END?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 -tôi yêu cậu.


Không chỉ đơn thuần là thích nữa, tôi yêu cậu mất rồi, biết không?


Không, cậu không biết đâu, nên mới có thể thản nhiên khuyên tôi từ bỏ, thản nhiên thừa nhận rằng, người cậu thầm thích gần 1 năm trời, không ngờ lại... là bạn thân của tôi...

Thế còn tôi?


Thứ tình cảm bấy lâu nay tôi trân trọng, tôi nâng niu ấp ủ, thậm chí những lúc khó khăn nhất còn coi như động lực mà cố gắng ... Quý giá với tôi là thế, hóa ra trong mắt cậu cũng chỉ là một thứ không đáng bận tâm... 


 -cậu chê tình cảm của tôi phiền phức?                                                         


 Cậu bảo tôi phải trơ mắt bất lực nhìn tâm tư 4 năm thanh xuân của mình hôn môi người con gái khác? Hay cậu muốn tôi phải ti tiện đến mức giành giật bạn trai của người chị em đã cùng tôi mấy năm trời? Muốn thấy tôi thảm hại, đớn hèn quỳ mọp dưới chân cậu, đánh đổi hết thảy kiêu hãnh tự tin ngày nào chỉ để quỵ lụy van cầu một cái liếc nhìn?


Rồi sau này, liệu tôi có vì yêu cậu mà mù quáng sa đọa, có trở thành loại người tâm địa rắn rết tôi vẫn hằng khinh bỉ hay không?

                                      _________________________________________________                                                


Từ bấy đến giờ, có giây khắc nào tôi chẳng cố gắng buông tay, quên đi một bóng hình cậu như đã khảm sâu trong tiềm thức, như đã hòa quyện cùng năm tháng?


  -nhưng nếu điều đó dễ dàng đến thế, thì đã chẳng phải là tình yêu, cậu nhỉ? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro