Câu hỏi bố chưa trả lời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm con lên mẫu giáo
Nước mắt chẳng dám rơi
Vì bố dặn: "Một mình....
Đừng khóc nhè, con nhé!"

Nỗi lòng con giấu kín
Nhìn các bạn không ngoan
Ai cũng đang khóc nhè
Nhưng ai cũng được ôm.

Từ nhỏ bố đã dặn
Mạnh mẽ phải trong tim
Đừng yếu mềm nhút nhát
Không ai ôm thân mình.

Bố dặn con nhiều thứ
Cũng dạy con nhiều điều
Nhưng con luôn muốn hỏi:
"Mẹ đâu rồi bố ơi...?"

Bố chưa từng giải thích
Cũng chưa từng nhắc qua
Mẹ đi đâu đi mãi
Sao mãi chẳng thấy về?

Một hôm con về nhà
Thấy bố ôm ảnh khóc
Con nhẹ nhàng hỏi nhỏ:
"Bố ơi, mẹ phải không...?"

Bố không bảo là mẹ
Bố gọi là thế giới
Sao thế giới của bố
Chẳng ôm bố vào lòng?

Bố bảo phải mạnh mẽ
Giữ chặt người mình thương
Đừng như bố năm ấy
Chẳng thể đưa mẹ về.

Bố chưa từng ôm con
Cũng chưa từng nâng đỡ
Nhưng có điều con biết
Bố thương con đúng không...?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro