Chơi vơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chắc người thương góc phố ngày hôm đó
Phố nằm đau ngó bước người đi xa
Nắng chiều tắt trên vai áo nhạt nhòa
Xót tuổi trẻ bơ vơ chiều lẻ bước.

Chắc người thương nỗi đau ngày hôm trước
Nên để dành cho đến ngày hôm sau
Bao thương tổn trong mắt nâu người giấu
Rồi nhủ lòng chẳng có gì hư hao.

Chắc người thương quãng ngày vào trật tự
Người khóc người cười, người đi người về
Rồi niềm tin gãy như một lời thề
Người hỏi: đâu là bình yên, thôi kệ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro