến da đều mềm, ngay cả đầu óc cũng như nhũn ra, không nhớ nổi chuyện gì, không nói gì, cô chỉ gục đầu vào ngực anh, hai tay đặt trên vai anh.

Cô lẩm bẩm nói: "Sao anh lại chạm vào..."

"Dùng đầu lưỡi chạm vào, thì đó không phải đụng chạm." Anh nâng cô sắp trượt xuống lên, cô theo động tác của anh, dịu ngoan dựa vào người anh.

Cơ thể mềm mại đột nhiên cứng đờ, khuôn mặt hồng nhuận như bị thiêu cháy, vành tai đỏ như máu.

Nó lại cọ vào cô, rất cứng, như hổ rình mồi mà chọc cô, dương vật.

Trang Úy cũng có thể cảm nhận được hạ thể của mình đang cọ vào cơ thể mềm mại của cô, không biết cọ vào chân tâm hay bụng nhỏ, tóm lại là nơi mềm mại, chỉ là sau khi cọ thì anh càng khó chịu.

Trong đầu điên cuồng kêu gào muốn phóng thích dục vọng, không quan tâm gì mà đẩy cô lên tường, cởi váy cô ra, trực tiếp cắm dương vật vào lỗ nhỏ ấm áp của cô, nghe tiếng rên rỉ yêu kiều của cô, hôn lên giọt nước mắt chưa khô, yêu cô.

Nhưng lý trí anh vẫn trân trọng Chu Duệ, không cho phép anh làm như vậy.

Ôm cô thật khó chịu, nhưng anh lại không muốn đặt cô xuống.

Anh chịu đựng dục vọng mãnh liệt của mình, ai ngờ cô gái dựa vào người anh lại không biết sống chết, nói ở bên tai anh: "Anh... lại cứng rồi." Giống như đang tố cáo, lên án anh.

Trang Úy thật sự muốn điên rồi, yết hầu lăn qua lăn lại, anh âm thầm nuốt nước miếng: "Anh biết, em dựa gần anh như vậy, còn mặc ít như vậy, đàn ông bình thường đều sẽ có phản ứng, anh còn thích em như vậy, đây là chuyện rất bình thường." Anh bình tĩnh giải thích cho cô, sợ cô cảm thấy mình giống gấu lớn lúc nào cũng có thể động dục.

"Ồ." Chu Duệ đáp, cũng không biết cô đang nghĩ gì.

"Hôm nay Trang Úy lớp 1 thật sự rất đẹp trai! Cậu thấy không, một lần làm vài ba điểm."

Ngoài cửa truyền đến một giọng nói đầy kích động.

Sao lại nói về mình? Các nữ sinh bây giờ cái gì cũng có thể nói sao? Trang Úy nhíu mày.

Không hiểu sao Chu Duệ lại thấy căng thẳng, tập trung nghe hơn cả chuyện bát quái về mình.

"Đúng vậy, cậu ấy thật đẹp trai, có rất nhiều nữ sinh muốn theo đuổi cậu ấy, nhưng nghe nói đều bị từ chối."

"Mình nghe nói, Trần Hân Uyển lớp 2, chính là nữ sinh thành tích khá tốt, lớn lên cũng khá xinh đẹp..." Cô gái muốn nói lại thôi.

"Làm sao vậy?" Một cô gái khác nôn nóng.

Chu Duệ cũng nôn nóng, chăm chú chờ nghe những điều ở phía sau.

"Nghe nói... Trần Hân Uyển ở trong văn phòng hội học sinh lộ ngực cho Trang Úy xem!"

"Cái gì?!" Một cô gái khác trực tiếp kêu lên.

Nghe vậy, máu toàn thân Chu Duệ đều chảy mạnh nhằm về phía đại não, sắc mặt đỏ bừng.

Không biết là do bây giờ cô dựa vào anh làm đại não cô không kịp phản ứng, hay hơi thở của anh khiến cô trở nên yếu ớt, nhạy cảm, một giây đó, cô thật sự đã tin.

Trang Úy nghe vậy cũng ngây ngốc, cái quái gì vậy? Anh có biết Trần Hân Uyển, cũng mơ hồ nhận ra cô ta có vẻ thích anh, nhưng anh tuyệt đối không ở cùng một phòng với cô ta, còn xem ngực cô ta.

Anh cúi đầu xuống, thấy Chu Duệ đang ngẩng đầu nhìn mình, đôi mắt tràn đầy lửa giận, hốc mắt đỏ hoe, trong mắt chứa hơi nước, dáng vẻ như tin lời bọn họ nói.

Trang Úy muốn giải thích, nhưng anh lại không dám nói to, chỉ có thể lo lắng nói ở bên tai cô: "Bọn họ nói bậy, không có chuyện đấy."

Sau khi nghe anh giải thích, không hiểu sao Chu Duệ cũng bình tĩnh lại, thật ra cô cũng chưa nói gì, chính là chọn tin anh.

Cô sụt sịt, một giọt nước mắt rơi xuống vai Trang Úy.

Trái tim Trang Úy bị bóp chặt một lúc, mặt anh cọ vào mặt cô, hôn mắt cô, hôn xuống mí mắt ướt át, nói nhỏ: "Em còn chưa tin anh sao, anh chỉ thích em thôi, Chu Duệ."

Giọng điệu nghiêm túc, chân thành.

Trong lòng Chu Duệ thầm mắng mình ngu ngốc, vô cớ gây sự, ngực trái bủn rủn.

Cô duỗi tay vòng qua vai anh, ôm anh thật chặt.

Trang Úy biết cô không tức giận, anh nhẹ nhàng thở ra.

Ham muốn lại càng tăng lên, thiếu niên khí huyết phương cương⁽¹⁾, ôm người con gái mình yêu đã là một chuyện vừa khổ sở lại vui sung, bây giờ người con gái đó còn chủ động ôm chặt anh, đôi thỏ mềm mại trước ngực đang bị đè ép trên ngực anh, Trang Úy tâm ý viên mãn, kiềm chế đến mức mồ hôi trên trán đều chảy ra.

⁽¹⁾ Khí huyết phương cương: tinh thần nhiệt huyết, có phần nóng nảy, tinh lực tràn đầy

"Thật đấy, nhưng mình nghe nói mắt Trang Úy nhìn thẳng, ném quần áo lên người Trần Hân Uyển, nói với cậu ta, xin tự trọng." Cô gái thậm chí còn bắt chước giọng điệu của Trang Úy.

Khóe miệng Trang Úy run rẩy, nghĩ thầm, đây là cái quái quỷ gì vậy.

Chu Duệ ở trên vai anh, nghe đến vui vẻ, lộ ra nụ cười vui sướng.

"Haha haha, ai không biết Trang Úy thích Chu Duệ chứ." Một cô gái khác phụ họa.

"Mọi người đều biết, chỉ là vẫn còn một số nữ sinh chưa từ bỏ ý định. Người ta trai tài gái sắc thần tiên quyến lữ⁽²⁾, há có thể để bọn yêu quái chen ngang?" Cô gái kích động nói.

⁽²⁾ Thần tiên quyến lữ: thần tiên yêu nhau.

Trang Úy nghe thấy Chu Duệ ở bên tai nghẹn cười, anh cũng cảm thấy buồn cười.

Mặc dù cô gái bên ngoài bịa chuyện, nhưng chủ đề chính vẫn không có vấn đề gì lớn.

Lại vang lên một trận tiếng cười, hai người cuối cùng cũng rời khỏi phòng thay đồ.

Chu Duệ ở bên tai anh cười vui vẻ, cười khúc khích không ngừng, nhũ thịt vì cười cũng không ngừng cọ vào ngực anh.

Ở trên người anh gây sóng gió, đốt lửa khắp nơi, tùy ý giẫm lên điểm mấu chốt của anh, nhưng cô lại giống như không biết gì, chỉ biết rung chân cười vui vẻ.

"Chu Duệ, em cười cái gì."

"Bọn họ thật đáng yêu, yêu quái, còn cái gì mà trai tài gái sắc, buồn cười nhất chính là, các cậu ấy học theo giọng điệu xin tự trọng của anh. Thật sự giống anh đến tám phần." Giọng điệu của Chu Duệ vui vẻ, không hề để ý mưa gió của Trang Úy sắp tới.

"Vậy sau này mời bọn họ đến dự hôn lễ của chúng ta?" Trang Úy đột nhiên mở miệng.

Chu Duệ sửng sốt một chút, sau đó miệng lại như bị nhét đầy bánh kem dâu tây mình yêu thích, quá ngọt. Cô dựa vào vai anh, giấu đầu lòi đuôi lẩm bẩm: "Cái gì, còn sớm..."

Trang Úy cong môi, cười dịu dàng.

"Chu Duệ, không còn sớm, anh nhất định phải cưới em." Anh nhìn phía trước nói, ngón tay vuốt ve làn da trên eo cô, hứa hẹn.

Chu Duệ ở trên vai anh, cô chỉ có thể thấy nửa khuôn mặt, cổ và yết hầu hơi run rẩy của anh.

Nhớ tới dương vật cương cứng của anh, nhớ tới lời giải thích nhẹ nhàng của anh, nhớ tới lời hứa kiên định của anh, còn có cuộc nói chuyện của các cô gái vừa rồi.

Cô đang dựa vào cơ thể nóng bỏng của anh, không có cách nào nghĩ thêm được nữa, 'Làm anh vui sướng' đã trở thành mục đích cuối cùng trong mọi hành động của Chu Duệ.

Cô vịn lấy vai anh, ma xui quỷ khiến ghé sát vào cổ anh, ngẩng đầu run rẩy hôn lên yết hầu của anh.

Cổ họng anh đột nhiên xuất hiện hơi thở ướt nóng, ngọt ngào, cô nhẹ nhàng hôn lên nơi nhạy cảm trên cơ thể anh, giọng nói của cô lại vang lên bên tai...

"Trang Úy, có phải khó chịu không? Có muốn không... Xem ngực em."

Trong đầu Trang Úy chỉ có ba chữ, muốn làm cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro