dune universe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minhyung chưa bao giờ ưa thích lũ Fremen khô khốc đó đến khi hắn gặp một người.


Mẹ chí tôn đã dạy rằng nên nỗ lực thế nào để Hoàng gia Corrino luôn hùng mạnh, sống thế nào cho đúng nghĩa một con chó của nhà vua.


Hắn ngán tận cổ mỗi lúc phải dự những buổi họp chán ngắt tại CHOAM hay nghe mụ phù thủy già lải nhải về sự hoàn hảo bà luôn kiếm tìm, Paul Atreides thì không phải là một Kwisatz Haderach xuất hiện sau ngần ấy năm chờ đợi.


Minhyung là một kẻ biết điều khi hắn luôn hoàn thành tốt mọi việc, nhưng liệu có phải mãi mãi?


" Con chuột nhỏ Muad'Dib đã gửi đến một bức thư đáo để, Minhyung. "

" Hãy trách Nam tước đã bòn rút quá nhiều từ Arrakis, thưa Ngài. Và có lẽ là trách cả chính mình. "


Ông nhăn mặt. " Con chẳng biết mình đang nói gì Minhyung, nó là cần thiết cho tương lai của cả đế chế Corrino! "


"Bằng việc người tiêu diệt cả một dòng tộc khác ư? Thưa."


" Yếu đuối hệt như mẹ con. "


Hắn trừng mắt nhìn người tóc đỏ chiễm chệ trên ngai.


" Ông chẳng có tư cách gì để nói về bà ấy! "


" Chị ấy đã không chết nếu liên hôn với Harkonnen! Quá mu muội khi theo đuổi thứ tình yêu và lí tưởng ngớ ngẩn của lũ tầm thường "


" Tôi nghĩ cuộc trò chuyện nên kết thúc ở đây thưa Ngài.
Toàn quyền chỉ huy quân Sadauskar sẽ do một vị tướng nào khác mà Ngài thích đảm đương, tôi sẽ đứng ngoài. "


Mà có khi chẳng thật sự thế.


Minhyung quay gót rời đi ngay khi dứt câu mà không có một cái cúi chào.


" Ngu ngốc! Rồi cháu sẽ phải hối hận vì thói bốc đồng khi ta dành chiến thắng! "


Hoàng đế biết, biết rằng thời đại huy hoàng của mình đang bị đe doạ khi mà Paul Atreides không chết dưới tay bọn Harkonnen xảo trá.


Muốn đi đến vĩnh hằng thì chỉ có thể diệt trừ những thứ ngáng đường.


Bây giờ chiến tranh là cần thiết.


Paul Atreides - con trai Công tước không những chẳng chết ở đất Arrakis như dự định của ông, hay nói đúng hơn là theo kế hoạch của Mẹ Tối Cao mà còn tha hồ vùng vẫy ở địa bàn của người Fremen. Đừng hỏi tại sao Minhyung biết điều đó, Irulan - con gái của hoàng đế luôn than thở thật nhiều với hắn những phiền muộn quá tải mà cô phải dung nạp vào bộ não đáng thương hằng khao khát yêu chiều, tất nhiên là với tư cách một người bạn, người em. Bọn họ chẳng có gì tình cảm gì với nhau kể cả khi đã chơi thân được mười mấy năm đằng đẵng. Nói đi cũng phải nói lại, trừ lúc nàng ngủ chảy cả dãi trong tiết học ở trường Bene Gesserit hay đấu kiếm thua gã rồi khóc lóc, nước mắt nước mũi lẫn lộn thì nàng cũng là một cô công chúa phải phép xinh đẹp.


Hôm nay cô bỗng tò mò về người Fremen, chắc hẳn bà già nhăn nheo đó lại tiêm nhiễm thêm điều gì đó kì quái về họ với cô. Gã đã từng nhìn thấy vài người Fremen ở mạn Bắc Arrakis, họ có đôi mắt xanh biển khác thường, tài chém giết quá giỏi giang và hung dữ với bất cứ người ngoại tộc nào. Có chúa mới biết quân của gã đã chật vật khi đối đầu với họ ra sao, bằng chứng là hơn nửa quân số đã đi tong khi chiến đấu với chỉ khoảng vài chục người Fremen, khủng khiếp và là một nỗi nhục của quân hoàng gia Sadauskar. Cũng phải nói đến sự chểnh mảng của lũ bịp bợm quân Hoàng gia, chúng nó suốt ngày chè chén no say, những cuộc viễn chinh thực chiến ngày một ít đi dưới thời Shaddam IV khi mà ông đầu tư nhiều vào lễ lạc xa hoa chốn cung đình chứ không phải dùng nó để huấn luyện quân Sadauskar nữa.


Minhyung không muốn chạm trán với bọn người ấy nếu không cần thiết, gã chẳng thích cái thái độ hung dữ bất phân và đức tin mù quáng của họ một chút nào.


Nó chỉ thay đổi khi vài lần hắn có bí mật đến kho vũ khí của nhà Atreides và có cơ hội được tiếp xúc trực tiếp, mặc dù có hơi khác ( theo hướng tích cực ) so với nhận định ban đầu của Minhyung nhưng đức tin vào Lisan al Gaib thì vẫn mù quáng như thế. Có một lần trước cuộc chiến sắp diễn ra, họ phải kiểm tra mọi thứ hoạt động được, hắn loanh quanh thấy một bóng người mảnh khảnh nhỏ con ngồi trên mô đất cao phía Nam không xa trong tầm mắt mang nét đẹp yêu kiều lạ kỳ hiếm thấy. Thanh thoát nhưng chẳng mất đi vẻ mạnh mẽ nam tính vốn có ở giống đực với cái mũi cao dọc dừa, môi mảnh và tất nhiên rồi, một đôi mắt xanh sáng quắc với nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt trái. Người nọ rôm rả ngồi cùng một tốp Fremen nữa trong sa liêu đang mở cửa, Minhyung đoán họ đang ăn thịt chim sa mạc trộn hương dược.


Hắn chẳng có cơ hội được nói chuyện với em vào lần đó, nhưng mắt hắn đã thấy và não hắn đã nhớ như in rằng vào lúc bản thân ra về người nọ đã nhìn gã, cả hai đã nhìn nhau rất lâu.


Đôi mắt biển vợi ấy như đang hát một bài hát nào đó du dương quá đỗi. Nó đi vào giấc mơ của Minhyung một cách nhẹ nhàng, đẹp cũng quá tình.


À, hắn đã kể chưa.
Về việc mình và Paul Atreides là bạn thân ấy?


Mẹ, cũng là chị của Hoàng đế đã sinh ra hắn rồi không may qua đời sau đó. Hắn lớn lên cùng Irulan, ngày ngày như con rối bị nhồi nhét vô vàn những giáo lý ngang tàn khó hiểu của bọn tư bản cho đến gã gặp được Paul. Cậu đã kể cho gã nghe về những giấc mơ tiên tri của mình, cách cậu thấy được sứ mệnh đưa người Fremen đến thiên đường xanh, thế giới sống sung sướng dựa vào bản thân chứ không phải luôn phụ thuộc hương dược. Minhyung quyết định ủng hộ cậu, hắn thấy ở cậu một niềm khao khát thoát xác khó tả mà bản thân cũng đau đáu trong lòng, tất nhiên là trong thầm lặng phần nhiều.


Sau cùng gã chẳng thể chối bỏ mình là người nhà Corrino.


Đánh dấu kết thúc cũng là bắt đầu.


Kết cục không thể tránh khỏi, mụ phù thuỷ già nơi cung điện hẳn cũng đã biết được sớm muộn gì Muad'Dib cũng sẽ đàm phán cùng Shaddam IV. Minhyung cảm nhận hôm nay là một ngày nắng gắt khi mặt trời đỏ quạch nằm ngang nơi cồn cát xỏ xiên không thứ tự còn người hắn thì ứa mồ hôi bởi bộ đồ kín kẽ quá đỗi. Thôi được, hắn tự nhủ rằng nó cần thiết. Dù sao hắn cũng chẳng biết chính xác mọi chuyện sẽ diễn ra theo hướng cực đoan quá đà hay không kể cả khi không trực tiếp tham gia chiến đấu.


Hắn có thể nghe thấy tiếng thụp thịp từng nhịp đập vào cát từ tận đài chỉ huy, nó là tiếng dùi gọi của người Fremen.


" Bọn ranh ma ấy đang gọi lũ sâu đến! "


Một sĩ quan hét to.


Hoàng đế phải trả giá đắt cho những điều mà ông đã làm trước đó. Paul Muad'Dib Atreides cùng quân Fedaykin ồ ạt tiến đến. Shaddam IV có đúng là sư tử oai nghiêm hay chỉ như mèo bị nhẫm đuôi? Chẳng ai có thể trả lời được, ông thân thiết với công tước Leto là thế song cuối cùng cũng bị những thứ khác làm mờ mắt.


Hay chăng lý tưởng họ quá đỗi khác nhau, theo cách nghĩ nào đó?


Những con sâu cát to lớn phá tan mọi thứ, người Fremen cùng quân Atreides dưới sự lãnh đạo của Muad'Dib và với cả sự giúp sức từ bên trong của Minhyung đã đẩy được Hoàng đế vào thế khó.


Cuộc chiến được đặt dấu chấm hết khi Hoàng đế hôn lên danh huy Atreides trên tay Muad'Dib trong cuộc thương lượng diễn ra trong phòng yết kiến ở toà Phủ Thống, lâu đài Thống Đốc Arrakeen.


Shaddam IV ngã ngựa, sau an vị ở Salusa Secundus cùng hầu cận trung thành - Bá tước Fenring.


Theo lẽ thường tất cả sẽ được Paul ban bổng lộc, Stilgar làm Thống đốc Arrakis, Gurney Halleck trở thành Bá tước, Minhyung thì được yên vị ở thái ấp Otrabis như đã mong ước.


Hắn không muốn quá dính dáng vào vòng xoáy quyền lực nữa khi đã đi được đến hôm nay, hắn vâng lời mẹ.


" Đừng khiến mình luôn phải lao đao giữa những thứ danh lợi phù phiếm. Có một chỗ đứng ổn và một người tình chung thuỷ để đi đến hết đời mẹ nghĩ đã là tốt "


Mẹ hắn đã nói thế trước khi mất.


Hắn bỗng chợt nhớ về người con trai đẹp như một giấc mơ ngọt ngào cưỡi Shai Hulud xông xáo bất cần ở trận chiến mấy hôm trước.


Liệu bọn họ có thể gặp nhau ở cuộc yết kiến đầu tiên khi mà Paul lên ngôi không?






...


vã quá nên tự làm tự măm nuôn 😞 đến đâu thì đến

mình đã đọc sách và xem phim nhưng nhỡ mà có bỏ lỡ hay hiểu sai chỗ nào mọi người bảo mình nhé ạ.

thái ấp Otrabis là mình chém ra, đôi chỗ cũng đã biến tấu cho khác với truyện gốc để phù hợp hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro