15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lee Minhyung sững người.

Em lúc nào cũng vui vẻ, cũng hạnh phúc của thường ngày hoá ra chỉ là vẻ ngoài thôi sao?

Hắn tưởng em đã thực sự thoát khỏi mớ khổ đau đó chứ?

Em còn giấu hắn đi điều trị tâm lí nữa.

Thân làm chồng, ở bên chăm sóc em mà lại chẳng biết gì?

Để em phải đi đến ngày hôm nay

Hắn thật sự quá tồi tệ đi.

-"Ai là người nhà bệnh nhân" tiếng gọi của bác sĩ kéo hắn về thực tại

-"Tôi. Tôi là chồng em ấy"

Bác sĩ nhìn hắn rồi lắc đầu

-"Chồng? Tôi nghe bệnh nhân bảo rằng cậu bận nên không đi khám cùng bệnh nhân lần nào. Vậy cậu có biết vợ cậu phải đi điều trị tâm lí không? Cậu biết không?"

-"Tôi..."

-"Haiz....Được rồi. Lo mà chăm sóc cho tốt. Tôi không phải thần tiên mà lúc nào cũng cứu người được đâu" vị bác sĩ này đã rất nhiều lần thấy em đến đây điều trị tâm lí một mình. Thực sự là bình thường, người ta sẽ đến khám cùng với người thân, chỉ mỗi em là lúc nào cũng lẻ loi. Có mấy lần ông đã ngồi lại trò chuyện với em để em không cảm thấy tủi thân nên mới biết rõ như thế.
—————————————————

Vài ngày sau , dưới sự chăm sóc của hắn.

Em được xuất viện.

Bây giờ thì Lee Minhyung đã bê hết công việc về nhà làm.

Kè kè bên em 24/24.

Không bao giờ để em đi khỏi tầm mắt của mình.

Ngày nào cũng cố gắng nói chuyện với em nhiều nhất có thể để em không suy nghĩ lung tung. Hắn còn nấu rất nhiều món ngon cho em. Cứ chủ nhật hàng tuần lại đưa em đi chơi.
————

Ngày xx tháng 6 năm 20xx

Hắn rủ em đi vòng đu quay

Khi hai người lên vị trí cao nhất, có thể nhìn thấy toàn bộ thành phố Seoul xa hoa lộng lẫy dưới ánh sáng lung linh của đèn đường

-" Minseok em nghe anh nói này

Em đừng cố gắng cười như thế nữa ...

Nếu em muốn khóc, em hãy cứ khóc thật to lên

Anh vẫn luôn ở đây. Anh vẫn chờ em.

Anh sẽ ở đây nghe hết tâm tư của em.

Cho đến khi em không còn muốn nói chuyện với anh nữa.

Được không em?"

-"... hức.. Minhyung à.... hức ... oaaaa"
Em ôm chặt lấy hắn. Vùi mặt vào ngực hắn, quệt hết nước mắt nước mũi vào áo hắn

Minhyung bên này đưa tay vỗ vỗ lưng em. Hắn không nói lời nào, chỉ ngồi lặng lẽ nghe hết những gì em nói.

Đến khi rời khỏi vòng đu quay. Tâm trạng em đã tốt lên đôi chút. Nhưng nãy khóc nhiều quá nên giờ thấy mệt mệt.

-"Minhyungie .."

-"Ơi"

-"Cõng emm" cún con xinh iu mè nheo đòi hỏi gấu bự vãi nhái

-"Nào.. lên đây anh cõng em về"
—————

Qua 4-5 tháng, hắn đưa em đi tái khám.

Và không phụ những công sức hắn bỏ ra.

Em đã có tiến triển rất nhanh.

Chính bác sĩ cũng khá bất ngờ về điều này. Ông nói là bệnh tình em khá hơn nhiều nên cứ nửa năm rồi hẵng đi khám lại.
—————————————————

Bây giờ thì Minseok đã hoàn toàn vượt qua được trở ngại tâm lí.

Em đã sống là chính mình, đã lấy lại được sự vui vẻ như ngày trước.

Ngày nào em cũng véo von bên Minhyung.

Những ngày tháng ngọt ngào cuối cùng cũng trở lại với gia đình nhỏ.

Minseok tự thấy bản thân đã ổn nên em bảo hắn không cần lo lắng cho em quá đâu.

Hắn còn nhiều công việc tồn đọng nên hãy cứ lên công ty làm việc.

Ban đầu hắn còn lưỡng lự nhưng dưới sự thuyết phục của em. Lee Minhyung miễn cưỡng chấp nhận.

Nhưng hắn không biết rằng quyết định này đã khiến hắn hối hận suốt đời.

Một thời gian sau

Minseok bắt đầu có dấu hiệu nghén, những món em thích bây giờ chỉ cần nhìn thấy là liền nôn oẹ.

Nên em đã đi khám và kết quả là

Em đang ... có thai ...!!!

-"Alo"

-"Minhyungggg"

-"Minseokie . Sao vậy em"

-"Em có bất ngờ cho anh đây"

-"Hửm"

-"Anh mau đoán đi nhanh lên" giọng Minseok rất háo hức

-"Ê má. Mấy chậu lan của anh-"

-"... anh toàn nghĩ xấu cho em không hà"

Ting

-"Hửm? Gì đây? Em gửi gì cho a-.."

-"... Minseok em mang thai rồi?"

-"Ừm"

-"Là thật sao... em đợi anh một tí. Anh về đưa em đi khám lại" Ừ. Hắn chẳng dám tin là em lại có thai đâu.

-"Không cần vội đâu. Em mới khám rồi mà."

-"Anh đưa em đi khám lại cho chắc. Rồi còn phải mua thuốc bổ nữa chứ. Anh về ngay đây. Em ở yên trong nhà. Không được chạy lung tung đâu đấy."

Từ ngày em có thai lần nữa

Hắn đã chăm lo kĩ càng cho em.

Hắn không muốn mình có sai sót gây nguy hiểm cho em như lần trước.

Hắn cũng không còn nũng nịu sợ em dành hết thời gian cho con như lần trước nữa

Vì bây giờ thì không chỉ em mà cả hắn cũng dành toàn bộ thời gian của bản thân cho đứa bé này.

-"Minseok à. Em muốn đứa bé là trai hay gái?"

-"... nếu là con gái thì sau này có làm idol hông anh? Chài ai nếu hông thì em nuôi con gái em tới già luôn"

-"Ví dụ là con trai thì sao em"

-"Con trai ... khó nha. Ừm. Để em nghĩ đã... Nhưng mà con trai thì nó tự có cuộc sống riêng của nó mà"

-"..."
———

Chỉ là Minseok ngoài nghén đồ ăn, em còn nghén chồng nữa...

Cứ hễ nhìn thấy cái mặt Lee Minhyung là em chíu khọ vô cùng, thỉnh thoảng em còn lên cơn đòi cắn hắn nữa

-"Minseokie, vợ ghét anh à?"

-"Vợ vợ cái con mẹ anh ấy. Đi raaa đi. Tránh xa tui ra. Tên đáng ghét"

-"..." tên đáng ghét nào đó đang cạn lời trước vợ bầu hay cáu
—————————————————

À hú. Trước hết thì chúc mừng chiến thắng của T1 🥳 mong ở cktg các 🚩sẽ có những trận đấu hay hơn nữa ạ 🙌 (đánh game k đánh fan nhé)
——-
Lúc nhà Tê thắng sốp đang đi ăn xiên :)) vì sợ ở nhà cầm điện thoại lại k kìm được vào xem T1 đấu (tôi sợ họ đánh cái thân già này :>) Ăn xiên về thấy 3-2 cái hò hét ầm lên và mẫu thân đại nhân lại tung bài ca con tinh tinh trong sở thú (vâng, k phải khỉ thì sang tinh tinh ạ) mà nay a F đánh Corki 0% tỉ lệ thắng là thấy hay hay r. Như kiểu "Xin chào cktg, thằng bố m đến rồi nè"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro