Đóa hướng dương và mặt trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh đèn vừa lóe lên
Thành thị liền rực rỡ
Thảo nào đóa hướng dương
Vui khi thấy mặt trời.

Ta là đóa hướng dương
Còn nàng, "cô mặt trời"
Ta ở với cỏ cây
Còn nàng cùng đám mây.

Cơn gió là cuộc đời
Đẩy đưa ta mỗi giây
Đám mây che mất nàng
Ta chẳng thấy nàng đâu.

Cơn gió cứ trêu đùa
Cùng mây che nàng ấy
Biết bao giờ mới thấy
Nàng rực rỡ tự do?

Áng mây là nhà tù
Cỏ cây cùng cơn gió
Thử thách thì chất đầy
Bao giờ gần nàng đây?

Yêu nàng không với tới
Dẫu đẹp nhất trần gian
Dẫu một lòng chung thủy
Vẫn chẳng chạm được nàng.

Không kiêu như hoa hồng
Không đơn giản bằng lan
Không ngắn ngủi như đào
Không đau lòng như cúc.

Không xanh như cẩm tú
Không đỏ tựa hoa hồng
Nhưng tình ta son sắt
Thủy chung chỉ một lòng.

Biết bao giờ nàng thấu
Nỗi lòng của ta đây?
Nàng ở trên cao ấy
Ta lạc chốn này đây...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro