Gửi lại một ngày tháng 4 muộn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Blog Việt

Tặng anh, tháng 4 và ngày 28!

Tháng tư với em luôn thật lạ. Tháng tư gọi loa kèn về gặp phố. Ban đầu hoa chỉ là những búp xanh nuột nà chúm chím, rồi nở bùng kiêu sa trong sắc trắng nền nã, thanh khiết.

Tháng tư vẫn có những cơn mưa phùn, gieo vào lòng người cái cảm giác như đang độ xuân tròn đầy trong viên mãn. Mưa rơi đánh thức nụ mầm còn ngủ quên cựa quậy, khe khẽ vươn lên để góp thêm một sắc xanh cho đời thêm ấm áp.

Tháng tư gọi gió về trong những buổi chiều ngát thơm. Gió nhẹ nhàng mơn man khắp phố xinh. Những mùa cũ, em thích môt mình lang thang trên phố, thoả thuê ngắm hoa loa kèn. Gió thổi bay tóc rối, gió đi qua em, cuốn lại sau lưng những bộn bề, vương vấn. Em thả trôi suy nghĩ, có lúc dạt về phía môt người mà sau này em sẽ trao yêu thương. Từng dấu chấm hỏi về anh cứ hiển hiện trong đầu, nhưng em vẫn chưa thấy thấp thoáng câu trả lời, có phải vì chưa đến thời điểm để anh bước chân vào cuộc đời em như môt người thực sự đặc biệt? Hay tại vì trái tim em đang cẩn trọng, không biết cách mở lòng để thắt nút yêu thương?

Mùa cũ...

Em hồi hộp đợi chờ ngày cuối tháng để bước lên chuyến xe trên hành trình trở về đầu bên kia nỗi nhớ.

Mùa này...

Miền thương nhớ của em có thêm anh, nhưng nỗi nhớ chưa bao giờ bị chia nhỏ. Bởi vì: Khi biết yêu thương ai đó, người ta sống sâu sắc và có độ lắng. Lắng đủ để có được cái nhìn thấu suốt hơn trong tình cảm, để biết thêm thương mẹ, thêm yêu cha, biết mở ra và trải lòng mình nhiều hơn cả...

Tháng tư, một sáng sớm thức dậy em thấy trời Hà Nội đẹp lắm! Gió nhẹ. Gió dịu dàng như thể người ta mang cả một sáng thu đặt vào giữa lòng tháng tư. Soạn xong một tin nhắn... send... delivered to... ngày mới tốt lành! Tháng tư này em có một người để gửi và nhận những tin nhắn yêu thương, anh ạ! Tháng tư cho một tình yêu chưa nhiều tháng tuổi, em vẫn kịp nhớ những dư vị ngọt ngào của buổi ban đầu. Khe khẽ... khép bàn tay để tất cả những gì đã qua, những gì đang có sẽ không thể lọt qua kẽ tay, bay mất. Phải rồi! Nắm lại và không rời xa, anh nhé!

Tháng tư, mẹ sinh anh. Anh đã từng nhắc đến một tuổi thơ nhọc nhằn. Kể từ lúc nghe anh kể về những vất vả đã và đang đi qua, em thấy cảm mến anh nhiều hơn. Và rồi, tình cảm cứ tự nhiên nảy nở và lớn dần tự lúc nào chẳng rõ, thành tình yêu. Đến bây giờ, khi anh đã gọi anh là "người yêu của em à!", em vẫn để tên anh trong danh bạ như cũ, không sửa sang, không tô vẽ, chỉ bởi vì em muốn giữ vẹn tròn ấn tượng và cảm xúc về anh như những ngày đầu.

Tháng tư với em lúc nào cũng đặc biệt. Nhưng năm nay, em thấy xốn xang, mong chờ hơn bởi có một người sinh vào tháng tư. Ngày thứ 28, ngày anh thêm tuổi mới.

Thời gian đã qua, tuy chưa dài nhưng cũng đủ để chuyện tình mình nếm đủ hương vị: yêu thương có, hờn giận có, ừ thì cười trong niềm hạnh phúc nhưng cũng còn đó những đêm thao thức mất ngủ. Sau ngày mưa là ngày nắng đẹp. Chỉ ai đi qua cơn mưa mới biết yêu thêm từng giọt nắng. Tình yêu cần được thử thách, nhưng cũng rất cần sự trân trọng, nâng niu để không ai tìm ra một mảnh vỡ. Hạnh phúc gần lắm! Hạnh phúc là một sớm mai thức dậy, cầm điện thoại đã thấy một tin nhắn từ tên anh quen thuôc trong danh bạ. Anh gửi lời yêu thương, và tặng luôn cho em cả một nụ cười trên môi. Hạnh phúc là những ngày đông xưa cũ ấy, có một người cứ hoài nhắc em phải mặc ấm... Hạnh phúc từ khi một bàn tay khe khẽ tìm đến một bàn tay. Hạnh phúc từ khi gặp anh mà chẳng nói được gì, chỉ nhàn thôi cho thoả thê nỗi nhớ. Hạnh phúc từ khi biết, ở đâu đó, có một người đang nhớ em. Hạnh phúc từ khi ai đó dặn em: "Cứ ngủ ngon ơi là ngon!", rồi sáng mai sẽ gọi em dậy đi học, thế mà lại ngủ say, quên cả em luôn... Hạnh phúc từ khi bên tai em, có môt người thì thầm, nũng nịu dễ thương như trẻ nhỏ...Hạnh phúc từ khi nhận 99 bông hồng từ tay anh, nghẹn ngào... kỷ niệm tình yêu 99 ngày tuổi! Yêu anh và được anh yêu, đã là cả một niềm hạnh phúc lớn lao lắm rồi!

Ngày tháng đã qua, có nỗi buồn không gọi thành tên, có xúc cảm nằm gọn trong miền nhớ, có phút giây thấy lòng trống hoắc, có mảnh nhọn ghim kẹp vào trái tim. Đôi lúc cần một người để mà nức nở, cần một người để không thấy mình lạc lõng, cần một người... Xa vắng dạy em biết trân trọng từng phút giây đủ đầy yêu thương

Một chiều tháng tư..

Bước xuống xe bus, hơi lạnh! Hối hận vì có người nhắc mặc ấm mà không chịu nghe lời. Thì thôi! Coi như cố sức tận hưởng cái hơi lạnh còn sót lại của những đợt gió mùa cuối cùng. Cái rét, chắc cũng chả còn dư dả nơi mùa này đi qua.

Một mình. Em lang thang dạo bước bên Bờ Hồ.

Tháng tư lạ lắm! Cứ chênh vênh giũa đôi bờ nóng lạnh. Xuân chần chừ chưa cất bước, hạ lại mải vui chưa về. Như sợ ngày nắng quá thừa, tháng tư gọi thêm mấy đợt rét nữa về, đủ lạnh để bàn tay nắm chặt nữa bàn tay. Rét tháng tư, rét muộn, có phải để nhắc người ta lại về gần nhau hơn không nhỉ?

Anh à!

Yêu anh, em thấy mình vị tha và rộng mở thêm nhiều lắm nhé! Anh luôn bận rộn, quỹ thời gian của anh phải chia nhỏ ra rất nhiều phần. Vì thế em dặn lòng không thể tham lam cứ giữ anh bên mình thật nhiều. Anh còn công việc, còn học hành, rồi gia đình, bạn bè,... Yêu anh, có lúc em nghe tiếng lòng mình nức nở, có giọt âm thầm rơi xuống cùng giọt mưa, có giọt lẩn khuất đọng lại nơi khoé mắt và... có cả từng giọt chảy ngược vào trong để em thấy mình luôn là mạnh mẽ.

Yêu anh, em thấy mình tốt bụng lắm nhé! Em nghĩ cho anh trước khi nghĩ cho em cơ đấy.

Nếu ai đó hỏi em rằng, em sợ điều gì nhất? Này anh, đừng bảo là em sợ ma nhất nhé! Sai rồi! Em sợ nhất sự ân hận trong lòng mình. Trong tình yêu này, em sẽ luôn hết sức để sau này ngoảnh đầu nhìn lại, không hề hối tiếc vì những ngày đã đi qua.

Những ngày cuối tháng tư, sinh nhật anh đến. Đây là thời điểm anh đang cực kỳ bận rộn với bao nhiêu bộn bề bài vở và công việc. Thế là sắp kết thúc 5 năm trên giảng thường . Ra trường rồi, anh có tiếc thời sinh viên không nhỉ? Còn em, em yêu cái tuổi này lắm, may mắn là em còn hơn một năm nữa để tiếp tục. Ngày ngày cắp sách đến trường, thấy vui đến lạ khi bước giũă dòng người nô nức. Học viện Tài chính và tất cả những ước mơ, dự định, em có anh bên cạnh để cố gắng.

Sinh nhật anh, em chúc anh thành công trong hành trình đeo đuổi ước mơ của mình. Luôn luôn mạnh khoẻ, cười nhiều hơn, và nhớ cười ngay cả khi đọc những dòng này, anh nhé! Yêu anh nhiều lắm, anh à!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro