You are the miracle in my dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1. Mingyu

Thân phận idol này, đã từng là một điều rất xa vời đối với Kim Minkyu.

Anh không phải là người có lý tưởng cao đẹp, trong mắt anh, nghề thần tượng thậm chí còn không hấp dẫn bằng nghề đầu bếp, anh luôn cảm thấy ngành này  không hề có bất kỳ điểm chung nào với cuộc đời mình.

Người bạn lâu năm của anh  - Choi Seungcheol cảm thấy điều này vô cùng khó hiểu.

Với khuôn mặt đẹp trai như vậy, không trở thành thần tượng thì chẳng phải là phí của giời sao?!

Bất quá ước mơ thì không thể ép buộc được. Anh không thích, người khác có nói cái gì cũng vô dụng. Nên Choi Seungcheol chỉ cảm thấy có chút tiếc nuối thôi, cho đến giờ cũng chưa từng có ý nghĩ thay đổi anh.

Cho đến khi Choi Seungcheol vượt qua buổi Audition, gia nhập một công quản lý lớ và bắt đầu cuộc sống thực tập sinh như mong muốn, thì Kim Mingyu vẫn sống một cuộc đời bình thường giản dị như bao cô cậu học sinh khác.

Các thực tập sinh chịu rất nhiều áp lực, phải trau dồi nhiều kỹ năng phức tạp, như thể lực, kỹ năng quay phim, ca hát, nhảy múa... Ngay cả đối với Choi Seugcheol, người đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc đó, cũng không hề cảm thấy dễ dàng.

Vào thời điểm Kim Mingyu nhận được cuộc điện thoại từ Choi Seungcheol - người đã lâu không liên lạc, đã là gần nửa năm kể từ lần cuối họ gặp nhau.

Xét thấy thời gian để các thực tập sinh ăn tối không có nhiều, cả hai đã hẹn nhau tại một quán súp xương bò gần công ty. Kim Mingyu rời trường sớm một lúc, đến công ty của Choi Seungcheol để đợ hắn.

Choi Seungcheol đã sớm dặn trước với nhân viên bảo vệ cho nên Kim Mingyu vượt qua vòng kiểm tra an ninh ở cửa một cách khá suôn sẻ.

Diện tích công ty rất lớn, nội thất trang trí đơn giản nhưng hoành tráng, Kim Mingyu nhìn xung quanh, mọi người ở đây trông có vẻ bận rộn, bước chân vội vã, anh thậm chí còn nhìn thấy một vài thành viên nhóm nhạc nam khá quen mắt trong đám đông.

Không dừng  lại quá lâu, anh đến quầy lễ tân hỏi vị trí phòng tập, sau đó liền đi thẳng lên phòng tập ở tầng ba.

Trước khi bước ra khỏi cầu thang, Kim Mingyu đã nghe thấy tiếng nhạc dồn dập từ phòng tập cách đó không xa truyền đến. Hòa trong nhịp trống dày đặc, tiếng hò reo bên trong phòng càng lúc càng lớn, anh không khỏi tò mò, bước về phía trước hai bước, từ cửa sổ nhìn vào bên trong.

Qua kính cửa sổ phòng tập, Kim Mingyu có thể nhìn thấy rõ các thực tập sinh đang quây thành một vòng tròn lớn.

Ở giữa vòng tròn là một thiếu niên trông cũng trạc tuổi anh. Cơ thể gầy gò, nhỏ nhắn, khuôn mặt trông rất thanh tú, nhưng mái tóc lại được nhuộm đỏ như ngọn lửa. Dưới mái tóc ướt đẫm mồ hôi là một đôi mắt đen láy như ngọc, đồng tử sáng ngời như đá quý.

Ngay cả khi Kim Mingyu không biết cậu, anh vẫn có thể cảm nhận được sự tự tin và đam mê của cậu đối với những gì mình đang làm.

Đối với người bình thường, các động tác ấy trông như chẳng thể thực hiện được, nhưng cậu đã thực hiện chúng một cách hoàn hảo và dễ dàng, mọi động tác khó đều có thể đổi lấy những tiếng cảm thán và vỗ tay từ những người xung quanh.

Bằng cách nào đó, Kim Mingyu bất giác dừng lại, đứng đó nhìn thật lâu thật lâu.

Đó là lần đầu tiên Kim Mingyu gặp Xu Minghao.

2. Mingyu

Kim Mingyu bắt đầu thường xuyên gọi điện cho Choi Seungcheol và mời hắn đi ăn tối cùng.

Lúc đầu, Choi Seungcheol còn khá vui vẻ vì có thể gặp bạn bè thường xuyên hơn, nhưng sau vài lần, hắn nhận ra có điều gì đó không ổn.

Kim Mingyu rất nhiệt tình khi hẹn gặp nhưng đến giờ ăn, anh lại tỏ ra lơ đãng, không biết đang nghĩ đến cái gì. Đến nước này mà hắn còn chưa nhìn ra mục đích của Kim Mingyu không phải là gặp mình, thì ngần ấy năm làm bạn bè coi như công cốc.

Vì vậy, khi Kim Mingyu lại hẹn gặp hắn ở quán súp xương bò, Choi Seungcheol kéo ghế ngồi đối diện với Kim Mingyu, trêu chọc: "Anh không biết cậu thích anh nhiều đến vậy đấy, rất chịu khó mỗi ngày ngồi xe buýt một tiếng đồng hồ đến công ty anh, chỉ để ăn cùng anh một bữa cơm."

Kim Mingyu không biết trả lời thế nào, thuận miệng bịa: "Lâu quá không gặp, em nhớ anh mà".

"Thôi đi. Để anh đây nói cho cậu hiểu, nếu cậu cứ tiếp tục đến công ty bọn anh mỗi ngày như vậy, những thực tập sinh đã phải nỗ lực rất nhiều để vào công ty sẽ có ác cảm với cậu." Choi Seungcheol vươn tay vỗ nhẹ vào vai Kim Mingyu, trong lời nói có chút bất đắc dĩ: "Cậu không biết cái người đại diện họ Yoon kia của công ty bọn anh, đã hỏi thăm về cậu biết bao nhiêu lần đâu, anh ta nói chỉ cần cậu đồng ý, công ty sẽ lập tức ký hợp đồng với cậu."

Hai mắt Kim Mingyu sáng lên: "Các thực tập sinh khác có hỏi thăm về em không?"

Choi Seungcheol có chút khó hiểu, "Cậu đang nói ai?"

Kim Mingyu nhìn Choi Seungcheol đầy mong đợi, đưa tay miêu tả dáng người mảnh khảnh của thiếu niên kia: "Người có mái tóc đỏ, cái người mà nhảy cực giỏi ấy."

Trong số các Thực tập sinh, người nhuộm tóc đỏ không nhiều, trong đầu Choi Seungcheol ngay lập tức hiện ra một cái tên: "Ý cậu là Xu Minghao? Cậu ta là thực tập sinh đứng đầu trong nhóm bọn anh, bình thường hận không thể ở trong phòng tập luyện nhảy cả ngày. Thậm chí để ép mình nhảy tốt hơn, cậu ta cạo đầu gần như trọc lóc luôn. Trong đầu ngoài nhảy ra thì chỉ có nhảy thôi, làm gì có thừa chỗ mà nghĩ đến cậu."

Kim Minkyu tỏ ra không vui: "Chẳng phải anh nói những thực tập sinh đó cũng đang chú ý đến em sao?"

"Mấy người đó sợ cậu cướp mất vị trí, dù sao thì không phải ai cũng có thể được phân vào lớp A chỉ nhờ vào gương mặt." Choi Seungcheol nhận lấy bát canh xương bò từ tay người phục vụ, đặt giữa hai người , nói tiếp: "Với thực lực của Xu Minghao thì căn bản không cần lo lắng có người chiếm lấy vị trí. Huống chi, với tính cách của cậu ấy, cho dù cậu thực sự chiếm được vị trí của cậu ấy, tôi nghĩ cậu ấy sẽ dùng thực lực của mình để đoạt lại thôi."

Kim Mingyu suy nghĩ một lúc rồi ngẩng đầu nhìn Choi Seungcheol: "Anh này, anh nghĩ sao về việc em gia nhập công ty của anh?"

"Hả? Đột ngột thế à?" Choi Seungcheol đưa tay chạm vào trán Kim Mingyu: "Đâu có bị sốt, cậu bị cái gì kích thích vậy?"

Kim Mingyu múc một thìa cơm, thổi hai lần rồi bỏ vào miệng, nuốt xong mới nói: "Em chỉ chợt nghĩ rằng làm thần tượng cũng khá thú vị thôi".

3. Minghao

Ekip chương trình đã chính thức công bố khách mời hỗ trợ cho tập này, chính là thần tượng nổi tiếng Kim Mingyu.

Ngay khi tin tức này xuất hiện, các thí sinh đều phát điên, ai mà không biết nhóm nhạc Hot của Kim Mingyu gần đây đã gây bão khắp thế giới, bản thân Kim Mingyu cũng được mệnh danh là hiện thân của sự quyến rũ. Rating của các chương trình mà anh tham gia đã lần lượt phá vỡ kỷ lục,  chỉ cần anh ấy đồng ý, có rất nhiều nhà sản xuất sẵn sàng trả giá cao ngất ngưởng chỉ để anh xuất hiện trong một tập của chương trình.

Bởi vì chỉ cần có anh ấy, chương trình chắc chắn sẽ thành công.

Đây là ý kiến nhận được sự đồng thuận của hầu hết mọi người.

Chỉ cần những thí sinh này có vài cảnh chung với Kim Mingyu, cũng có thể nhận được rất nhiều sự chú ý. Nếu may mắn, một khi chương trình trở nên nổi tiếng, ngay sau khi ra mắt những thí sinh này lập tức sẽ có rất nhiều fan.

Giữa những người đang mừng rỡ như điên xung quanh, vẻ mặt có phần u sầu của Xu Minghao đặc biệt nổi bật.

Cậu hít một hơi thật sâu và thở dài lần nữa.

Thành thật mà nói, cậu chưa sẵn sàng để gặp Kim Mingyu chút nào, chưa kể với tình trạng hiện tại, chật vật đến mức ngay cả chính cậu cũng không nhìn nổi.

Các công ty giải trí hiện nay thường ưu ái những thực tập sinh trẻ tuổi, dễ uốn nắn hơn, có thể kiếm được lợi nhuận trong thời gian dài hơn, Xu Minghao đã quá già để làm thực tập sinh, tổ chương trình cũng không định cho cậu ra mắt.

Phân cảnh được giao cho cậu rất ít, tập trước các cảnh của cậu còn bị cắt ghép ác ý, biến cậu trở thành đá lót đường cho người khác, độ nổi tiếng hiện tại của cậu trên Internet rất kém, thậm chí có nhiều người còn nói trên mặt cậu hiện đầy dã tâm,  trông không có thiện cảm.

Xu Minghao nhìn bức ảnh trên màn hình điện thoại, đây là cậu lén lưu từ mạng xã hội của đối phương, Xu Minghao tự giễu cười một tiếng, trong mắt tràn đầy cay đắng.

Lo lắng nhiều như vậy làm gì, có lẽ Kim Mingyu đã quên cậu từ lâu rồi, nói khoảng cách giữa hai người họ bây giờ như trời với vực thì cũng không quá lời. Bọn họ cùng lắm chỉ là từng cùng tập luyện với nhau một thời gian, thậm chí còn không được coi là bạn bè.

Ít nhất thì được nhìn anh ấy ở khoảng cách gần hơn, vậy cũng đủ tốt rồi phải không?

4. Minghao

Đúng như dự đoán, khi chọn khách mời, hầu như tất cả các thí sinh đều chọn Kim Minkyu.

Tổ chương trình giơ một tấm biển trước mặt đề nghị các thí sinh có thứ hạng thấp hơn nên chọn khách mời khác. Lý trí của Xu Minghao nói rõ với anh rằng anh nên tránh xa nhóm của Kim Mingyu, nhưng cậu vẫn cắn răng viết ba chữ " Kim Mingyu" lên giấy.

Có nhiều người cạnh tranh như vậy, cậu cơ bản không có khả năng thành công, Xu Minghao biết lần này mình sẽ lại bị cắt ghép ác ý. Nhưng đây có lẽ là cơ hội duy nhất để cậu cùng Kim Mingyu đứng trên cùng một sân khấu, cậu không muốn từ bỏ, cũng không có khả năng từ bỏ.

Bị mắng thì bị mắng thôi, cũng không phải là chưa từng bị mắng, dù sao ở trong giới này, không nổi tiếng đã là có tội rồi.

Xu Minghao cầm mảnh giấy đi vào phòng Kim Mingyu, cậu bước vào tương đối muộn, trong phòng đã có rất nhiều thí sinh đứng vây quanh Kim Mingyu, tạo thành tầng tầng lớp lớp người.

Kim Mingyu quay lưng lại với cậu, Lin Yujie nổi tiếng nhất đứng bên cạnh anh, bắt đầu ba hoa trước ống kính: "Trời ơi, khách mời lần này thì ra là tiền bối Kim Mingyu. Ngoài đời anh ấy đẹp trai lắm luôn. Tiền bối, em đã thích nhóm của anh từ lâu! Em có thể nhảy tất cả các bài hát của các anh, em chưa bao giờ nghĩ rằng mình có thể nhìn thấy anh bằng xương bằng thịt ở đây. Nếu có thể hợp tác với anh, bị loại em cũng vui lòng."

Về phần này, Kim Mingyu chỉ cười lịch sự và đáp lại: "Cảm ơn sự yêu thích của bạn, nhưng nếu muốn hợp tác với tôi thì các bạn phải đoán đúng bài hát tôi đã chọn đã".

Kim Mingyu quay người nhìn về phía cửa, lập tức chú ý tới tấm thẻ lựa chọn có ghi tên mình trên tay Xu Minghao, đôi mắt xuyên qua đám đông nhìn thẳng vào Xu Minghao sáng lên: "Bạn cũng muốn hợp tác với tôi sao? Nếu như chúng ta cùng kết hợp, bạn muốn chọn bài hát nào nhất?"

Xu Minghao sửng sốt một chút, vô thức thốt ra một cái tên: "Fallin' Flower."

Kim Mingyu giơ thẻ bài hát trong tay lên, nhìn vào camera, xé lớp bìa trên, lộ ra dòng chữ bên dưới, rõ ràng là tên bài hát "Fallin' Flower" Xu Minghao vừa nói.

Khóe miệng Kim Mingyu cong lên một đường cong tuyệt đẹp, nở một nụ cười tỏa nắng: "Xem ra bạn đã có duyên được đứng trên sân khấu cùng tôi rồi".

Về cơ bản, tổ chương trình đã bí mật dành những khách mời nổi tiếng nhất cho những thí sinh có độ nổi tiếng cao, không ngờ một trở ngại đột nhiên xuất hiện. Lin Yujie, người luôn được yêu thích nhất, nghiến chặt răng vì ghen tị.

Nhưng hắn không ngốc, cũng sẽ không phát điên trước ống kính. Địa vị của Kim Mingyu trong giới hiện tại đã quá cao, tổ tiết mục cũng không có cách nào can thiệp vào việc anh chọn ai. Lin Yujie suy nghĩ đi nghĩ lại, quyết định dùng sự nổi tiếng của mình để ép Xu Minghao rời đội, dù sao tổ tiết mục sẽ cắt ghép một loạt biểu cảm không tốt của Xu Minghao, sẽ chỉ khiến người ta cho rằng Xu Minghao là một kẻ tâm cơ, mấy lần trước họ cũng từng làm giống như vậy.

"Mọi người đều nhảy thử Killing part đi, nếu như có ai nhảy tốt hơn Xu Minghao, tôi sẽ để người đó đảm nhiệm center cho sân khấu này."

5. Mingyu

Kim Mingyu rất dứt khoát khi đưa ra quyết định trước mặt Choi Seungcheol, nhưng khi sắp bắt đầu, anh lại trở nên lo lắng.

Ngày đầu tiên vào công ty, Kim Mingyu dừng lại ở cầu thang rất lâu, tay đầy mồ hôi, anh chưa chuẩn bị đầy đủ tinh thần, dù sao lĩnh vực này anh hoàn toàn không biết gì cả.

Anh vẫn chưa quyết định được nên giới thiệu bản thân với mọi người như thế nào. Anh không biết liệu mình có thể thích ứng với việc luyện tập nặng nhọc hay không, càng không biết thiếu niên tên Xu Minghao có ghét anh hay không.

Chưa kịp lấy hết can đảm bước vào chỗ các thực tập sinh, Kim Mingyu chợt nhìn thấy một mái tóc đỏ từ góc cầu thang lao về phía mình. Người đối diện rõ ràng vừa ăn xong, muốn tranh thủ thời gian để tập luyện. Cậu chạy vừa nhanh vừa vội vã. Kim Mingyu đứng ở góc cầu thang, tình cờ lại là điểm mù trong tầm nhìn của đối phương.

Khi Xu Minghao nhìn thấy Kim Mingyu thì đã quá muộn để dừng lại, quán tính đang lao về phía trước khiến cậu đâm sầm vào vòng tay của Kim Mingyu, đẩy Kim Mingyu lùi lại vài bước, Kim Mingyu vội vàng đưa tay ra bảo vệ cậu.

Tư thế của Xu Minghao giống như đang bị Kim Mingyu ôm vào lòng, sau khi kịp phản ứng, cậu lập tức vùng vẫy đứng dậy khỏi vòng tay của Kim Mingyu.

Hiển nhiên, tình huống này đối với cậu rất xấu hổ, toàn bộ lỗ tai đều đỏ bừng, nhưng ngoài mặt lại giả vờ bình tĩnh.

Khi nhiệt độ trên mặt giảm xuống một chút, Xu Minghao chủ động lên tiếng, giọng nói trong trẻo như một cậu bé, lọt vào tai Kim Mingyu với một chút nũng nịu vô cớ: "Thực xin lỗi, tôi chạy nhanh quá, không nhìn thấy cậu."

"Không sao đâu. Tôi đứng hơi khuất, cậu không thể nhìn thấy tôi từ góc kia được." Nhịp tim của Kim Mingyu lúc này đập thình thịch, anh xoa xoa nơi vừa bị đụng trúng, dùng hết sức lực để khống chế biểu cảm trên mặt, đưa tay ra với người kia: "Xin chào, tôi là thực tập sinh mới tới hôm nay, Kim Mingyu."

Xu Minghao nắm lấy tay Kim Mingyu, lắc nhẹ, nhếch môi mỉm cười: "Xin chào, tôi tên Xu Minghao."

Cậu ấy cười lên thật dễ thương.

Hơi ấm còn sót lại khiến lòng bàn tay Kim Mingyu mơ hồ nóng lên, nguồn nhiệt truyền thẳng vào tận đáy lòng khiến anh phát hoảng.

Đây là lần đầu tiên Kim Mingyu muốn làm quen một người một cách gấp gáp như vậy, tò mò về mọi suy nghĩ và hành vi của người ấy, muốn ... chạm vào người ấy.

6. Mingyu

Khiêu vũ có vẻ dễ dàng khi bạn đứng xem, nhưng tự mình tập luyện lại rất khó, hơn nữa, đối với Kim Mingyu, người cơ bản chưa từng tham gia vào lĩnh vực khiêu vũ, thật sự muốn anh mất nửa cái mạng.

Mỗi tối sau khi kết thúc buổi tập, cũng chỉ còn lại hai người là Xu Minghao và anh. Xu Minghao thì tất nhiên là muốn tự luyện tập thêm, nhưng còn anh thì đơn giản là bị thầy dạy nhảy giữ lại, nếu không luyện cho được động tác thì không được phép rời đi.

Giới này rất thực tế, tất cả các thực tập sinh trong công ty đều là đối thủ cạnh tranh, những thực tập sinh khác không làm khó anh ấy đã là không tệ rồi, không thể đòi hỏi người ta giúp đỡ anh được. Còn Choi Seungcheol, với tư cách là dự bị ra mắt, thời gian để dành cho Kim Mingyu cũng chỉ có giới hạn. Cho nên phần lớn thời gian anh chỉ có thể tự mình mày mò, gắng sức thích ứng.

Dù rất vui khi được tiếp xúc gần gũi với Xu Minghao mỗi ngày, nhưng anh lại cảm thấy không thoải mái khi luôn là người đội sổ. Nhất là khi nhiều thực tập sinh từ nhỏ đến lớn đều có địch ý với anh, tẩy chay và nói rằng anh chỉ là một bình hoa di động, làm chậm tiến độ của các thực tập sinh khác.

Anh không muốn kéo chân sau Xu Minghao.

Nhìn bản thân trong gương đã luyện tập hàng trăm lần, mà vẫn không nhớ được động tác, Kim Mingyu không khỏi có chút bực bội, cởi chiếc mũ lưỡi trai trên đầu, ném mạnh xuống đất, thở dài nặng nề.

Có lẽ anh thực sự chỉ là một cái bình hoa di động thật, Kim Mingyu có chút chán nản nghĩ.

Lúc này, bên tai Kim Mingyu vang lên một giọng nói trong trẻo quen thuộc: "Động tác tay vừa rồi, hạ xuống một chút."

Xu Minghao bên cạnh đã dừng nhảy mà anh không hề hay biết, đang tái hiện hoàn hảo động tác mà Kim Mingyu vừa thực hiện xong, giơ cổ tay thon dài dọc theo một bên mặt rồi lại hạ xuống: "Đừng gấp gáp, từ từ thôi. Cậu rất tài năng, chỉ là cậu vẫn chưa thích ứng được với thiên phú của mình thôi."

Kim Mingyu không ngờ rằng Xu Minghao ở một bên sẽ lên tiếng, anh vốn cho rằng mình khá mạnh mẽ, nhưng sau khi nghe được lời nói của đối phương, lại cảm thấy tủi thân đến phát khóc.

Anh dứt khoát nằm lăn lộn trên sàn phòng tập, giật giật lỗ tai như cún con bị dầm mưa: "Cậu thấy tôi có phù hợp làm thần tượng không?"

Có lẽ bởi vì tình trạng của đối phương trông quá đáng thương, Xu Minghao thực sự chủ động tiến về phía trước vài bước, ngồi xổm xuống trước mặt Kim Mingyu. Cậu xoa xoa mái tóc mềm mại của Kim Mingyu, sau đó dùng một tay vuốt tóc anh ra phía sau đầu, để lộ trán.

"Mỗi người đều có nét quyến rũ riêng, cậu là người phù hợp để đứng trên sân khấu nhất mà tôi từng thấy."

Kim Mingyu không ngờ cậu lại trả lời như vậy, anh ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Xu Minghao, cố gắng tìm hiểu xem đối phương đang nói những câu này với loại cảm xúc gì, là qua loa lấy lệ hay là giả vờ đồng cảm? ?

Nhưng không, Xu Minghao nhìn anh với ánh mắt kiên quyết đến mức, Kim Mingyu cảm thấy nếu anh vẫn còn tự nghi ngờ về năng lực của bản thân thì sẽ xúc phạm đến lòng tin của Xu Minghao.

Người này rõ ràng nhỏ hơn anh, nhưng suy nghĩ lại vô cùng chín chắn, nhìn không giống người cùng tuổi chút nào.

Tôi muốn bản thân tỏa ánh sáng trong mắt người này, muốn sát cánh cùng người này trên sân khấu, những ý tưởng này rực cháy như thiêu đốt toàn bộ tâm trí Kim Mingyu.

7. Mingyu

Kim Mingyu cảm thấy mối quan hệ của anh và Xu Minghao đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều, mặc dù vẫn chưa thể coi là bạn bè, nhưng lại khá ăn ý trong nhiều khía cạnh.

Ví dụ như họ luôn cùng nhau ở lại phòng tập cuối cùng, Xu Minghao sẽ âm thầm hướng dẫn anh khi anh tập nhảy, hay như việc họ luôn trùng hợp chạy đến cùng một cửa hàng tiện lợi hoặc một nhà hàng nào đó, ngồi ăn chung rồi quay lại công ty.

Họ đồng điệu với nhau đến mức không cần nói lời nào cũng có thể biết đối phương đang nghĩ gì, luôn có thể lựa chọn cùng một thứ mà không cần thảo luận trước.

Hiện tại các đại diện khen ngợi Kim Mingyu ngày càng nhiều, hầu như không ai còn dám lén lút nói anh là bình hoa di động nữa. Dần dần, hầu như tất cả các thực tập sinh đều cho rằng vị trí ra mắt chắc chắn sẽ có anh và Xu Minghao.

Kim Mingyu cũng tin như vậy.

Kim Mingyu rất hài lòng với hoàn cảnh cuộc sống hiện tại. Dần dần anh tìm thấy niềm vui trong công việc này, anh có cảm âm rất tốt, luôn có thể tìm được nhịp điệu bài hát, nhịp nhàng phiêu theo nhạc. Anh dần thích cái cảm giác mồ hôi đầy mình sau khi tập xong một tiết mục.

Điều quan trọng hơn cả, là chỉ cần anh tiếp tục kiên trì, anh có thể ra mắt cùng người mình thích, cùng nhau đứng trên sân khấu, cùng nhau thực hiện ước mơ của họ.

Đối với anh, đây gần như là động lực lớn nhất để anh liều mạng luyện tập.

Kim Mingyu thậm chí còn tưởng tượng rằng sau khi trở thành đồng đội, họ sẽ có cơ hội ở cùng phòng, uống rượu vang đỏ và trò chuyện suốt đêm, cùng nhau đi du lịch đến những địa điểm yêu thích, khi đó anh ấy nhất định sẽ chụp cho Xu Minghao rất nhiều rất nhiều ảnh, hay chỉ đơn giản là được nhìn thấy cậu ấy mỉm cười mỗi ngày.

Nhưng Kim Mingyu không ngờ tới, hiện thực đã giáng cho anh một đòn nặng nề.

Danh sách ra mắt của công ty đã được công bố, nhưng trong số những cái tên đó, lại không có Xu Minghao.

Tờ giấy chỉ có vài dòng đơn giản, nhưng lại khiến anh phải đọc đi đọc lại đến cả chục lần, nhưng dù nhìn thế nào đi nữa, cũng không thể nhìn thấy dòng chữ Xu Minghao.

Chỉ có anh được ra mắt, làm sao lại có chuyện như vậy? Xu Minghao rõ ràng luôn xếp hạng nhất trong 9 lần biểu diễn gần đây.

Nhưng... không có chính là không có, Kim Mingyu đã hỏi gần như tất cả những người đại diện mà anh biết, và câu trả lời duy nhất anh nhận được là: Đây là quyết định của ban giám đốc, và họ cũng không biết gì khác.

Kim Mingyu cảm thấy thật buồn cười, thậm chí còn muốn đến gặp giám đốc để hỏi rõ ràng, Xu Minghao không thể ra mắt, nhưng anh, một thực tập sinh tay ngang, lại vững chắc chiếm giữ vị trí đầu tiên trong danh sách ra mắt, điều này có ý nghĩa gì?

Cuối cùng, Yoon Jeonghan, người đại diện đã ký hợp đồng với anh ngay từ đầu, đã ngăn anh lại, y nhìn Kim Mingyu với ánh mắt khó tả: "Mấy ngày trước Minghao bị giãn dây chằng nghiêm trọng, trong thời gian ngắn cậu ấy sẽ không thể bình phục được. Công ty thì không thể nào cứ chỉ đợi một thực tập sinh còn chưa ra mắt. Đối với ban giám đốc mà nói, chỉ cần như vậy là đủ để thay thế cậu ấy rồi."

Kim Mingyu nắm chặt tay, cơn tức giận sôi sục trong lồng ngực: "Anh có biết họ liên tục biên đạo những động tác khó, Minghao đã phải nghiến răng chịu đựng mà hoàn thành từng cái từng cái một như thế nào không? Chỉ vì ban giám đốc muốn nhóm trở nên nổi bật hơn, lũ khốn nạn đó còn không thèm cân nhắc đến sự an toàn của những động tác ấy!"

Yoon Jeonghan vỗ nhẹ lên vai Kim Mingyu, y biết chuyện này rất khó để anh chấp nhận, khẽ thở dài: "Đây chính là thực tế phũ phàng của giới giải trí này đấy. Thực tập sinh là những người đứng ở đáy ngành, không có danh tiếng thì sẽ chẳng có chút tiếng nói nào trước mặt công ty cả, họ có thể từ bỏ bất cứ ai họ muốn. Bây giờ cậu có đến gặp giám đốc để gây rắc rối đi nữa, ông ta cũng chỉ lôi số tiền bồi thường thiệt hại ra để đe dọa cậu và Minghao thôi. Tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp Minghao đấu tranh cho quyền lợi của cậu ấy, nhưng trước đó, cậu đừng có hành động thiếu suy nghĩ."

Vì Xu Minghao, Kim Mingyu lần đầu tiên tìm thấy ước mơ của mình, nhưng giờ đây, khi ước mơ của cậu bị phá hủy, anh lại chỉ có thể bất động đứng nhìn.

Tàn nhẫn làm sao.

8. Mingyu

Kim Mingyu biết Xu Minghao đang ở đâu, hai người họ quá ăn ý, loại ăn ý này giống như đã trở thành bản năng. Cho dù chỉ cùng nhau luyện tập trong một khoảng thời gian ngắn, anh cũng có thể vô thức đoán được hành động của Xu Minghao.

Kim Mingyu bắt taxi đến công ty, đã hơn ba giờ sáng, ngoài nhân viên bảo vệ ra, trong công ty không có ai khác. Kim Minkyu bước qua cầu thang, đi đến trước cửa phòng tập quen thuộc, đèn bên trong quả nhiên vẫn sáng, anh nương theo ánh đèn từ ngoài cửa nhìn vào.

Xu Minghao ngồi xổm trong góc phòng tập, cuộn tròn người lại, nước mắt đã ướt đẫm vạt áo, trông như một con mèo con bị thương, cơ thể nhỏ bé run lên vì khóc, nhưng lại cắn chặt môi dưới nén để không phát ra thành tiếng, chỉ có vài tiếng thổn thức lọt ra.

Đây là lần đầu tiên Kim Mingyu nhìn thấy Xu Minghao khóc, Xu Minghao là một người rất mạnh mẽ, dù có luyện tập mệt mỏi đến đâu cũng chưa bao giờ thấy cậu rơi nước mắt trước mặt người khác.

Hình ảnh này, cho đến sau này mỗi khi Kim Minkyu nghĩ đến, lòng anh vẫn sẽ cảm thấy đau đớn.

Kim Mingyu muốn đưa tay ôm cậu vào lòng, vỗ vai an ủi cậu, nói với cậu rằng không sao đâu, cậu đã vất vả rồi, là công ty này không xứng đáng với cậu.

Tuy nhiên, vào khoảnh khắc ấy, Kim Mingyu đã rút lui.

Đây chính là điều mà sau này khiến anh hối hận nhất, anh đã hơn một lần nghĩ đến, nếu như lúc ấy anh lấy hết can đảm bước tới ôm lấy đối phương, có lẽ hai người sẽ không phải đi một vòng lớn như vậy.

Nhưng anh sợ...

Sợ cái ôm của mình sẽ trở thành một loại thương hại từ kẻ chiến thắng trong mắt người kia, anh càng sợ cảm xúc đang dâng trào trong lồng ngực mình lúc ấy sẽ khiến đối phương cảm thấy chán ghét

Cuối cùng, Kim Mingyu chỉ đứng trước cửa phòng tập, lặng lẽ nhìn cậu, không làm gì cả.

Sau đêm đó, Xu Minghao cũng không xuất hiện ở công ty nữa.

9. Minghao

——Fallin' Flower.

Đây là bài hát mà cả hai đã cùng nhau luyện tập hàng nghìn lần trong phòng tập.

Mỗi động tác họ thực hiện đều có sự ăn ý đáng kinh ngạc, mỗi điệu nhảy dường như đều thể hiện sự hòa hợp sâu sắc từ trong xương tủy. Xu Minghao thậm chí có thể cảm nhận được niềm vui sướng trào dâng trong lòng, vì vậy cậu đã để mặc bản thân chìm đắm vào sân khấu này.

Bản nhạc dần dần kết thúc, lúc thực hiện động tác ending hai người đứng rất gần, tóc đan vào nhau, Xu Minghao thậm chí có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng của đối phương lướt qua tai mình.

Tay của Kim Mingyu từ từ rơi từ vai trái của Xu Minghao xuống, và khi nhịp nhạc cuối cùng vang lên thì dừng lại ở tay Xu Minghao.

Xu Minghao nghĩ, giấc mơ đẹp này sẽ sớm kết thúc, cho dù đó là sân khấu, hay là Kim Mingyu.

Xu Minghao đã sẵn sàng hoàn thành những động tác cuối cùng và kết thúc màn trình diễn.

Đột nhiên cậu cảm thấy một luồng hơi ấm bao phủ mu bàn tay. Cậu quay đầu lại, ánh mắt chợt chạm vào đôi mắt đang cười của đối phương, vẫn trong sáng và ấm áp như lần đầu gặp nhau.

Xu Minghao chậm rãi di chuyển tầm mắt từ đôi mắt của Kim Mẫn Khuê đến đôi môi lúc này đang mở ra khép lại, cậu đọc từng chữ từng chữ mà đối phương dùng khẩu hình nói ra.

—— Bắt được em rồi.

10. Mingyu.

Choi Seungcheol ngồi phịch xuống ghế sofa trong ký túc xá, tức giận nói: "Kim Mingyu, nhìn nụ cười rạng rỡ của cậu trong chương trình ngày hôm nay đi, hở đủ cả hàm răng, giống như con công đang xòe đuôi vậy, anh nhìn mà thấy ngượng dùm luôn. Đang quay chương trình mà dám công khai tán tỉnh nhau, hỏng hết cả một thế hệ."

Kim Mingyu cẩn thận lưu từng số điện thoại mà anh hỏi được từ Xu Minghao vào điện thoại của mình, sau đó mới trả lời: "Làm sao mà so được với kiểu đùn đẩy lịch trình, ở nhà hẹn hò với quản lý của anh, anh nói thử xem, em thay anh chạy bao nhiêu cái lịch trình rồi."

Nghe hắn nhắc đến Yoon Jeonghan, Choi Seungcheol giận nhưng không biết làm sao: "Anh mày khó khăn lắm mới đẩy được cái lịch trình để nghỉ một ngày, muốn ở nhà cùng Jeonghan xem phim. Kết quả là Jeonghan bận rộn ở đó, giúp cậu liên hệ với các tài khoản truyền thông, viết bản thảo PR, điều hướng dư luận. Suýt chút nữa đã biến Xu Minghao của cậu thành một loại thánh nhân cứu tinh nào đó, bận đến mức anh đây còn không được gặp mặt. Cậu coi bản thân có xứng đáng với anh Jeonghan của cậu không!!

Kim Mingyu liền hiểu ra bản mặt như tức phụ của bạn mình là từ đâu ra, liền nhanh chóng nịnh nọt hắn: "Được rồi được rồi, là lỗi của em. Thay em nói với Jeonghan là em cảm ơn anh ấy nhiều lắm, hôm nào em sẽ đãi cơm."

"Là cậu nói đấy. Nhưng đưa tiền được rồi, khỏi cần có mặt."

"Anh đúng là không nể mặt gì cả."

"Chứ sao nữa, khó lắm mới tìm được dịp đi hẹn hò, mang theo bóng đèn 9000W làm cái gì?"

Hai người cứ vậy đùa giỡn một hồi, Choi Seungcheol từ trên sô pha xoay người ngồi dậy, vẻ mặt càng nghiêm túc hơn: "Mingyu, con đường này không bằng phẳng, huống chi là ở trong giới giải trí này. Muốn thu hẹp khoảng cách giữa hai cậu, sẽ khó khăn hơn nhiều những điều cậu đã tưởng tượng, cậu đã thực sự sẵn sàng chưa?"

Kim Mingyu nhìn màn hình điện thoại, thêm một trái tim to sau ba chữ Xu Minghao trong danh bạ rồi mỉm cười, trong mắt anh tràn ngập yêu thương đến mức gần như trào cả ra: "Cho dù là hai đường thẳng song song, chỉ cần em nghiêng về phía cậu ấy một chút, rồi cũng sẽ có ngày giao nhau thôi."

11.

Sự kết hợp giữa Xu Minghao và Kim Mingyu trong Starry Star hoàn hảo đến mức như thể họ sinh ra để đứng cùng nhau trên sân khấu. Xu Minghao đứng bên cạnh Kim Mingyu trông không hề giống một thực tập sinh chưa ra mắt, hào quang của cậu không hề bị che lấp mất, ngược lại còn lấp lánh hơn vạn phần

Họ giống như vốn phải thuộc về cùng một thế giới.

Lượt xem tiết mục hợp tác của hai người dễ dàng vượt 10 triệu, sân khấu này cũng đã làm cho nhiều người để ý đến Xu Minghao hơn.

Xu Minghao đã dùng chính thực lực của mình để đổi lấy một cú lội ngược dòng đẹp mắt, giành lại sự yêu mến của công chúng. Nhiều người thậm chí còn bắt đầu tìm kiếm những cảnh quay của cậu ấy trong từng khung hình của chương trình, khi ngày càng có nhiều người chú ý, những sơ hở trong quá trình biên tập chương trình ban đầu đã lộ ra.

Người hâm mộ của Xu Minghao đã kêu gọi ê-kíp chương trình xin lỗi cậu trên các trang web lớn, dưới áp lực của công chúng, ê-kíp chương trình đã phải thừa nhận những hành vi chỉnh sửa ác ý đối với Xu Minghao trong giai đoạn đầu cuộc thi.

Cuối cùng, Xu Minghao đã ra mắt với vị trí cao nhất trong chương trình bất chấp sự nổi tiếng bị đứt đoạn, và quay trở lại sân khấu mà lẽ ra phải thuộc về cậu từ lâu.

Cậu là người sinh ra để dành cho sân khấu, ở bất kỳ sân khấu nào cậu ấy cũng có thể tỏa sáng.

Vài tháng sau, thông tin nhóm nhạc HOT hết hạn hợp đồng, thông tin họ và người đại diện chấm dứt hợp đồng với công ty A xuất hiện trên khắp các nền tảng truyền thông lớn.

Vào ngày hợp đồng bị chấm dứt, giá cổ phiếu của công ty giảm ba phần trăm.

Ngay cả một công ty quản lý quy mô lớn cũng không thể tránh khỏi bị ảnh hưởng từ việc chấm dứt hoạt động của một nhóm nhạc hàng đầu, chưa kể vị thế hiện tại của HOT đã vượt qua cả khái niệm đỉnh lưu, không một nhóm nhạc nam nào có thể thay thế được.

Khi giám đốc của Công ty A phát hiện ra không những tài chính bị ảnh hưởng, mà nhóm nhạc nam mới lại không có sức cạnh tranh trên thị trường, thậm chí các thực tập sinh tiềm năng còn bị đối thủ cướp mất, đến lúc này ông ta mới ý thức được, người quản lý vừa chấm dứt hợp đồng với công ty - Yoon Jeonghan, có sức ảnh hưởng lớn đến thế nào

Cho đến khi tất cả đều chấm dứt hợp đồng, giám đốc Công ty A vẫn không hiểu, tại sao cuối cùng ông ta lại không thể giữ chân họ dù đã đưa ra những điều khoản tốt như vậy.

Nhưng ông sẽ không bao giờ nhận được câu trả lời.

12.

"Hôm nay là buổi solo concert đầu tiên của tôi, tôi đã mời người quan trọng nhất trong cuộc đời mình đến. Nếu không có anh ấy, có lẽ tôi sẽ không có cơ hội đứng trên sân khấu này".

Xu Minghao có chút choáng váng vì thể lực tiêu hao nhanh chóng sau màn khiêu vũ kéo dài và mạnh mẽ, hoa giấy từ trên trời rơi xuống, cậu nghe thấy từ xa có người đang gọi tên mình.

Cậu quay đầu lại nhìn về hướng phát ra âm thanh, Kim Mingyu đang ngược sáng chạy về phía cậu từ bên kia sân khấu, vầng hào quang xung quanh khiến anh trông chói lóa như một vị thần.

Xu Minghao mở rộng vòng tay ôm lấy đối phương, Kim Mingyu tựa vào vai Xu Minghao, đem cậu ôm chặt hơn.

Lồng ngực của hai người rất gần nhau, Xu Minghao chỉ cần nghe nhịp tim đập dữ dội trong lồng ngực đối phương, cũng có thể cảm nhận được Kim Mingyu hiện tại hưng phấn đến mức nào.

Xung quanh là tiếng reo hò, Xu Minghao chỉ có thể nghe thấy giọng nói của Kim Mingyu, cậu nghe thấy anh nói.

"Xu Minghao, lần này anh ôm được em rồi."

Xu Minghao nắm lấy tay Kim Mingyu, trước sự chú ý của khán giả đan mười ngón tay lại thật chặt, mỉm cười rạng rỡ.

"Ừ, giống như lần đầu chúng ta gặp nhau vậy."

    —————————————————————————————————————————

Zy: Như lời hứa thì đây là quà tui dành tặng cho mọi người đây, mong rằng mọi người thích nó, cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ tui suốt thời gian qua.

Hôm nay đáng ra là tui cũng sẽ đăng MTGKCT8 luôn, nhưng tại tuần này tui hơi bận nên không edit kịp :') Hẹn mọi người tuần sau nhé :>

love y'all <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro