đặng nhờ nắng rạng ủ êm cõi lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Và ta nhận ra mình chẳng mỏi mong chi
Bởi đây là em và kia là lá rậm
Bởi nắng phủ đỉnh đầu và hương lòng ta đậm vị.
Nào cỏ dưới chân trần ta xem là thảm đỏ
và đôi nắp bạc thay vật ta định tình
có chim muông kia tuyên thệ và cao xanh nào chứng giám

Mình lấy nhau trong buổi sớm bình minh
khi hồn non chẳng đoái hoài lẽ cũ
đặng ta yêu, yêu trọn những bể dâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro