Tiêu đề phần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một hôm con Đẹt dẫn đám con nít xuống chợ Đệm.
Đây là một khu chợ "trên bến dưới thuyền" ồn ào, náo nhiệt và cũng không kém phần thơ mộng. Tiếng mái chèo khua nước ràn rạt, tiếng gọi nhau í ới, nghe xôn xao cả một góc sông. Bọn nhóc ăn mày tỏa đi khắp nơi, đến chiều thì tập hợp lại, xin được bao nhiêu tiền đều gom hết cho con Đẹt .
Con Đẹt thuê nguyên chiếc tắc ráng, đặt cái cà ràng chính giữa, nấu một nồi cháo lòng to đùng. Nó mua nguyên một cái đùi heo luộc, sắt ra từng miếng lớn để đãi bọn nhóc ăn với dưa leo và rau húng chỉ. Bọn nhỏ đứa nào đứa nấy đen thui thủi, tóc tai bù xù, quần áo rách rưới, gày ốm nên hai con mắt đứa nào cũng có vẻ to to, được cái chúng rất thương nhau, đứa lớn đùm bọc cho đứa bé. Lâu lâu bọn trẻ mới được ăn một bữa ngon nên nhảy múa, la hét um sùm, không khí vui như tết. Bấy giờ hoàng hôn bắt đầu buông xuống, mặt trời đang từ từ lặn, chiếu cái ánh vàng nhợt nhạt lung linh... Con Đẹt cho ghe len lỏi dưới những rặng dừa nước um tùm. Trên dòng sông ghe thương hồ chen nhau đậu san sát, tiếng nói cười rộn rã, đâu đây văng vẳng câu ca :
Hò...ớ....ơ...ơ...
Gái có chồng như gông đeo cổ
Phận gái thương hồ khổ lắm... ai ơi
Thương người kết tóc buông lơi
Kiếp giang hồ không bờ bến...anh ơi có dám đèo...?
Em thương anh vì bởi anh nghèo
Hò...ớ....ơ...ơ...
Em có chồng rồi sao anh vẫn còn theo ?
Đêm nằm đệm suốt đu anh đắp sao cho khéo
Chờ trăng lặn rồi , em đắp xéo mới nghe...
Hò...ớ....ơ...ơ...
...........................
Đến đêm thì con Đẹt cho tắc ráng thẳng xuống Bến Lức, sau đó nó hứng chí men theo dòng Vàm Cỏ xuôi ra biển. Cái máu cướp biển có lẽ đang trỗi dậy trong huyết quản con Đẹt, ra đến cửa Soài Rạp nó cho tắc ráng chạy hết tốc lực, đang rẽ sóng băng băng thì bất ngờ xuất hiện một con cá lớn dài cả mấy mét, da màu trắng nhưng hai mắt và vây, đuôi lại đỏ rực. Con cá lạ dường như khiêu khích, nó cứ vờn qua vờn lại trước mũi làm con Đẹt nổi khùng phóng tắc ráng bạt mạng theo con cá. Ghe nhỏ gặp sóng lớn đâu có chịu nổi, nó lật nghiêng sang một bên làm bọn con nít nhốn nháo, la hét ầm ĩ, lúc trời bắt đầu sáng thì chiếc tắc ráng từ từ chìm xuống. Con Đẹt đập bể một thanh gỗ lớn, cho bọn nhỏ bám vào rồi nó cố đẩy vô bờ. Có điều sóng lớn quá, hơn nữa giờ này ghe thuyền qua lại còn ít nên khi nó đẩy được tấm gỗ vào tới bờ thì có mấy đứa bị rớt lại mà không ai tiếp cứu. Con Đẹt bèn bơi ngược trở ra túm được hai đứa đưa vào bờ nhưng vẫn còn thiếu một đứa, nó liền ôm thanh gỗ bơi trở ra một lần nữa... nó ráng đưa được đứa cuối cùng lên trên tấm gỗ thì bất ngờ bị một con sóng dữ cuốn đi mất tích.
Những môn đồ của "quỷ ba mặt" bao giờ cũng phải chết trên biển cả...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kinhdi