outro;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

outro;

gửi min-seokie của tớ


gửi min-seokie của tớ,

dạo này cậu thế nào rồi? mọi thứ với cậu vẫn ổn cả chứ?

mùa xuân đã về đến trên hiên nhà rồi, một mùa xuân nữa không có cậu.

hiện tại thì tớ đang ở rạp chiếu phim nè, tớ vừa xem xong avatar 2, cái phim mà cậu bảo cậu muốn coi cực ấy, phim hay lắm.

hôm nay nhân viên riot có đến hỏi về skin vô địch, cũng như hoạt ảnh biến về mà tớ muốn.

tớ chỉ nghe cậu kể là cậu muốn skin vô địch của mình là pyke, nhưng cậu chưa hề nói với tớ về hoạt ảnh biến về mong muốn, nên tớ không biết phải bảo gì với họ nữa luôn.

nếu cậu có ý tưởng gì thì hãy cho tớ biết nhé, tớ sẽ chờ.


gửi min-seokie của tớ,

như cậu cũng đã biết rồi đấy, kể từ ngày cậu ra đi, tớ đã chẳng còn dũng khí để gặp gia đình cậu nữa.

vậy nhưng hôm qua, tớ đã đến nhà cậu, và gặp hai bác, cả anh tae-seok nữa. sau cùng thì tớ cũng đã có đủ dũng cảm để nói lời xin lỗi với họ.

tớ cứ ngỡ là mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ được tha thứ, nhưng không. dẫu cho tớ có là nguyên nhân khiến họ mất đi cậu, nhưng họ chẳng trách cứ lấy một lời. tất cả những gì hai bác và anh ấy làm chỉ ôm tớ khóc thôi.

họ bảo tớ không có lỗi gì cả, và điều đó chỉ khiến tớ cảm thấy tệ hơn.


gửi min-seokie của tớ,

ngày mai sang-hyeokie hyung nhập ngũ, nên hôm nay bọn tớ đã đi ăn, ở quán gyeonsan mà bọn mình hay đến. gọi là đi ăn, nhưng bọn tớ chẳng ai nuốt nổi miếng cơm nào, cũng chẳng ai nói gì, ấy vậy mà mắt mũi người nào người nấy đều tèm lem hết cả.

còn về phần sang-hyeokie hyung, anh ấy chỉ ngồi đó an ủi bọn tớ cả bữa ăn, anh còn bảo, anh đi, rồi sẽ lại trở về.

rồi sang-hyeokie hyung sẽ trở về mà, đúng không min-seok?

ít nhất thì anh ấy còn có thể trở về.

phải chi cậu cũng có thể trở về.


gửi min-seokie của tớ,

hôm vừa rồi gureum lại bị ốm. từ hồi cậu đi đến giờ lúc nào nó cũng rầu rĩ cả. trông nó có vẻ yếu lắm rồi. cậu hãy nói tớ biết tớ nên làm như thế nào đi.

ngày nào nó cũng ngồi trước cửa nhà như đang đợi điều gì đó vậy.

có khi là nó đang đợi cậu trở về cũng nên.

cậu sẽ về thăm nó mà, đúng không?


gửi min-seokie của tớ,

ngày hôm nay tớ lại nhớ cậu nhiều hơn hôm qua một chút.

dạo gần đây tớ đã không còn mơ thấy chúng nữa rồi, những cơn ác mộng. điều đó có nghĩa là cậu đã tha thứ cho tớ rồi phải không?

hay là do cậu đã quên tớ rồi?

...

những ngày nay seoul đã vào mùa mưa, cậu hãy giữ gìn sức khoẻ nhé, tớ nhớ cậu.


gửi min-seokie của tớ,

tớ đã không còn chơi game nữa rồi, kể từ hồi vô địch đến giờ, tiếc thật đấy.

hôm nay tớ có gặp bác sĩ, ông ấy bảo tình trạng chấn thương của tớ đã tệ hơn trước rất nhiều, và có vẻ như tớ không thể nào đánh chuyên nghiệp được nữa.

buồn thì buồn thật, nhưng biết phải làm sao bây giờ?

anh seong-hoon có gợi ý cho tớ một vị trí tập sự trong ban huấn luyện cùng với anh tae-gi. tuy bảo rằng cần thời gian suy nghĩ, nhưng tớ nghĩ mình sẽ nhận công việc đó.

tớ yêu mọi người, tớ không muốn rời xa họ.


gửi min-seokie của tớ,

mọi người bảo, tớ của những năm hai mươi tuổi có gần như mọi thứ. họ cảm thán cuộc đời tớ đẹp tựa như một giấc mơ.

vậy nhưng sau tất cả, trong giấc mơ đẹp đẽ ấy tớ lại không có cậu ở bên.







completed ||

220711 - 220825

reup ||

221107 - 221221




vậy là nightmare kết thúc thật rồi.

thú thật là tớ chưa bao giờ nghĩ mình có thể viết một fic trọn vẹn từ đầu đến cuối như thế này, và vì nếu không kể đến instagram là một textfic thì nightmare chính là fic đầu tiên tớ viết được đến tận kết thúc, nên cảm giác có chút bồi hồi, cũng có chút tự hào vì đã không bỏ dở nó như những fic trước đây tớ đã từng viết.

hơn nữa, tớ cũng chưa bao giờ nghĩ mọi người lại đón nhận em nó nhiệt tình đến như vậy.

cảm ơn bé con @moreumaideu_ vì đã giúp chị beta và luôn bên chị, và cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã ủng hộ, và hẹn gặp lại các cậu ở những dự định sắp tới của tớ.

ngày mới tốt lành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro