2; kem

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

warning: rated r, có chứa nội dung thô tục, cân nhắc trước khi đọc.
_____________

lần này sang london, minseok không có quá nhiều mối quan tâm.

bên cạnh chức vô địch (điều mà em đã một lần nữa để vuột mất), cũng chỉ có thêm một thứ.

"wooje, đi mua kem chung với anh không?"

"sẽ bị đau họng đấy. nhỡ em mất giọng thì ai call team bây giờ?"

vẻ mặt hớn hở chỉ vì một câu nói mà giận hờn tắt ngúm, ỉu xìu như tiết trời xám xịt nơi thủ đô cổ kính. lee minhyung chỉ vừa đặt chân tới sảnh khách sạn sau chuyến bay dài, mắt thoáng thấy bóng dáng người thương lấp ló chạy tới liền tưởng rằng em muốn mình ôm, vòng tay dang rộng sẵn sàng đón lấy. nhưng kết quả, cún con trực tiếp xem nhẹ độ tồn tại của hắn, một mạch thẳng tới cậu trai đi đường trên vẫn còn đang mải thẩm vị snack khoai tây ở đằng sau, mừng rỡ tíu tít rủ nhóc đi mua kem cùng. được rồi, nói không ghen tị là nói dối. rõ ràng bản thân mới là người yêu của em, ấy vậy mà đã không được ngồi chung một chuyến bay thì chớ, đằng này bạn nhỏ đi cùng lane lại hoàn toàn không để ý gì tới mình, cả đội hội tụ liền chỉ chăm chăm rủ người khác đi chơi cùng.

cún nhỏ dạo này hư rồi, không ổn, phải nghĩ cách chịch cho em ngoan mới được.

xinh đẹp vẫn còn mải tiu nghỉu vì không được đi công viên mua kem, chẳng hề biết rằng bản thân trong tâm tưởng của người đàn ông trước mặt đã sớm đến đoạn bị buộc ngậm lấy dương vật lớn, chỉ biết ưm a rên rỉ. minseok đặt hết sự tập trung vào việc làm sao để thuyết phục người yêu cho em thoả mãn niềm đam mê ăn uống, vầng trán no đủ nhăn tít lại vì suy nghĩ. cả đội đã rời đi từ lúc nào, không gian sảnh khách sạn cũng chỉ còn bóng dáng một lớn một nhỏ kèm theo chiếc vali to bản. còn lý do tại sao chỉ có hai người ở lại ấy hả?

"minseok, em chung phòng với minhyung đi. có chìa khoá rồi thì lát hai đứa tự lên mở cửa xếp đồ nhé."

seongwoong gọi với ra dặn dò trước khi cửa thang máy đóng lại, và tất nhiên chỉ có người cao hơn nghe thấy. thần trí của bạn nhỏ trắng trẻo trước mặt có lẽ sẽ tiếp tục bay tới chỗ mấy chiếc xe bán kem sặc sỡ đủ màu nếu như hắn không bóp lấy đôi má tròn trịa đầy thịt, ép em thoát ra khỏi những suy nghĩ riêng tư để đặt sự chú ý vào mình.

"lên phòng thôi. tôi muốn ôm em ngủ rồi."

"minhyung ơi, chỉ một cây kem thôi mà?"

"10 giờ đêm và em nghĩ rằng ngoài kia vẫn có một cây kem cho em ăn ấy hả?"

sự thật rằng dù có thèm đến cỡ nào thì việc minseok tự đi một mình ra khỏi khách sạn trong đêm khuya thanh vắng để mua kem là điều bất khả thi, vậy nên rốt cuộc em vẫn miễn cưỡng đuổi theo sải chân dài của người yêu quay trở về phòng. cửa chính vừa mới khép lại, cún con đang còn mơ màng liền bị nhấc bổng, giật mình khẽ hô.

"thả tớ xuống!"

"không nhớ tôi à?"

những vùng vẫy chỉ vì một câu nói như chẳng liên quan mà tức thì ngưng đọng, khuôn mặt trắng trẻo do ngại ngùng mà dần chuyển màu đỏ như ráng chiều mùa hạ, hai bàn tay chống lên đôi vai rộng luống cuống không biết nên làm sao cho phải. chẳng biết từ lúc nào em đã yên vị ngồi trên đùi của người yêu, ánh tình va chạm khiến không khí ngập tràn tư vị mập mờ khó đoán.

không ổn, hình như em lại phát nứng rồi.

thân thể rõ ràng vô cùng quen thuộc với những ấp ôm nồng đượm ái ân, càng chẳng thể chống đỡ ánh mắt chất chứa tâm tư trước mặt. minseok ghét nhất bản thân những lúc như thế này, khi cơ thể khó thể nào chống cự nổi một lee minhyung quá mức dịu dàng, quá mức đẹp đẽ, quá mức đắm say.

một lee minhyung quá mức yêu em.

"cún, tôi đang hỏi em đấy?"

"có, tớ nhớ cậu mà."

môi xinh líu ríu thì thầm, minseok ngại tới nỗi không dám ngẩng đầu đối mặt. xạ thủ thực ra rất dễ hài lòng, chỉ cần em chịu nói ra vài lời yêu đương nồng nàn, hoặc thơm nhẹ một cái vào má là hạnh phúc đã ngập tràn trên mặt hắn. tỷ như hiện tại, minhyung thoả mãn cười đến là vui vẻ, bàn tay to khẽ nâng khuôn mặt xinh đẹp, thả rơi lên đó cơn mưa nụ hôn đầy tình ý.

chóp mũi này, má phính này, nốt ruồi duyên này,

à, thêm cả môi hồng nữa.

đắm say là không đủ để miêu tả bầu không khí đang bao phủ lấy cả hai. người lớn hơn dường như đã phải kìm nén quá lâu, rốt cục cũng được ôm bạn nhỏ vào lòng liền không kiêng nể mà cắn nuốt lấy hết mọi thơm ngọt. dưỡng khí còn lại trong phổi của cún con ít đến đáng thương, mềm nhũn người mặc cho hắn thoả sức càn quấy khoang miệng. mười mấy tiếng đồng hồ xa nhau đã là quá đủ để minhyung trút hết mọi nhung nhớ vào nụ hôn đầy dã tính, để đến khi có thể dứt ra thì người nhỏ hơn đã sớm hồng rực cả người, hệt như một đoá hoa đương kì nở rộ toả hương thơm mát.

cố hình thay, người thợ vườn họ lee lại đang thuận tay muốn hái bông hoa ấy.

chiếc quần ngủ bằng bông mà em chỉ kịp mặc vội lúc gấp gáp ra khỏi phòng nhanh chóng bị cởi bỏ, lộ ra đôi chân trắng ngần thon thả. minhyung yêu chết những khoảnh khắc thế này, khi cún con ngượng ngùng mở rộng hai chân, tay nhỏ không khống chế nổi mà nâng lên che lấy mặt. minseok ở trên giường là một em bé ngoan, bảo gì làm đó, phó mặc cơ thể tuỳ theo ý người yêu. bụng sữa trắng ngần bị cái lưỡi như rắn trườn trêu chọc, kéo một đường thẳng dọc từ rốn xuống bạn nhỏ nhạy cảm màu hồng nhạt dưới thân. mấy ngón tay thô to cũng chẳng nhàn rỗi, mang theo bôi trơn lành lạnh xâm nhập vào chặt khít phía sau khiến cún con run rẩy cả người, nhột nhạt muốn tránh thoát khỏi khoái cảm tê dại mà đối phương mang lại.

"em muốn ăn kem à?"

"nhưng minhyung có cho tớ ăn đâu."

minseok phụng phịu dỗi hờn, cuối cùng cũng chịu hạ xuống cánh tay gầy, mắt đối mắt với người đang mải mê khám phá dưới thân mình. ba ngón tay mô phỏng vận động của dương vật, chăm chú khuấy đảo khiến cún con chẳng thể chống đỡ mà oằn mình thở dốc.

"nào có, tôi đang đút em ăn đây mà?"

đợi đến khi minseok hoàn toàn hiểu ra ẩn ý trong lời nói ấy thì cũng đã muộn, dương vật lớn gấp gáp xông thẳng vào ấm áp chặt chẽ sâu trong cơ thể nhỏ bé, thành công kéo ra tiếng rên rỉ cao vút. dù cho đã làm tình rất nhiều lần, minhyung vẫn luôn biết cách làm em nghẹn thở với kích cỡ của hắn. cún con không thể quen nổi với tốc độ đâm chọc như dã thú, miệng nhỏ chỉ biết kêu lên mấy tiếng dễ nghe, mong rằng hắn sẽ chậm lại một chút, cũng nhẹ nhàng đi một chút. nhưng dịu dàng của người yêu em, dường như cứ ở trên giường là bay biến hết cả, chỉ để lại một minhyung với dục tính quá mức mạnh mẽ. hắn mê mải tìm kiếm ấm áp để rồi bắn đầy vào trong em từng đợt nóng cháy của tinh dịch. khoảnh khắc người lớn hơn đạt đến cực hạn khoái cảm cũng là lúc cún con mất đi khống chế mà run rẩy giải phóng, cảm giác bị hun nóng tới tận cùng khiến em rấm rứt bật khóc. đợi đến khi cái thứ to lớn ấy chậm rãi rút ra, kéo theo dòng tinh dịch trắng đục vì quá nhiều mà chảy tràn, hắn mới như sực tỉnh khỏi sung sướng, nhẹ nhàng ve vuốt lấy bạn nhỏ đang tủi hờn chảy nước mắt dưới thân mình.

"cún ơi?"

"..."

"tôi xin lỗi."

"..."

"ngày mai tôi dẫn em đi mua kem nhé?"

"..."

minhyung tệ nhất là khoản dỗ người yêu, rốt cuộc cũng chỉ có thể thì thầm mấy câu an ủi vụng về, luống cuống không biết nên làm cách nào để chuộc lỗi thì em đã mệt mỏi ngủ mất. hắn suy ngẫm một chút, cẩn thận bế người thương vào phòng tắm tẩy rửa, rồi lại tỉ mẩn thay ga giường, sau hồi cũng chịu đặt em vào trong lòng ôm lấy, chìm vào mộng đẹp với cả đống suy tính trong đầu.
____________________

sáng hôm sau, minseok tỉnh dậy trong tình trạng toàn thân đau nhức, tay nhỏ quờ quạng phía bên cạnh liền ngơ ngẩn phát hiện người yêu đã sớm biến đi đâu mất. bé con dính người ngoan ngoãn tròng vào áo đấu vẫn còn vương mùi cơ thể nam tính, vì vừa được đút no nên việc bị bỏ lại một mình khiến em tủi thân khó tả, cứ vậy thẫn thờ một lúc thì cửa phòng bật mở. cảnh tượng chào đón minhyung là một bạn nhỏ trắng hồng đang bơi trong chiếc jersey rộng hơn tới 3 size, ngồi thu lu giữa đống chăn gối mềm như bông. nhác thấy dáng người quen thuộc, cún con tức thì thò tay nhỏ ra khỏi chiếc áo dài quá cỡ, gấp gáp muốn được ôm. dáng người bé xinh loạng choạng bổ nhào lên khiến minhyung có hơi giật mình, vòng tay cứng cáp nhẹ luồn xuống đỡ lấy mông thịt tròn trịa, nhấc bổng em choàng hai chân qua người mình.

"sao dậy sớm vậy, tôi làm em đau à?"

"cậu đã ở đâu thế?"

"đi báo cáo lịch trình."

"hả? nhưng mình làm gì có lịch trình nào đâu?"

"lịch trình phát sinh, tôi đã hứa cùng đi công viên mua kem với em rồi mà."

vẻ ngái ngủ trên mặt minseok hoàn toàn biến mất, đôi mắt biết cười mở lớn vì ngạc nhiên, sau đó liền nhanh chóng chuyển thành vui vẻ khó kìm nén.

"thật á?"

"ừ."

"tớ yêu minhyung nhất!!!"

cún con được thoả mãn đam mê, phấn khích tặng lên đôi má của người yêu hai cái hôn đánh chụt, rồi lại giãy dụa muốn xuống bởi em "phải thay quần áo đẹp để đi hẹn hò". chỉ chốc lát sau, trong khu công viên cách khách sạn không quá xa, cảnh tượng một lớn một nhỏ dắt tay nhau dạo bước, tay còn lại cầm theo hai cây kem sặc sỡ đủ màu dưới ánh nắng nhẹ nhàng nhảy múa, vô tình vẽ thành một bức tranh phong cảnh đẹp đến nao lòng. london cổ kính không mang lại cho minseok danh vọng mà bản thân luôn khát cầu, nhưng may mắn rằng ít nhất, em vẫn còn có minhyung ở cạnh bên.

và sẽ có một chúng ta ở tương lai, cũng đẹp như cái cách mà em luôn mơ về.

_____________

cảnh báo đỏ: chap sau gắn rate r, ít tuổi hơn choi wooje vui lòng click back.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro